Bài viết của Thái Hà, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-09-2018] Tôi là một giáo viên 53 tuổi, dạy Trung học cơ sở. Từ khi còn nhỏ, tôi đã bị cuốn hút bởi những câu truyện cổ tích. Tôi yêu thích các câu chuyện với kết thúc có hậu khi cái ác bị trừng phạt và thiện lương được báo đáp.

Tôi có nhiều câu hỏi về cuộc sống nói chung. Tôi tự hỏi về sự tồn tại của thiên đường, địa ngục và Đấng sáng thế. Tại sao một số người sống thoải mái trong khi những người khác phải vật lộn để tồn tại? Liệu con người có thể thay đổi số phận của mình hay không và bằng cách nào? Tại sao một số người sống thọ trong khi số khác thì không? Tại sao chúng ta đến trái đất ngay từ đầu? Làm cách nào để người ta có thể sống một cuộc sống trọn vẹn? Tôi luôn trăn trở với những câu hỏi này khi còn đi học, cho đến khi tốt nghiệp và lập gia đình.

Tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân vào năm 1999. Những câu hỏi làm tôi bối rối suốt cuộc đời đã được trả lời trong cuốn sách này. Bây giờ tôi nhận ra lý do tại sao tôi có mặt ở trái đất và học được ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Vì điều đó tôi biết ơn Sư phụ và Đại Pháp sâu sắc.

Được tịnh hóa cả thân lẫn tâm

Từ nhỏ sức khỏe của tôi đã rất kém: Tôi bị viêm gan, thiếu máu, đau nửa đầu và trầm cảm. Chứng đau nửa đầu hành hạ tôi thường xuyên và mỗi khi nó diễn ra tôi không thể làm được việc gì. Bố tôi đã đi khắp nơi để tìm cách chữa trị cho tôi. Khi đang học trung học, tôi thậm chí còn nghỉ ở nhà 2 năm vì bị đau nửa đầu. Tôi uống đủ mọi loại thuốc, cả Tây y và Trung y, thuốc viên lẫn các hỗn hợp thảo dược đắng ngắt. Chẳng thuốc nào trị được bệnh cho tôi.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1999, tôi dần dần hiểu được nhiều Pháp lý. Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Bởi vì trong vũ trụ này có một [Pháp] lý: những sự việc nơi người thường, chiểu theo Phật gia [tuyên] giảng, đều có quan hệ nhân duyên; sinh lão bệnh tử, [chúng] tồn tại đúng như vậy ở [cõi] người thường. Bởi vì con người trước đây đã làm điều xấu [nên] nghiệp lực sinh ra mới tạo thành có bệnh hoặc ma nạn.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

Tôi hiểu được nguyên do của những bệnh tật của mình và hiểu rằng nếu tôi muốn hết bệnh, có một thân thể khỏe mạnh và một cuộc sống tốt hơn, tôi cần coi trọng đức và làm một người tốt và tốt hơn nữa. Trong khoảng 2 tháng, tôi nhận thấy bệnh đau nửa đầu của mình biến mất, bệnh mất ngủ biến mất và bệnh đau dạ dày cũng không còn. Các bệnh đau đầu đã hành hạ tôi trong nhiều năm giờ đã khỏi hoàn toàn. Tôi không còn đau đầu kể từ đó.

Bố mẹ chồng tôi khoảng 70 tuổi, là nông dân. Khi bố chồng tôi bị đột quỵ, ông gặp khó khăn về đi lại. Chồng tôi cũng có một người anh chậm phát triển trí não. Để chăm sóc họ, tôi đề nghị chồng mua một trang trại cho họ ở gần chúng tôi. Chồng tôi lo rằng chúng tôi có thể không đủ khả năng chi trả vì chúng tôi cũng quản lý nguồn cung cấp cho trang trại của họ. Tôi nói anh ấy đừng lo lắng, chúng tôi vay ngân hàng, mua một ngôi nhà và mời bố mẹ chồng tôi đến sống ở đó.

Được tôi luyện trong Đại Pháp

Cả gia đình tôi và gia đình chồng tôi đều bị bức hại bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chúng tôi đều trải qua tuổi thơ khắc nghiệt. Chúng tôi gặp nhau ở đại học. Anh ấy rất tốt với tôi và tôi đã kết hôn với anh sau khi tốt nghiệp. Chính anh đã mang cuốn Chuyển Pháp Luân đến cho tôi. Anh rất ủng hộ tôi tu luyện và đưa tôi đi nghe các bài giảng. Mặc dù anh không tu luyện, anh nhận ra vẻ đẹp của Đại Pháp. Chúng tôi đã có một cuộc sống hài hòa.

Khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, tôi tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp. Chồng tôi đã rất sợ. Anh ấy không chỉ sợ tuyên tuyền mà còn rất lo ngại cho an toàn của tôi bởi vì anh biết ĐCSTQ tà ác có thể làm bất cứ điều gì. Anh ấy đã cố ngăn tôi tu luyện, nhưng tôi từ chối. Anh thất vọng và trở nên xa cách với tôi. Tôi tiếp tục chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp, đối xử tử tế với anh, chăm sóc gia đình chồng và làm tốt việc của mình. Anh ấy hiểu sâu sắc rằng tôi đang làm điều đúng đắn, chỉ là anh ấy sợ hãi.

Chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư và điều trị vào năm 2013. Cuối cùng anh ấy quyết định thử tu luyện. Tuy nhiên, anh không thực sự đối đãi bản thân như một người tu luyện và đã qua đời vào năm 2014. Tuy vậy, tôi thấy rằng anh ấy đã được hưởng phúc lành theo nhiều cách vì anh ủng hộ Đại Pháp trước khi qua đời.

Con dâu hiếu thảo

Gia đình tôi, bạn bè và xóm giềng đều nhận xét rằng tôi đã mang quá nhiều gánh nặng. Tôi chăm sóc bố mẹ chồng đều đã 80 tuổi, một người anh chồng chậm phát triển trí não và một cô con gái đang học đại học. Là một người tu luyện, tôi biết tôi cần tiếp tục nhiệm vụ của mình. Tôi muốn giảm bớt gánh nặng cho bố mẹ chồng và để họ cảm thấy họ có thể dựa vào tôi.

Khi tình trạng da của bố chồng tôi xấu đi, tôi đưa ông đi khám bác sỹ và giúp ông thực hiện chế độ chăm sóc da. Tôi ngâm chân cho ông bằng nước ấm, lau sạch da chết từng chút một và lau sạch vết thương. Mẹ chồng tôi rất cảm động.

Khi mẹ chồng tôi qua đời vào tháng 9 năm 2015, tôi đã mất đi một nguồn trợ giúp chăm sóc bố chồng và anh chồng. Những người khác cảm thấy tôi thật không may, nhưng tôi có được sức mạnh từ các Pháp lý. Là một người tu luyện, chúng ta có một tiêu chuẩn cao hơn – chúng ta học cách đối mặt với khổ nạn và khó khăn bằng chính niệm.

Câu chuyện của tôi lan truyền khắp các khu phố và các cửa hàng địa phương. Nhiều chủ cửa hàng nói riêng với tôi: “Chị làm chúng tôi kinh ngạc. Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt.”

Tôi có Đại Pháp, tôi có Sư phụ và tôi có các pháp lý soi đường cho tôi. Tôi rất may mắn.

Tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/10/373619.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/24/172982.html

Đăng ngày 09-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share