[MINH HUỆ 30-10-2018] Kể từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp khai màn vào tháng 7 năm 1999, những người tu luyện vẫn luôn chứng minh vẻ đẹp của pháp môn thông qua cử chỉ và lời nói của họ.

Học viên Đại Pháp không lợi dụng người khác

Tôi xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo khó, gánh nặng trên vai rất lớn, và tôi không có bất kỳ một kỹ năng đặc biệt nào để kiếm sống, nên tôi đành phải mượn tiền của người thân và bè bạn để mua một chiếc máy kéo nhỏ. Đó là phương tiện để tôi có thể làm việc đồng áng và nuôi sống gia đình.

Tháng 9 năm 2016, khi đang điều khiển máy kéo, tôi vô tình đụng phải một người già đang đi xe máy.

Tôi rất sợ hãi và nghĩ: “Tôi còn có người thân già cả và con nhỏ phải chăm sóc ở nhà. Nếu người này cố tính ăn vạ thì tôi biết tính sao đây?”

Nào ngờ cụ ông đó nói: “Cậu yên tâm. Tôi không viện cớ này mà ăn vạ cậu đâu. Chỉ cần cậu giúp nổ máy chiếc xe của tôi để tôi lên đường là được rồi.” Khi tôi hỏi rằng liệu cụ có cần chăm sóc y tế gì không, cụ ông nói: “Không cần đâu, tôi là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp và tôi có Sư phụ bảo hộ.” Tôi hỏi lại vài lần, nhưng ông vẫn nói: “Tôi có Sư phụ bảo hộ.” Ông cũng không nhận số tiền mà tôi cố gắng đưa cho ông.

Ông nhất định là một người tốt chân tu “Chân-Thiện-Nhẫn”. Đáng tiếc là hôm đó tôi không biết tên của ông, chỉ có thể trong tâm chúc phúc ông sống lâu trăm tuổi, khỏe mạnh và có một gia đình hạnh phúc, người tốt sẽ gặp điều tốt. Cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí đã dạy dỗ nên những đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tốt như vậy. Cảm tạ Ngài, Sư phụ Lý! Cảm tạ các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp!

Người cảm tạ: Triệu Chí Minh

Một công an về hưu minh bạch chân tướng Đại Pháp

Ngày hôm qua, khi đang trên đường về nhà sau khi đưa cháu trai đến trường, tôi gặp một người đàn ông chừng hơn 60 tuổi. Chúng tôi rất tự nhiên nói về nhiều hiện tượng khác nhau của xã hội. Khi tôi nói rằng “Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu” (Chuyển Pháp Luân), thì đột nhiên ông ấy nói: “Ông là học viên Pháp Luân Công!”

Sau đó ông ấy nói: “Sư phụ Lý Hồng Chí thật vĩ đại!” Ông ấy thao thao bất tuyệt than vãn về sự xấu ác của Giang Trạch Dân và sự hủ bại của quan chức đương thời,… Ông ấy nói ra hết những điều mà tôi tính nói với ông ấy.

Cuối cùng, ông ấy nói: “Trước kia tôi từng phụ trách theo dõi các học viên Pháp Luân Đại Pháp nên tôi liễu giải không ít về họ. Bây giờ tôi nghỉ hưu rồi, một thời gian dài tôi không có xem qua tài liệu của các ông.” Tôi đưa cho ông ấy một phần tài liệu chân tướng mà tôi có ở trong túi xách và giúp ông ấy làm tam thoái (thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới với nó). Ông nói: “Về hưu mấy năm nay, thân thể tôi đặc biệt khỏe mạnh, làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, tôi thực sự là được phúc báo!”

Nhìn thấy chúng sinh trong lòng vui sướng sau khi được đắc cứu và nghĩ tới sự từ bi hồng đại của Sư phụ, lòng cảm ân với Sư phụ trong tôi không sao biểu đạt nổi, trong tâm cảm thấy bản thân đang gánh vác một sứ mệnh trọng đại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/30/376425.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/22/173344.html

Đăng ngày 26-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share