Bài viết của Hồng Duyên, học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 28-11-2018] Tôi đã từng là một cậu bé hạnh phúc với nhiều ước mơ đẹp cho đến năm 15 tuổi. Do gia đình gặp chuyện không may, tôi phải bỏ học và đi làm công nhân xây dựng.

Mặc dù còn trẻ, tôi muốn mình làm tốt hơn những người xung quanh. Tôi đã làm việc vất vả đến nỗi hai cánh tay bị thương do quá sức. Cánh tay của tôi trở nên tê bại và đau đớn. Khi cơn đau trở nên nghiêm trọng, tôi thậm chí không thể nhấc được tờ giấy lên, phải cầm đũa ăn cơm cũng đau đến rơi nước mắt. Buổi đêm tôi ngủ rất khó khăn và chỉ có thể ngủ khoảng 3 tiếng mỗi đêm.

Tôi là con út trong gia đình, được cha mẹ rất yêu thương. Họ đã cố gắng tìm cách chữa trị cho tôi ở nhiều bệnh viện nhưng đều thất bại. Họa vô đơn chí, sau đó tôi lại bị các u mỡ dưới da ở hai chân. Chúng ngày càng to hơn và cuối cùng xuất hiện khắp cơ thể. Toàn thân tôi bị đau đớn. Tôi nghĩ rằng mình sẽ không sống được lâu nữa.

Mùa xuân năm 1998, tôi nghe được nghe những câu chuyện thần kỳ về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tò mò và mua cuốn “Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân”. Vốn là người thích đọc sách, nên tôi không suy nghĩ nhiều, cứ đọc như vậy, kết quả càng đọc càng thấy thích, bất tri bất giác thân thể không còn bị đau đớn như trước nữa. Tôi đã có thể làm việc trở lại.

Hai tháng sau khi biết đến Đại Pháp, một ngày tôi chợt nhận ra đã lâu mình không cần dùng đến thuốc, mọi bệnh tật trên người đều đã biến mất. Sinh mệnh kể từ đó đã có sự chuyển biến, tôi nhìn thấy hy vọng cho sinh mệnh của mình. Cả gia đình tôi đều cảm thán, Đại Pháp thật kỳ diệu.

Sau khi hồi phục, thân thể tôi tràn đầy năng lượng. Năm đó, gia đình tôi dọn dẹp vườn cây ăn quả. Trong vòng một tuần, tôi đã chặt 60 cây và bổ chúng thành củi. Tôi cảm thấy như được tái sinh. Đại Pháp đã trở thành một phần của đời tôi.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, gia đình tôi lo sợ và không muốn giữ sách Đại Pháp ở trong nhà. Mặc dù vậy, tôi vẫn luôn giữ sách Đại Pháp ở bên mình. Cho dù thế nào tôi cũng không bao giờ từ bỏ Đại Pháp.

Một lần, khi đang tháo giàn giáo (những ống kim loại đường kính 15cm) ở nơi làm việc, tôi bị trượt chân và ngã xuống. Tôi rơi xuống cùng với một ống sắt cắm vào ngực. Tôi cảm thấy ngộp thở, toàn thân vã mồ hôi. Sau vài phút khi định thần lại, tôi sờ lên ngực – cuốn sách Chuyển Pháp Luân đang ở đó. Đại Pháp đã cứu mạng tôi!

Trong những năm qua, tôi đã trải qua khá nhiều tình huống nguy hiểm đến sinh mạng khi làm việc tại công trường xây dựng. Tuy nhiên với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi luôn được an toàn. Sư phụ đã nhiều lần gánh chịu nghiệp lực cho tôi.

Sinh mệnh của tôi là Đại Pháp ban cho. Tôi đã trở nên kiên định hơn trong tu luyện. Đồng thời, tôi báo đáp lại những gì Đại Pháp ban cho thông qua việc cống hiến cho mọi người và cho xã hội.

Tôi tình nguyện nhận trách nhiệm lắp đặt các chảo vệ tinh của Đài truyền hình Tân Đường Nhân – NTDTV (một kênh truyền hình tiếng Hoa độc lập với các tin tức không bị kiểm duyệt về Trung Quốc) ở các thị trấn lân cận. Tôi hỗ trợ việc mua thiết bị, lắp đặt và sửa chữa. Tôi chỉ tính tiền phí thiết bị. Tôi làm công việc này bất kể khách hàng ở đâu và dù thời tiết như thế nào. Đôi khi tôi phải làm việc dưới mặt trời chói chang của mùa hè hoặc dưới thời tiết mùa đông lạnh cóng. Nhưng tôi có thể chịu đựng khó khăn bởi vì nhiều người hơn nữa có thể biết chân tướng thông qua công việc này.

Tôi hy vọng rằng Đại Pháp tiếp tục được phổ biến trên toàn thế giới để nhiều người hơn nữa biết đến môn tu luyện này nhận được lợi ích. Tôi biết rằng tất cả khổ nạn mình đã trải qua là để cho ngày hôm nay được tu luyện Đại Pháp. Tôi sẽ trân quý cơ hội này và sẽ làm tốt hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/28/得大法获新生-满身的病痛消失了-377721.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/16/173650.html

Đăng ngày 20-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share