Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 10-09-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 67 tuổi và đã bắt đầu tu luyện từ năm 1998.
Học Pháp và truyền rộng vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp
Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chịu đựng nhiều bệnh tật như loét dạ dày, hen suyễn, đau thắt lưng và bệnh phụ khoa. Tôi còn có vài vấn đề về thận và bị phù nề do tác dụng phụ của việc dùng thuốc điều trị các căn bệnh này. Cay đắng và muốn tự kết thúc cuộc đời của mình, tôi tránh tiếp xúc với mọi người và thường thơ thẩn với gương mặt cau có.
Một ngày nọ chồng tôi nhận được một bức thư giới thiệu về một lớp học khí công miễn phí. Tôi đã tiêu tốn hàng nghìn tệ vào vô số những lớp học khí công nên tôi rất nghi ngờ. Làm gì có thứ nào tốt mà lại được cung cấp miễn phí như thế? Tôi đã tham dự lớp học chín ngày cùng với chồng tôi nhưng phần lớn thời gian ở lớp học tôi ở trong trạng thái mê mờ, không thể nhớ được những gì mà Sư phụ giảng.
Mỗi khi tôi gắng cầm quyển sách Chuyển Pháp Luân lên để đọc là tôi lại mệt mỏi vô cùng. Trong vòng nửa tháng tôi chỉ đọc được hai trang. Chồng tôi ngược lại không gặp khó khăn gì khi đọc sách mỗi ngày. Chán nản, tôi bắt đầu nghĩ đến việc từ bỏ tu luyện.
Một hôm sau khi đi học Pháp nhóm về, chồng tôi rất phấn khởi nói với tôi rằng nhiều đồng tu đã có sức khỏe tốt sau khi bước vào tu luyện. Ông ấy khích lệ tôi cố gắng lần nữa. Quyết tâm của tôi đã được củng cố và tôi tự hứa với chính mình: “Nếu những người khác làm được thì mình cũng sẽ làm được.”
Đêm đó, tôi tiêu chảy nặng, chất thải ra có màu đen như mực, mặc dù dạ dày tôi không đau chút nào. Tuy là một người ốm yếu nhưng dạ dày của tôi lại khá ổn. Lo lắng nên tôi đánh thức chồng tôi dậy. Ông ấy trấn an tôi: “Không sao! Đó là điều tốt.” Được khích lệ, tôi ngừng lo lắng về tình trạng của mình. Sau đó, thật ngạc nhiên là tôi đã không còn thấy buồn ngủ khi đọc Chuyển Pháp Luân nữa.
Quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi càng được củng cố sau khi tôi đọc toàn bộ quyển sách Chuyển Pháp Luân. Qua giao lưu chia sẻ với các đồng tu, tôi hiểu rằng việc tôi bị tiêu chảy hôm trước là điều tốt, vì Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi.
Chỉ trong một thời gian ngắn, nhiều bệnh tật của tôi, bệnh tim mãn tính và bệnh mất ngủ của chồng tôi đã biến mất. Với nguyện ước những người khác cũng được chia sẻ lợi ích của môn tu luyện huyền diệu này, chúng tôi cố gắng nói cho người thân và hàng xóm về Pháp Luân Đại Pháp. Trái với sự mong đợi của chúng tôi, phản ứng ban đầu của họ đa phần là sợ hãi. Nhằm thay đổi thái độ tiêu cực của mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi bắt đầu áp dụng nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.
Chứng kiến sức khỏe của chúng tôi được cải thiện, tiêu chuẩn đạo đức đề cao và làm việc gì cũng đều cân nhắc đế người khác trước, người nhà chúng tôi đã bắt đầu nhận thấy vẻ đẹp của Đại Pháp. Em trai và chị gái của tôi đã trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp, trong khi những thành viên còn lại của gia đình, cả con trai và con gái của chúng tôi thì ủng hộ Đại Pháp. Đặc biệt bà của chúng tôi yêu cầu được đến thăm gia đình tôi mỗi khi bà không khỏe. Trong suốt một tuần lễ ở với chúng tôi, bà không uống viên thuốc nào mà vẫn khỏi bệnh. Kỳ thực, tất cả những gì tôi bảo bà là hãy niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
Thoạt đầu những người hàng xóm của chúng tôi nghi ngờ những nỗ lực tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi và họ bàn tán với những lời lẽ không tốt. Trong tâm tôi phủ nhận những hành vi của họ và tập trung thay đổi thái độ và suy nghĩ của họ bằng chính những hành động chính trực của chúng tôi. Dần dần, những sự chế giễu của họ đã chuyển thành sự ngưỡng mộ và chúng tôi nhận được những lời khen ngợi vì là một cặp vợ chồng mẫu mực.
Sự đột phá
Một đêm, không lâu sau khi tôi bắt đầu chơi trống lưng, đột nhiên cánh tay trái của tôi không thể di chuyển được nữa. Mọi nỗ lực nhằm cử động cánh tay đều làm tôi đau đớn. Tôi kiên định phủ nhận an bài của cựu thế lực, và giữ nguyên thời gian biểu thức giấc lúc 4 giờ sáng để đến điểm luyện công như thường lệ.
Khi luyện bài công pháp thứ hai, khi nâng cả hai cánh tay lên trên đầu, tôi cố gắng nâng cánh tay trái lên. Cơn đau quá mạnh mẽ đến mức tôi toát mồ hôi lạnh và bắt đầu hoa mắt. Tôi bắt đầu loạng choạng không kiểm soát được và lập tức ngồi xuống đất. Tuy nhiên ngay khi làm như vậy, một cảm giác hối hận tràn ngập trong tâm trí. Tôi lập tức thanh lý can nhiễu của tà ác, đứng dậy và cố gắng đưa cánh tay lên lần nữa. Tuy nhiên tôi lại thất bại và rồi lại ngồi bệt xuống đất một lần nữa.
Tôi kiên định tự nhắc nhở chính mình rằng tôi là một học viên Đại Pháp, và trong tâm khích lệ mình đứng dậy phủ nhận tà ác. Xốc lại tự tin và ý chí, tôi đứng lên lần nữa. Trong quá trình nỗ lực đó, tôi cảm nhận có hai cánh tay vô hình đột nhiên nâng cánh tay tôi lên và đặt vào vị trí. Tôi đau đớn đến phát khóc. Tuy nhiên, tôi quyết tâm chịu đựng, vì tôi biết rằng Sư phụ đang cố gắng cứu chữa cho tôi.
Khi luyện đến bài công Pháp tiếp theo, cơn đau đã thuyên giảm khá nhiều. Cuối cùng khi tập xong bài công Pháp thứ tư, cơn đau đã biến mất và cánh tay của tôi đã được phục hồi hoàn toàn.
Cho dù con đường tu luyện thì không dễ dàng với vô vàn những khó khăn và khổ nạn, nhưng tín Sư và quyết tâm tu luyện tinh tấn của chúng ta là không lay động.
Con xin tạ ơn Sư phụ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/10/373598.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/21/172944.html
Đăng ngày 06-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.