Bài viết của Xuân Phương
[MINH HUỆ 19-12-2018] Người Trung Quốc có câ: “Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí.” Tôi thật sự tin vào điều đó, bởi vì tôi đã từng phải chịu đựng rất nhiều đau khổ trong rất nhiều năm. Tuy nhiên, vào năm 1997, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, từ đó trở đi tôi luôn hạnh phúc và câu nói trên không còn đúng nữa. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình.
Bệnh tật triền miên
Tôi mắc rất nhiều bệnh khi ngoài 30 tuổi. Kinh nguyệt bất thường gây mất máu nghiêm trọng, rồi dẫn tới thiếu máu. Vài lần tôi đột nhiên bất tỉnh khi đang đi bộ trên đường hoặc trong tuyết. Chỉ số hồng cầu chỉ có 7.2g/dl, bằng khoảng một nửa so với bình thường. Bởi vì thiếu máu, tôi yếu đến nỗi rất khó đi lại hay thậm chí là ngẩng đầu lên. Sau đó, sự việc trở nên nghiêm trọng hơn khi tôi được chẩn đoán là có vấn đề về dạ dày, hội chứng tiền đình, đường huyết thấp, và một số bệnh khác nữa. Vì một khối u tử cung có kích thước bằng quả trứng, tôi phải điều trị bổ sung, tiêm tĩnh mạch và phải nhập viện.
Tôi quyết định sẽ chữa bệnh và vì thế đã tìm kiếm [phương thuốc] điều trị khắp nơi. Một bác sỹ Trung y mà tôi khâm phục điều trị cho tôi trong khoảng 2 năm. Tôi cố gắng uống hết tất cả các loại thảo dược mà ông ấy chỉ định, cho dù có đắng thế nào. Nhưng mỗi lần tôi đều nôn ra tất cả những gì đã uống. Nhận thấy thảo dược Trung Quốc không chữa được cho tôi, vị bác sỹ bảo tôi thử tập khí công. Tôi đã tốn rất nhiều tiền để theo học một khí công sư mà sau đó tôi phát hiện ra đó là một khí công sư giả. Bệnh tình của tôi càng trở nên trầm trọng hơn. Trong tâm tôi vẫn luôn mong chờ một ngày nào đó sẽ tìm ra một phương thức chữa khỏi tất cả bệnh tật của tôi.
Ngạc nhiên và vui sướng
Một ngày mùa hè năm 1997, khi đang nghỉ ngơi trong căn phòng của mình, tôi nghe thấy âm nhạc phát ra từ một chiếc đài băng. Tôi không biết âm nhạc đó là gì, nhưng tôi cảm thấy như thể có một sức mạnh nào đó xuyên qua tim và chạm tới tâm hồn tôi. Toàn thân cảm thấy dễ chịu và thoải mái, một cảm giác mà tôi chưa từng được trải nghiệm. Cảm giác dễ chịu đó kéo dài một lúc và sau đó tôi lại trở lại trạng thái bình thường. Vì tò mò, tôi đi theo tiếng nhạc và sau đó phát hiện rằng tiếng nhạc đó phát ra từ một văn phòng ở dưới nhà tôi hai tầng. Một đồng nghiệp đang nghe các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp. Âm lượng không lớn nhưng đã làm tôi chú ý.
Trải nghiệm thú vị này đã đưa tôi đến với Đại Pháp, và tôi bước vào tu luyện. Kể từ đó, tôi vui không cách nào có thể diễn tả được. Tất cả bệnh tật và đau đớn chấm dứt, khối u tử cung cũng biến mất. Tôi trở thành một người không bệnh tật.
Từ thời thơ ấu, tôi đã thường xuyên gặp ác mộng về một người nào đó đang cố gắng lấy mạng tôi. Nó thật kinh khủng và đáng sợ. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu được rằng những người đeo bám tôi trong ác mộng là những người đã bị tôi giết hại trong các kiếp sống trước.
Một hôm, tôi lại gặp ác mộng bị truy sát và lần này dường như không còn lối thoát. Đột nhiên, tôi nhớ ra mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và cầu xin Sư phụ cứu giúp. Sư phụ xuất hiện trong bộ trang phục luyện công màu vàng giống như trong các bài video hướng dẫn các bài công pháp. Ngài đến cùng với một thanh kiếm và người xuất hiện trong ác mộng biến mất ngay lập tức. Tôi không bao giờ còn có những cơn ác mộng như vậy nữa, và tôi rất hạnh phúc.
Một người sống có nguyên tắc
Pháp Luân Đại Pháp chỉ dạy học viên sống theo Chân – Thiện – Nhẫn, vì vậy, tôi nhắc nhở bản thân hành xử theo nguyên lý đó. Tại nơi làm việc, tôi trở nên dễ gần và được đồng nghiệp tin tưởng vì tính cách của mình. Ở nhà, tôi đối xử tốt với mẹ chồng và gia đình tôi rất hòa thuận.
Nơi tôi làm việc là một cửa hàng tư nhân và chủ cửa hàng yêu cầu tôi quản lý các công việc diễn ra hàng ngày. Ban đầu, cửa hàng không có một bộ phận kế toán rõ ràng. Biết mình là một học viên, tôi không lợi dụng điều đó để làm lợi cho bản thân. Sau một thời gian, chủ cửa hàng ghi nhận điều đó và rất tin tưởng tôi. Ông ấy giao cho tôi thực hiện tất cả giao dịch tiền bạc, hàng hóa và hậu cần.
Khi tôi cần phải nghỉ việc ở cửa hàng sau một vài năm làm việc ở đây, chủ cửa hàng đã không muốn tôi đi bởi vì ông ấy không tin tưởng những nhân viên khác. Ông ấy hỏi liệu tôi có thể tìm một học viên khác làm thay vị trí của tôi không. Mong muốn của ông ấy sớm trở thành hiện thực. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì biết rằng vợ ông ấy cũng đã trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Được Sư phụ bảo hộ
Đã 21 năm kể từ ngày tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã trợ giúp tôi trên con đường tu luyện, tôi rất biết ơn về sự bảo hộ của Ngài. Dưới đây là một vài ví dụ.
Một lần, khi tôi đang đèo con về nhà bằng xe máy thì đột nhiên mây đen kéo đến kèm theo gió mạnh, sấm chớp nổi lên ầm ầm. Tôi nói với con mình: “Chúng ta hãy cầu xin Sư phụ trợ giúp. Hy vọng trong 15 phút nữa trời vẫn chưa mưa để mẹ con mình về đến nhà.” Ngay khi chúng tôi về tới cửa nhà thì mưa ào ào trút xuống. Tôi rất biết ơn Sư phụ đã bảo hộ cho tôi và con tôi.
Một ngày mùa đông, tôi đưa con về nhà thăm ông bà ở một vùng hẻo lánh. Chúng tôi phải đi bộ khoảng hai dặm trong đêm tối sau khi xuống xe buýt. Khi tôi lo lắng về việc làm sao để con tôi có thể đi bộ một đoạn đường xa như vậy thì một chiếc xe jeep đột nhiên dừng ngay trước mặt tôi. Đó là xe ở chỗ làm của mẹ tôi, và người lái xe lại là hàng xóm của chúng tôi. Vậy nên, người lái xe đã đưa mẹ con chúng tôi về thẳng nhà cha mẹ tôi. Chúng tôi thực sự vô cùng may mắn bởi vì bình thường chiếc xe jeep đó không đi đường này, và nếu chỉ sớm hoặc muộn nửa phút thôi, tôi sẽ lỡ chuyến xe đó.
Lại một cuối tuần khác tôi cần phải về thăm cha mẹ. Một chiếc taxi của một hãng taxi mới dừng lại trước mặt tôi. Tôi đã nói với tài xế rằng tôi không thể đi taxi vì thu nhập của tôi thấp. Nhưng anh ấy nói anh được chỉ định làm tài xế vào ngày hôm sau, còn hôm nay anh chỉ lái thử thôi. Vì vậy, anh đã đưa mẹ con tôi về nhà cha mẹ tôi miễn phí. Mặc dù tôi không có nhiều tiền nhưng tôi vẫn trả cho anh một chút tiền, bởi vì tôi tin rằng là một học viên, tôi không thể lợi dụng người khác.
Có nhiều tình huống dường như không có gì đặc biệt như thế, nhưng đó là khoảng thời gian làm vợi bớt khó khăn của tôi. Tôi tin rằng Sư phụ đã trợ giúp để cuộc sống của tôi dễ dàng hơn trong những hoàn cảnh như thế này.
Trên đây là một số trải nghiệm của tôi, hàng ngày tôi đều được Pháp Luân Đại Pháp ban phúc. Tôi biết có nhiều học viên khác cũng có cảm nhận như tôi – hạnh phúc và biết ơn từ sâu thẳm trái tim mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/19/378412.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/2/174483.html
Đăng ngày 16-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.