Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-9-2018] Hồi tưởng lại con đường tu luyện hơn hai thập kỷ qua của bản thân, tôi thực sự cảm nhận rằng Sư phụ đang thời thời khắc khắc điểm ngộ và bảo hộ tôi.
Cho dù đối mặt với những mâu thuẫn hay khi chịu áp lực cự đại hoặc khổ nạn to lớn, lòng tín Sư tín Đại Pháp đều giúp tôi đột phát vượt qua.
Tinh tấn thực tu dựa vào việc thường hằng học Pháp mỗi ngày cũng như tu luyện tâm tính. Vì thế trí huệ tôi sáng tỏ. Giọng nói của tôi có uy lực, quả quyết và có tính xuyên thấu.
Tốt xấu xuất tự một niệm
Năm 2014, tôi phải rời nhà để tránh bức hại. Tôi đến một thành phố khác và mua một chiếc xe đạp điện để đi làm. Khi lần đầu tiên sử dụng chiếc xe đạp, tôi không biết rằng tôi phải tắt nguồn trước khi đẩy nó lên dốc. Chiếc xe đã tự lao lên dốc, kéo lê tôi trên đường, và đổ đè lên bụng tôi. Tôi rất đau đớn. Khi đó tôi nhớ lại lời Sư phụ giảng:
“…tốt xấu xuất tự một niệm.” (Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ tư)
Tôi ngồi dậy và đẩy xe về nhà. Mặc dù một học viên khác cố thuyết phục tôi nghỉ ốm một ngày, nhưng tôi quyết định chịu đựng cơn đau. Nếu tôi nằm xuống, tôi nghĩ, tôi sẽ rất khó ngồi dậy.
Tuy nhiên, sau giờ làm, cơn đau về đêm trở nên dữ dội. Cho dù thế, tôi vẫn thức dậy luyện công vào 4 giờ 30 phút sáng hôm sau. Vào lúc hoàn thành năm bài công Pháp, tôi đã hồi phục.
Trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp
Vào một ngày nọ tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Đó là một học viên và một người phụ nữ tự nhận đang làm việc cho một tổ chức cộng đồng. Cô ta yêu cầu được vào nhà tôi để kiểm tra nhân khẩu. Có một vài học viên trong nhà và một lượng lớn tài liệu giảng chân tướng trên sàn nhà nên tôi đã từ chối yêu cầu của cô ta.
Khi những học viên khác nhận ra rằng có thể tôi đang bị theo dõi, họ đề nghị tôi rời đi. Tôi bắt đầu đi loanh quanh. Sau đó, tôi thay đổi suy nghĩ và quyết định quay về nhà. Tôi phát chính niệm vào ban đêm và viết những câu khẩu hiệu giảng chân tướng suốt ngày.
Vì có vấn đề ở hai chân nên tôi phải chịu đựng đau đớn khi ngồi luyện tĩnh công. Khi tôi vừa tháo chân ra, tôi nghĩ đến câu chuyện mà Sư phụ đã giảng cho chúng ta: chân của một học viên bị gãy do bị lính canh tra tấn, nhưng anh ấy vẫn kiên trì ngồi luyện công và đã nhanh chóng phục hồi.
Vì thế, tôi quyết định không tháo chân ra và nhẩm “Luận Ngữ.” Sau khi luyện công, tôi phát chính niệm và ngồi song bàn cho đến khi cơn đau biến mất.
Xử lý mâu thuẫn
Trong khi sản xuất những tấm bùa hộ mệnh, tôi đã phát sinh mâu thuẫn với những học viên khác. Chẳng mấy chốc, tôi cảm thấy đau ngực và đau họng. Tôi cảm giác có một thứ gì đó đang cố lôi tôi xuống. Nó làm tôi rất vất vả để có thể tĩnh tâm khi học Pháp và luyện công. Bất kể những gì mà học viên khác nói với tôi đều biến thành xung đột. Một học viên nhắc tôi học kinh văn mới của Sư phụ.
Sư phụ giảng:
“Tình huống phức tạp mà Chính Pháp vũ trụ đang đối mặt không phải là điều mà con người có thể minh bạch, an bài của cựu thế lực can nhiễu phi thường nghiêm trọng, Sư phụ chỉ là không muốn để chư vị sa lầy vào những chi tiết rối ren cụ thể mà ảnh hưởng tu luyện, sao cho chư vị lấy tấm lòng và từ bi rộng lớn nhất để đối đãi chúng sinh. Trong bất kể can nhiễu nào cũng không được [vì] dùi vào những chi tiết cụ thể mà tự làm rối loạn chính mình, thế mới có thể vượt qua, hơn nữa uy đức lớn hơn.” (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)
Tôi dần nhận ra rằng tôi đã dính mắc vào những chi tiết nhỏ nhen và rơi vào bẫy của cựu thế lực. Khi cựu thế lực nhìn thấy những học viên đang phối hợp tốt với những học viên khác, chúng muốn gây ra can nhiễu.
Sư phụ cũng giảng,
“Chư vị biết chăng? Chừng nào chư vị là một người tu luyện, bất kể là ở hoàn cảnh hoặc bất kể tình huống nào, thì tất cả những việc rắc rối và không vui gặp phải, thậm chí cả công tác vì Đại Pháp nữa, dẫu chư vị nhận thức rằng đó là việc tốt đến mấy, việc thần thánh đến mấy, tôi thảy đều lợi dụng để trừ bỏ tâm chấp trước của chư vị, bộc lộ ma tính của chư vị, và trừ bỏ nó đi. Bởi vì sự đề cao của chư vị mới là chủ yếu bậc nhất.(Nhận thức tiếp nữa – Tinh tấn yếu chỉ)
Thật sự có thể đề cao lên như thế, thì tất cả các việc chư vị làm với tâm thuần tịnh mới là việc tốt nhất, mới là thần thánh nhất.” (Nhận thức tiếp nữa – Tinh tấn yếu chỉ)
Tôi nhận ra tại sao chúng ta phải gặp mâu thuẫn. Sư phụ dùng cơ hội này để cho chúng ta tìm ra chấp trước và thanh lý chúng. Tôi hướng nội và tìm thấy chấp trước ẩn sâu về việc tu khẩu. Tôi cũng đồng thời nhận ra tâm tranh đấu và oán hận.
Cho dù trên bề mặt tôi có biểu hiện đúng hay sai, tôi sẽ hướng nội vô điều kiện và thanh lý những chấp trước. Khi tôi bắt đầu chân chính hướng nội và loại bỏ những chấp trước này, tôi không còn cảm xúc tiêu cực với những học viên và những gì họ đã nói về tôi. Tôi sau đó đã có thể đạt được trạng thái tĩnh tâm khi luyện tĩnh công. Tôi cảm nhận rằng những chỗ trên thân thể tôi bị phong bế nay đã được khai mở, và toàn thân tôi cảm giác vô cùng mỹ diệu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/26/374977.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/10/174579.html
Đăng ngày 22-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.