Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-09-2018] Hôm nay một đồng tu đã nhờ tôi đánh máy một bản nghiêm chính thanh minh của một người không tu luyện, và tâm tôi nặng trĩu khi gõ những dòng này. Tôi cảm thấy tiếc rằng một đồng tu đã không lý trí hoặc không từ bi trong khi giảng chân tướng nên đã không cứu người được. Ngươc lại, họ có thể đẩy chúng sinh ra xa.
Nghiêm chính thanh minh đó như sau:
Tôi tên là xxx. Khi một học viên Đại Pháp giảng chân tướng cho tôi, tôi đã không chấp nhận vào thời điểm đó, do đó vị học viên Đại Pháp này đã nói: “Bạn sẽ bị nhận quả báo nếu bạn không nghe chân tướng và sẽ không được cứu. Khi đại nạn đến, bạn có thể phải xuống địa ngục.”
Tôi đã tức giận khi nghe điều này. Thực ra, tôi đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó.
Tuy nhiên, tôi chỉ không muốn nói rõ cho cô ấy biết việc này. Tôi bắt đầu nói những lời bất kính với Đại Pháp và Sư phụ Lý.
Cô ấy ngay lập tức lại nói rằng tôi sẽ nhận quả báo. Tôi thậm chí còn tức giận hơn và nói với cô ấy: “Quả báo không phải cho tôi, mà là cho cô.”
Đồng thời, tôi đã nói vài lời vu khống Đại Pháp và Sư phụ Lý. Sau đó, do sự thuyết phục kiên trì của mẹ tôi, tôi đã thực sự nhận ra nó là một sai lầm và là một tội lỗi.
Tôi muốn nói tự đáy lòng mình: “Sư phụ, con đã sai. Con xin lỗi Ngài và Đại Pháp. Xin hãy tha thứ cho con!” Trong tâm, tôi không bao giờ phản đối Sư phụ Lý và Đại pháp.
Tôi 20 tuổi khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, và bà tới Bắc kinh để chứng thực Pháp Luân Đại Pháp năm 2000. Tôi tới Bắc Kinh để đón mẹ và phải trả 15.000 Nhân dân tệ để mẹ được về.
Trưởng đồn công an cũng buộc tôi trả 5.000 Nhân dân tệ cho một học viên khác mà cả mẹ tôi và tôi đều không biết. Tại thời điểm đó, tôi chỉ kiếm được 32.500 Nhân dân tệ mỗi năm, do đó nó là một khoản tiền lớn với tôi.
Trưởng đồn nói với tôi rằng anh ta sẽ yêu cầu vị học viên kia trả lại tiền cho chúng tôi, nhưng cô ấy không bao giờ làm vậy. Tôi cũng sẽ không đi đòi khoản đó.
Nếu tôi chống lại Đại pháp, thì sao tôi lại trả 5.000 Nhân dân tệ cho cô ấy? Việc đó là không thể.
Dù sao, tôi không nên nói những lời bất kính với Đại Pháp và Sư phụ Lý. Tôi hối tiếc rất nhiều về điều này và muốn chuộc lại lỗi lầm bằng cách ủng hộ Đại Pháp.
Sau khi đọc những lời này, tôi muốn nói với các đồng tu rằng chúng ta thực sự cần phải chú ý. Chúng ta không thể giảng chân tướng mà thiếu thái độ hòa ái và lý trí!
Lòng từ bi và sự thiện lương của chúng ta ở đâu? Chúng ta nên giảng chân tướng như thế nào?
Chúng ta phải làm theo chỉ dạy của Sư phụ.
Sư phụ đã giảng:
“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân” (Tinh tấn yếu chỉ II – Lý tính)
Tôi nhớ rằng một học viên khác đã viết trong một bài chia sẻ: “Tâm cứu người của đồng tu của tôi là tốt, nhưng kết quả thực sự của cô ấy lại là hủy chúng sinh bởi vì rất khó để chấp nhận lối nói chuyện phi lý theo phương thức khắc nghiệt của văn hóa Đảng.”
Họ tiếp tục nói: “Tôi đã nói với học viên này ‘Bạn cứ nói cao trong khi mọi người không muốn nghe, do đó bạn khiến mọi người cảm thấy khó chịu và họ trở nên phản đối bạn.’”
Tôi nghĩ chúng ta nên trao đổi với mọi người một cách hòa ái và ân cần khi chúng ta giảng chân tướng. Thuận theo tự nhiên là cách tốt hơn.
Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc chuyện trò về những sự việc hằng ngày theo cách mà mọi người bình thường sẽ trò chuyện. Bằng cách này, mọi người sẽ thấy dễ hiểu và chấp nhận ý kiến của chúng ta hơn.
Ngoài ra, việc mở nút thắt trong tâm của một người bằng từ bi cũng dễ dàng hơn. Ngay cả khi họ không thể tiếp thụ vào lúc này, ít nhất họ cũng sẽ không cảm thấy chán ghét chúng ta.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/13/373692.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/25/172547.html
Đăng ngày 16-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.