Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 6-6-2018] Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vợ tôi và gia đình bên vợ cũng tu luyện.
Năm 2006, tất cả chúng tôi đều bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại vì không từ bỏ đức tin của mình: Tôi bị giam giữ tại một trại lao động trong hai năm; cả hai vợ chồng tôi đều bị mất việc làm; mẹ vợ tôi bị kết án hai năm lao động cưỡng bức; cha vợ thì bị bức hại đến chết.
Sau khi từ trại lao động trở về nhà, tôi đã làm một số công việc gồm bán bảo hiểm, làm đường, và lái xe taxi. Lái taxi đã giúp tôi có cơ hội tuyệt vời để nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.
Một cảnh sát rất cảm kích khi được biết chân tướng
Một ngày kia, trong lúc lái taxi, tôi chở một khách là cảnh sát. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau trong khi tôi lái xe và tôi đã cho anh ấy biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy khá ngạc nhiên hỏi: “Sao anh dám tu luyện môn này khi đã biết mình có thể bị bức hại?”
Tôi từ tốn nói cho anh ấy nghe chân tướng về vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn năm 2001. Tôi giải thích rằng nó là một màn kịch do Giang Trạch Dân dựng lên để kích động người dân thù hận Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy nhìn tôi chằm chằm. Đôi mắt mở to của anh cho thấy anh đã bắt đầu quan tâm.
Tôi hỏi xem anh từng đến Quảng trường Thiên An Môn bao giờ chưa và anh ấy trả lời có. Tôi nói rằng theo truyền thông nhà nước, trong chưa đầy hai phút cảnh sát đã có thể dập tắt ngọn lửa trên thân của người tự thiêu. Quảng trường Thiên An Môn rất lớn, sao cảnh sát có thể đến đó nhanh như vậy được? Sao các nhà báo lại có thể lập tức đồng thời quay được video cận cảnh và toàn cảnh được? Sao có thể làm được tất cả những thứ trên trừ khi nó đã được lên kế hoạch cẩn thận?
Các phương tiện truyền thông nhà nước cũng đưa tin rằng khí quản của một cô bé đã bị phỏng nặng nên bác sĩ đã phải phẫu thuật mở khí quản cho cô. Với phẫu thuật này, cần phải có thời gian và liệu pháp ngôn ngữ để phục hồi, nhưng bốn ngày sau đó cô bé đã có thể trả lời phỏng vấn. Cô bé có thể nói rõ ràng và thậm chí còn hát cho các phóng viên nghe. Chuyện này sao có thể xảy ra được?
Năm 2001, một đại diện của tổ chức Giáo dục và Phát triển Quốc tế đã báo cáo tại hội nghị của Liên Hợp quốc rằng họ đã phân tích video về vụ tự thiêu Thiên An Môn và kết luận rằng chính quyền Trung Quốc đã dàn dựng vụ việc. Khi đối mặt với bằng chứng kết luận này, các thành viên của ĐCSTQ đã không nói được lời nào.
Tôi nói: “Anh làm cảnh sát cũng đã lâu; dựa trên kiến thức điều tra tội phạm của anh, những điều tôi vừa nói có phải là sự thật không?” Khuôn mặt của anh giãn ra và anh mỉm cười.
Khi tới điểm đến của anh, anh hỏi tôi hết bao nhiêu tiền taxi. Tôi nói năm nhân dân tệ nhưng anh muốn đưa cho tôi 50 nhân dân tệ! Tôi bảo anh rằng phí chỉ có năm nhân dân tệ thôi, nhưng anh vẫn cứ khăng khăng đưa thêm tiền. Lúc đó có người đứng phía bên kia xe taxi và cố gắng thu hút sự chú ý của tôi. Khi tôi nhìn qua đó thì người cảnh sát đã đặt tiền vào tay tôi, và khi tôi quay lại để trả tiền thừa cho anh thì anh đã đi rồi.
Thêm cơ hội cho một cuộc hôn nhân
Vào một ngày thứ Sáu, trong lúc đang chạy xe tôi có đón một phụ nữ trẻ. Cô nói với tôi rằng cô đang nộp đơn ly dị, nhưng không mang đủ giấy tờ cần thiết, vì thế cô phải quay lại vào thứ Hai tới.
Tôi có thể thấy cô ấy là một phụ nữ mạnh mẽ. Cô cho biết ở nhà cô luôn là người có tiếng nói quyết định. Chồng cô cảm thấy mệt mỏi vì cách cô cư xử với anh, đặc biệt là trước mặt bạn bè của anh, nên đã yêu cầu ly dị.
Tôi khuyên cô ấy nên cân nhắc đến việc xem lại những thiếu sót của chính mình thay vì những thiếu sót của chồng. Là một người vợ, cô nên quan tâm đến chồng, tôn trọng bố mẹ chồng, và tử tế với gia đình và bạn bè của chồng mình.
Sau đó tôi đổi đề tài. Tôi hỏi xem cô từng nghe đến Pháp Luân Đại Pháp bao giờ chưa. Cô cho biết cô đã từng nghe, nhưng những điều cô biết đều là những tuyên truyền sai sự thật, vì thế tôi nói cho cô ấy biết chân tướng về Đại Pháp. Tôi nói cho cô nghe cách những học viên chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn như thế nào trong cuộc sống hằng ngày của họ, và nguyên lý “đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu”. (Chuyển Pháp Luân)
Tôi nói tiếp: “Hiện cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, đã được dịch ra 39 thứ tiếng, và Pháp Luân Đại Pháp đã nhận được hơn 3.000 giải thưởng từ các chính phủ và tổ chức trên khắp thế giới.”
Cô chưa từng nghe đến phong trào “Tam thoái”, vì vậy tôi đã nói cho cô nghe về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi đến nơi cô xuống xe, khi cô bước ra khỏi xe, tôi đã bảo cô hãy trân quý mối nhân duyên với chồng mình.
10 ngày sau, cô ấy lại gọi tôi đến đón cô. Cô kể với tôi rằng sau cuộc trò chuyện giữa chúng tôi ngày hôm ấy, cô đã giảng hòa với chồng mình. Tôi bảo cô hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Nghĩ kỹ về việc làm tổn thương người khác
Một hôm, khi trời bắt đầu chập choạng tối, có một người đàn ông đã uống rượu đi xe taxi của tôi. Trông anh khá tỉnh táo vì thế tôi đã để anh vào xe. Tôi nghĩ có lẽ anh cần nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.
Lúc đầu anh im lặng. Sau đó anh ta lấy chiếc điện thoại cùng một con dao dài ra. Tôi tự hỏi liệu anh có đang định cướp của tôi không. Anh ta định giết tôi sao? Không, tôi là một học viên Đại Pháp và tôi được bảo hộ. Tôi có một ít tiền, nếu anh ta muốn xin tiền. Không có gì phải lo lắng cả.
Tôi bình tĩnh hỏi thăm anh ấy. Anh nói anh đang định đi giết mẹ vợ và em vợ. Em trai vợ anh đã lấy trộm tiền và xe môtô của anh, sau đó cậu ta bán xe đi lấy tiền để đánh bài. Mẹ vợ anh đã đứng về phía con trai bà. Tình huống này khiến anh rất tức giận, vì vậy anh định đi giết họ.
Tôi hỏi anh: “Liệu anh có lấy lại được tiền sau khi giết họ không?” Anh im lặng. “Anh sẽ làm gì sau khi giết họ?” Anh nói anh không nghĩ đến việc đó.
Tôi nói: “Anh có thể trút cơn giận bằng cách giết họ nhưng anh sẽ phải trả giá bằng chính cuộc sống của mình. Vợ và gia đình anh sẽ ra sao? Anh sẽ mất rất nhiều. Anh có thể kiếm nhiều tiền hơn để bù đắp cho những gì anh đã mất, nhưng một người đã chết thì không thể cứu sống lại được. Em vợ, mẹ vợ và cả vợ của anh đã trở thành người trong gia đình anh nhờ nhân duyên tiền định. Em vợ của anh đã trộm tiền của anh, có lẽ là trong đời trước anh đã mắc nợ cậu ấy, vì thế đời này anh phải hoàn trả lại cho cậu ta.”
Anh im lặng lắng nghe. Tôi nói cho anh nghe về Pháp Luân Đại Pháp và việc môn tu luyện đã được truyền rộng ra toàn thế giới như thế nào và tại sao các học viên không hề từ bỏ tu luyện bất chấp cuộc đàn áp tàn khốc của Đảng.
Anh nhìn vào điện thoại của mình và nói: “Hãy đưa tôi trở lại.” Tôi quay xe lại và trên đường quay lại tôi đã giải thích: “Trời sẽ diệt Trung Cộng. Hãy thoái xuất khỏi Đảng sẽ bảo đảm cho anh được bình an trong tương lai.” Anh đã nhanh chóng thoái xuất khỏi hai tổ chức mà anh từng tham gia.
Sau khi quay lại, anh hỏi tôi liệu anh có thể chạy vào cửa hàng tạp hoá trước khi trả tiền xe cho tôi không. Anh gặp vợ mình ở đó và đã mua cho tôi một món quà. Cả hai vợ chồng đều cảm ơn tôi. Tôi cảm thấy thái độ chân thành của họ và đã nhận tấm lòng của họ. Tôi đã trừ phần chi phí của món quà vào phí xe của anh ấy và bảo với cả hai vợ chồng rằng: “Hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Người vợ ôm lấy chồng cô và gật đầu cúi chào. Họ bước đi trong hạnh phúc.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/6/368438.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/8/171809.html
Đăng ngày 28-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.