Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2018] Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 13 tháng 5 năm 2013, tôi cảm thấy như được hồi sinh! Không ngôn từ nào có thể diễn tả hết lòng cảm kích của toàn gia đình tôi đối với Đại Pháp. Cả nhà tôi đều niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo, Sư phụ hảo.”

Một tia hy vọng

Tôi năm nay 55 tuổi. Vào tháng 8 năm 2012, tôi được chẩn đoán bị ung thư vú nên phải điều trị bệnh. Trước khi mổ, bác sỹ phẫu thuật nói với con tôi rằng bệnh ung thư đã bị di căn và ông không hy vọng tôi có thể sống lâu sau phẫu thuật. Ông khuyên họ đáp ứng những gì tôi muốn bởi vì tình trạng của tôi là vô vọng. Tôi tình cờ nghe được những điều này.

Những lời của bác sỹ như là án tử. Tôi cảm thấy đau lòng nhưng không muốn từ bỏ. Tôi mới chỉ đang ở độ tuổi 50!

Tôi đã trải qua tám lần hóa trị vào năm sau đó. Đau đớn mà tôi trải qua không thể diễn tả được. Tôi bị rụng hết tóc và chỉ nặng khoảng 32kg. Tôi yếu đến nỗi cảm tưởng như một cơn gió thổi cũng có thể làm tôi ngã. Sau khi biết rằng một người từng trải qua việc điều trị giống như tôi đã qua đời trong vòng một năm, cái tin đó giáng vào tôi khiến tôi gần như sụp đổ.

Khi mọi thứ dường như vô vọng, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đến thăm tôi. Cô ấy nói rằng chỉ có Đại Pháp mới có thể giúp tôi. Những lời của cô ấy như một tia hy vọng, vì vậy tôi quyết định thử. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Ngày 13 tháng 5 là một ngày đặc biệt, Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Đó là ngày Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) hồng truyền môn tu luyện ra công chúng. Đó cũng là ngày sinh nhật của Sư phụ. Tôi cảm nhận như đó là ngày tôi được tái sinh, bởi vì đó là ngày tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chính Sư phụ là người đã mang đến cho tôi hy vọng và ban cho tôi một cuộc đời mới.

Một tuần sau khi bắt đầu tu luyện, Sư phụ tịnh hóa thân thể cho tôi. Các học viên khác nói rằng tôi đang được tiêu nghiệp. Tôi coi mình như một học viên đang trải qua khảo nghiệm. Sự khó chịu nhanh chóng trôi qua, và tôi cảm thấy khỏe mạnh hơn từng ngày.

Ba tháng sau, tôi trải qua một đợt tiêu nghiệp nữa. Tôi bị ho và sốt cao. Chồng tôi không tu luyện và lo sợ, nên ông mua cho tôi vài loại thuốc. Tôi biết rằng tôi không thực sự ốm, nên tôi không uống chúng. Tôi chỉ tiếp tục luyện công và học Pháp. Trong vòng hai tuần, các triệu chứng biến mất và tôi thấy ổn. Chồng tôi đã chứng kiến sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp.

Sức khỏe của tôi trở nên ngày càng tốt hơn, và tôi thậm chí tăng cân. Hiện tại, tôi rất khỏe và nặng khoảng 55kg. Tôi thấy thậm chí còn khỏe hơn trước khi tôi bị bệnh!

Một hôm, tôi gặp lại ông bác sỹ địa phương. Ông ấy hỏi tại sao gần đây ông không thấy tôi, nhưng ông nói rằng tôi trông trẻ ra và rất khỏe mạnh. Tôi nói với ông ấy rằng tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy nói: “Ồ, Pháp Luân Đại Pháp rất tốt.”

Tập trung cứu người

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi học các bài giảng Pháp, tôi hiểu rằng chúng ta cần tu luyện bản thân tốt để có thể cứu người.

Mặc dù mới tu luyện, nhưng tôi đặt yêu cầu nghiêm ngặt cho bản thân. Sư phụ đã cho tôi một cuộc đời mới và tôi biết rằng cuộc sống của tôi được kéo dài là để tu luyện, và tôi cần trân quý từng khoảnh khắc. Tôi không muốn làm Ngài thất vọng.

Chồng tôi đồng ý và nói: “Nếu em không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc đời của em có thể đã kết thúc rồi. Hãy tập trung vào việc tu luyện của em và làm những gì em muốn làm.”

Hàng ngày, một học viên khác và tôi ra ngoài để giảng chân tướng. Tôi thường nói với mọi người về câu chuyện của tôi và Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Cho dù là với một quan chức chính phủ hay một cảnh sát, tôi đều đối xử với họ một cách từ bi.

Tôi xin chia sẻ một vài câu chuyện.

Cảnh sát hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Một ngày mùa xuân năm 2017, hai cảnh sát gõ cửa nhà tôi. Tôi không muốn mở cửa, nhưng tôi nghĩ: “Chẳng phải họ đến đây để tôi giải thích cho họ rằng không nên đàn áp các học viên sao?” Tôi mở cửa và mời họ vào nhà.

Sau khi nói chuyện một lúc, một người hỏi: “Bác có thể dừng tu luyện không?” Tôi nói rằng: “Tôi không thể, bởi vì nếu tôi không tu luyện, tôi không thể sống đến ngày hôm nay.” Tôi giải thích với họ rằng tôi đã rất yếu, và rằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi. Sau khi tôi kể xong câu chuyện của tôi, họ rất ấn tượng. Tôi cũng giải thích vì sao hàng triệu người Trung Quốc đã làm tam thoái. Khi tôi nói xong, họ vui vẻ đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Khi đang đi khỏi nhà tôi, họ hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Giảng chân tướng cho các quan chức trong thôn

Một hôm, tôi thấy các tài liệu giảng chân tướng trên tường trước cửa nhà tôi bị dán đè bằng tranh tự dán và mực đen. Chúng trông rất xấu. Tôi nghĩ rằng có lẽ một số quan chức trong thôn đã dùng tranh tự dán để dán đè lên và dùng mực đen bôi nguệch ngoạc lên chúng. Có thể họ đang cảnh cáo tôi không được dán thêm tài liệu Pháp Luân Đại Pháp nữa. Tôi biết họ không hiểu được việc họ đã làm xấu như thế nào. Tôi hiểu rằng chúng tôi cùng sống trong một ngôi làng và có tiền duyên với nhau, do đó tôi cần phải cứu họ.

Tôi đi thẳng đến ủy ban thôn. Tôi nói với họ: “Các ông đã phá hoại các tờ thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Việc này vô cùng nghiêm trọng. Xin đừng làm như thế nữa. Các ông cần gỡ các tranh tự dán và lau sạch mực đen đi.” Tôi cũng giảng chân tướng cho họ và nói với họ tại sao nhiều người Trung Quốc đang thoái Đảng. Không lâu sau đó, tranh và mực đã được họ dọn sạch. Sự việc tương tự không còn xảy ra nữa.

Tai họa biến thành phúc lành

Chồng tôi đã chứng kiến nhiều kỳ tích của Đại Pháp. Mặc dù ông không tu luyện, ông tôn kính Sư phụ và tín tâm vào Đại Pháp.

Chồng tôi làm ở một khu mỏ. Một hôm, dây cáp tời bên cạnh ông đột nhiên bị đứt, và một thùng nâng lớn rơi xuống chân chồng tôi. Nó bật khỏi chân ông ấy và rơi vào chân một công nhân khác. Chân của chồng tôi chỉ bị xước nhẹ trong khi chân người công nhân kia bị gãy. Khi về nhà, chồng tôi rất xúc động và nói: “Đại Pháp đã cứu anh”. Sau tai nạn đó, ông bắt đầu thực sự tôn kính Sư phụ. Ông thường nói: “Nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, gia đình tôi có thể đã tan vỡ từ nhiều năm trước rồi.”

Không lời nào có thể diễn tả hết lòng cảm ân của tôi đối với Đại Pháp. Mặc dù tôi bước vào tu luyện rất muộn, tôi sẽ cố gắng hết sức để tu luyện tinh tấn và làm những gì một đệ tử Đại Pháp cần làm. Con xin cảm tạ Sư phụ vì tất cả những gì Ngài đã ban cho con và gia đình con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/24/378745.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/8/174558.html

Đăng ngày 22-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share