Bài viết của Chính Tâm, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-10-2018] Tôi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Trong thời buổi hiện đại khi đạo đức đang trượt dốc mỗi ngày và con người sống là vì truy cầu vật chất, là Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi. Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi thoát khỏi bệnh tật, gột rửa tâm hồn tôi và tịnh hóa thân thể tôi. Pháp Luân Đại Pháp đã thực sự thay đổi nhân sinh quan và giá trị quan của tôi.

Những nguyên lý của Đại Pháp đã làm tôi thể ngộ rằng mục đích của cuộc sống trên thế giới này không phải là vì danh lợi cá nhân. Đó là để phản bổn quy chân. Tại nơi làm việc, tôi tự yêu cầu bản thân tuân theo những tiêu chuẩn của một người tu luyện, coi nhẹ danh lợi. Điều này đã thực sự làm cho những đồng nghiệp của tôi tin tưởng vào Đại Pháp.

Tôi khởi nghiệp với vị trí Giám đốc nhà máy của một doanh nghiệp nhỏ vào năm 1982. Tôi làm việc chăm chỉ để xây dựng một doanh nghiệp thành công từ một doanh nghiệp đang trên bờ đóng cửa. Tôi cũng giải quyết nhiều vấn đề về việc làm cho những nhân viên bị sa thải. Tôi được chính quyền xem là người có ảnh hưởng đáng kể trong xã hội.

Vài tháng sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào 20 tháng 7 năm 1999, nhân viên phòng cảnh sát địa phương đến. Họ xem tôi là người cần phải được chuyển hóa. Tôi từ chối viết tuyên bố bất luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng từ chối không viết bất kỳ văn bản nào phỉ báng Sư phụ và Pháp. Ngược lại, tôi đã tận dụng cơ hội này để nói với những quan chức chính quyền về những trải nghiệm của mình khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi có thể làm một người có ích cho người khác và cho xã hội như thế nào khi tôi tuân theo những lời giảng của Sư phụ.

Sau đó, tôi nói rằng nếu không có Đại Pháp, tôi sẽ không thể chịu đựng những khó khăn mà tôi phải đối mặt khi kiên trì xây dựng doanh nghiệp nhỏ của mình. Tôi cho họ biết rằng Sư phụ Lý đã ban cho tôi năng lực để phát triển thành công việc kinh doanh. Những quan chức này thừa nhận rằng cộng đồng đều biết và ghi nhận phẩm chất đạo đức cũng như chất lượng công việc của tôi. Do đó, họ thực sự không có lý do tiếp tục gây chuyện bất lợi cho tôi. Bởi vì Pháp Luân Đại Pháp là tốt, họ đề nghị tôi chỉ nên tu luyện một cách lặng lẽ ở nhà. Họ còn nói rằng họ không muốn quay lại để gặp tôi chỉ vì vấn đề này.

Trong khi nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, tôi phải kiên nhẫn giải thích và chân thành khuyến thiện trước khi họ rốt cuộc có thể hiểu được chân tướng. Qua quá trình này, tôi đã vượt qua ma nạn. Trong khi tôi viết bài chia sẻ này, tôi thực sự nhận ra rằng chỉ khi chúng ta giảng chân tướng dựa trên tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn, Sư phụ mới có thể giúp chúng ta vượt qua khổ nạn.

Nhân viên giao nhận nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Tháng Bảy và tháng Tám hàng năm là đỉnh điểm của mùa xuất khẩu hàng hóa. Mỗi doanh nghiệp sẽ gửi mẫu sản phẩm để kiểm định và nếu không đạt chất lượng, sản phẩm ấy sẽ được gửi trả lại nhà máy và được tái kiểm. Một số công ty không muốn trả lại sản phẩm, do đó họ sẽ hối lộ cho nhân viên cơ quan kiểm định và dùng tiền để giải quyết vấn đề này. Khi trở về từ cơ quan kiểm định, nhân viên giao nhận công ty tôi nói với tôi rằng hơn 10 công ty đã sử dụng cách này. Chỉ có công ty chúng tôi là không làm việc đó. Tôi biết rõ rằng nếu chúng tôi làm điều đó, chúng tôi sẽ gây hại đối với cả phúc lợi của khách hàng lẫn danh tiếng của chúng tôi.

Là một học viên Đại Pháp, tất cả những vấn đề chúng ta gặp phải đều là cơ hội đề cao trong tu luyện. Sư phụ giảng cho chúng ta,

“Vì thế các đệ tử Đại Pháp đang chứng thực Pháp, cứu độ chúng sinh, [thì] thái độ của bản thân, trạng thái tư tưởng, cách thực hiện, thảy đều then chốt phi thường, có thể quyết định sự biến hoá trên thế gian.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009 trong Giảng Pháp tại các nơi IX)

Để công ty có thể trụ được trong xã hội quá coi trọng vật chất này, tôi luôn coi mình là một người tu luyện, tự đặt yêu cầu cho bản thân hành xử theo đặc tính tối cao của vũ trụ, “Chân – Thiện – Nhẫn.”

Năm 2013, công ty tôi cũng xảy ra việc một số lượng lớn sản phẩm không vượt qua được kiểm định mẫu và do đó không thể gửi đi đánh giá. Việc này gây ra khó khăn trong công việc cho nhân viên giao nhận của chúng tôi. Đối tác từ những công ty khác hỏi rằng vì sao sản phẩm của chúng tôi lần này lại bị loại ra. Họ cho rằng việc này xảy ra là do công ty chúng tôi không tặng quà cho nhân viên của cơ quan kiểm định. Nhân viên giao nhận của chúng tôi đã không gọi cho tôi vì ông ấy biết rằng chính sách của chúng tôi là không hối lộ cho nhân viên đánh giá nhưng ông ấy cảm thấy tức giận và lo lắng.

Trong lúc tuyệt vọng, đột nhiên ông ấy nhớ rằng một nhân viên giao nhận ở công ty khác có lần bảo với ông ấy rằng “Qua nhiều năm kinh nghiệm giao nhận của tôi, thường thì phải mất hơn 10 giờ để gửi sản phẩm đến cơ quan kiểm định và tôi thường thấy những trường hợp đáng sợ khi những xe tải lớn gặp tai nạn và cướp đi sinh mệnh của những tài xế. Tôi nhớ rằng ông chủ công ty tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Những năm nay, khi tôi bước lên xe tải, tôi đều nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và mọi việc rất suôn sẻ.”

Giữa hoàn cảnh khó khăn như thế, người nhân viên giao nhận mới đã bắt đầu thành tâm nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Sau một lúc, các nhân viên đã hô to tên của công ty chúng tôi, thông báo cho nhân viên giao nhận rằng ông ấy có thể tiến hành lấy hàng của mình để gửi đi kiểm định. Nghe thông báo, người giao hàng bắt đầu khóc. Nhân viên cơ quan kiểm định hỏi tại sao ông ấy khóc, bởi vì ông ấy đã được phép mang hàng hóa của mình vào kiểm định rồi. Thành thật mà nói, có thể giải quyết một vấn đề nan giải lớn như vậy ngay sau khi nhẩm Pháp Luân Đại Pháp hảo, thì lẽ nào ông ấy lại không xúc động sao?

Coi nhẹ danh lợi

Năm 1998, nhà máy chúng tôi có kế hoạch xây dựng một khu nhà xưởng có diện tích khoảng 2400 mét. Tôi để cho nhiều công ty xây dựng biết rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và hy vọng rằng gói thầu của họ sẽ có giá tốt và chất lượng công việc cao. Công ty trúng thầu có mức giá xây dựng thấp nhất thị trường lúc bấy giờ với điều kiện phải đảm bảo tiêu chuẩn xây dựng.

Sau khi hoàn tất việc xây dựng này, mọi người đều đồng tình rằng chất lượng xây dựng là tốt nhất. Người chủ thầu thường nói với người khác rằng, “Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự không tham lam cũng không lợi dụng cơ hội để tư lợi. Giám đốc nhà máy cũng là một người tốt, nhiều năm làm việc trong lĩnh vực xây dựng nhưng tôi hiếm khi thấy điều này.”

Từ năm 2007 đến năm 2012, công ty tôi liên tiếp xây thêm ba tòa nhà nữa và tôi cũng đặt ra những tiêu chuẩn tương tự trước khi nhà thầu tham dự gói thầu. Tôi không nhận quà cáp hoặc bữa thiết đãi cũng như không chấp nhận bất cứ lệ phí để họ có thể chậm trễ. Sau khi hoàn thành dự án, những nhà thâù tất cả đều nói với tôi rằng họ chưa bao giờ gặp lãnh đạo công ty từ chối lời mời ăn tối cũng như không tư lợi. Do đó, làm việc cho dự án của tôi đã cho họ cơ hội kiểm chứng rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người trung thực và chính trực. Họ không hiểu tại sao đất nước lại cấm một môn tu luyện tốt như thế.

Năm 2005, công ty chúng tôi gặp một vài khó khăn về tiền mặt. Nhà thầu đầu tiên biết việc này, ông ấy đã cho chúng tôi mượn 300.000 Nhân dân tệ. Sau bốn tháng, công ty chúng tôi đã trả lại số tiền này, và ông ấy chỉ nhận lại gốc mà không lấy lãi. Đây là kết quả của việc chúng tôi đã kinh doanh dựa theo những nguyên lý của Đại Pháp.

Một hình thức phúc báo khác

Năm 2002, tôi gặp khó khăn tài chính nên tôi mượn bạn tôi 20 nghìn Nhân dân tệ. Khi tôi trả tiền, người bạn ấy đã không muốn nhận lại. Tuy nhiên, tôi nói rằng anh ấy nên nhận lại tiền vì chúng tôi đã đồng ý với nhau rằng đây là khoản tiền vay. Sau khi nhận tiền, anh ấy nói, “Cậu đã làm việc hơn một thập kỷ ở vai trò chủ doanh nghiệp mà không tham lam hoặc tư lợi. Nói riêng với cậu, chúng tôi tất cả đều nghĩ rằng cậu thật ngốc. Nhìn những doanh nghiệp khác xem, mặc dù doanh nghiệp của họ làm ăn không có lãi và phải đóng cửa nhưng tất cả lãnh đạo đều giàu hơn cậu. Sau khi cả nước thay đổi hệ thống quản lý doanh nghiệp, chỉ có công ty của cậu duy trì tình trạng rất ổn định trong sản xuất và quản lý. Nhưng cậu thực sự đã mất quá nhiều cơ hội kiếm tiền cho bản thân cậu. Đôi khi, chúng tôi thực sự thấy cậu thật đáng thương. ”

Lúc ấy, tôi nhớ đến bài giảng của Sư phụ,

“Nhưng người luyện công chúng ta không thế, mà hoàn toàn trái lại: chúng ta không mong truy cầu những gì người thường muốn được, nhưng chỗ mà chúng ta được thì người thường có muốn cũng không thể được, trừ phi [họ] tu luyện.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

Khách hàng hưởng lợi từ việc tu luyện của tôi

Những đối tác đó làm việc với chúng tôi tất cả đều biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một số khách hàng sẽ nói với tôi rằng họ đã đến thăm nhiều nhà máy nhưng không nơi nào có không khí như của chúng tôi. Trong quá trình hợp tác, họ có thể nhận thấy rằng nhân viên là có trách nhiệm đối với chất lượng sản phẩm.

Sư phụ giảng,

“Thực ra, chư vị tại các ngành nghề có thể làm tốt hết thảy những gì mà chư vị cần phải làm, [thì] chính là chư vị đang tu luyện.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007 trong Giảng Pháp tại các nơi VIII)

“Công thức kỳ diệu” trong việc quản lý công ty của tôi

Trong hơn 20 năm tu luyện, nhiều cấp chính quyền đã dành cho tôi và doanh nghiệp của tôi sự đánh giá cao. Tôi cũng được nhiều người biết đến và nhận được những phản hồi tốt từ cộng đồng. Điều này thu hút ban truyền thông và những người chủ của những doanh nghiệp cùng lĩnh vực đến và phỏng vấn tôi. Họ tò mò về “công thức kỳ diệu” mà tôi có để có thể quản lý tốt doanh nghiệp, và tôi áp đặt nhân viên tôi những gì để họ quá trung thực và có trách nhiệm trong công việc đến thế. Tôi luôn luôn cho họ biết rằng tất cả là do tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng bảo họ ghi nhớ nguyên lý tối cao của vũ trụ “Chân – Thiện – Nhẫn, ” sẽ dẫn dắt mọi người sống lương thiện, có sức khỏe tốt và là chìa khóa để giải quyết tất cả mọi xung đột.

Nó thực sự là “công thức kỳ diệu” cho sự phát triển lành mạnh của công ty. Những lãnh đạo doanh nghiệp nói với tôi rằng thành tựu mà tôi có được rất tuyệt vời, nhưng ban tin tức của họ có quy định rằng những vấn đề liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp không thể được báo cáo. Họ cảm thấy tiếc vì điều đó. Mặc dù không dám đưa tin một cách chính thống, họ nói với tôi rằng họ cũng có họ hàng và bạn bè đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và rằng những người ấy cũng đang nói với họ về những nguyên lý tương tự của vũ trụ. Do vậy, họ đều biết rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp tất cả đều rất chân chính.

Những khách hàng khác, những người bạn, những đồng nghiệp khi nghe về kinh nghiệm của tôi tất cả đều nói rằng họ hiểu học viên Pháp Luân Đại Pháp đang nỗ lực để trở thành người tốt. Trước đây, họ nghĩ rằng Pháp Luân Đại Pháp chỉ là một tổ chức chính trị, nhưng sau khi minh bạch chân tướng, họ đã hiểu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp là tà ác và bất công.

Trong số những người tôi có cơ hội nói chuyện, cũng có những người không muốn lắng nghe hoặc chấp nhận sự thật. Tôi thực sự cảm thấy buồn cho họ. Cho dù tôi có hy sinh bao nhiêu đi nữa, tôi cũng không cảm thấy rằng cuộc sống quá cực nhọc.

Sư phụ giảng cho chúng ta,

“Không có cái Thiện của đệ tử Đại Pháp thì không phải người tu luyện; đệ tử Đại Pháp mà không có khả năng chứng thực Pháp thì không phải là đệ tử Đại Pháp.” (Bình “Uy nghiêm của Đại Pháp ” trong Tinh tấn yếu chỉ II)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/27/375896.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/14/173618.html

Đăng ngày 09-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share