Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2010] Kính chào Sư phụ! Xinh chào các bạn đồng tu!

Tôi là một giáo viên và trong mấy năm qua, tôi đã tập trung chủ yếu vào việc giảng chân tướng cho những người tôi gặp, cũng như cho đồng nghiệp và học sinh trong trường. Tôi sẽ chia sẻ một số cách mà tôi sử dụng để giảng chân tướng và khích lệ các đồng nghiệp và học sinh thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) từ năm 2005. Xin vui lòng chỉ ra những điều tôi nói còn chưa phù hợp.

1. Đề cao trong tu luyện và không ngừng khai mở môi trường mới để giảng chân tướng

Sư phụ dạy chúng ta trong Pháp rằng mỗi người mà chúng ta gặp trong cuộc sống hàng ngày là những người có tiền duyên mà chúng ta phải cứu. Trước năm 2005, bởi vì tôi giảng chân tướng thành công cho các giáo viên và học sinh, tôi đã nói với các đồng tu: “Tôi hy vọng chúng ta có thể đi và dạy ở một số trường khác nhau, bằng cách đó chúng ta có thể cứu được nhiều chúng sinh hơn.” Sư phụ đã đáp ứng nguyện vọng của tôi. Trong sáu năm tiếp theo, tôi được phân công đến ba trường khác nhau. Mỗi lần tôi lại tạo ra môi trường mới để giảng chân tướng. Tôi được Sư phụ từ bi chăm sóc và mọi thứ diễn ra suôn sẻ với tôi. Để tạo ra một môi trường tốt, trước tiên cần phải tu luyện tốt. Thời đi học tôi luôn là học sinh xuất sắc trong học tập, nhưng bởi vì tôi luôn luôn ốm, tôi vào đại học trong hoàn cảnh kỳ quặc và học chuyên ngành mà tôi ghét nhất. Kết quả là tôi được cử đi dạy ở một làng. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã buông bỏ nhiều chấp trước con người và không còn phàn nàn về số phận kém may mắn của mình. Tôi ngộ được trong Pháp rằng mọi thứ mà người ta gặp phải trong đời đều là nhân duyên tiền định.

Chúng ta hiện đang sống trong thời kỳ Chính Pháp, nhưng tôi phát hiện ra rằng tôi vẫn ôm giữ nhiều chấp trước người thường. Bất kỳ chấp trước nào cũng đều là trở ngại đối với sự đề cao của chúng ta. Nó cũng sẽ can nhiễu đến sứ mệnh cứu chúng sinh của chúng ta. Khi tôi ngộ ra pháp lý này, tôi thấy dễ dàng buông bỏ chấp trước của mình hơn.

Mỗi lần tôi được phân công tới một ngôi trường mới, tôi đều được đánh giá là giáo viên tốt nhất, mang lại vinh dự cho nhà trường. Tôi biết điều này không phải nhờ nỗ lực của cá nhân tôi mà là sự triển hiện của uy đức và sự vĩ đại của Đại Pháp. Các hiệu trưởng đều tin tưởng tôi và họ đều biết rằng tôi giảng chân tướng cho các giáo viên và học sinh và khuyến khích mọi người thoái ĐCSTQ. Họ đáng lẽ đã có thể gây khó dễ cho tôi, nhưng ngược lại, họ nghĩ cách để biểu dương nỗ lực của tôi. Ví dụ như một hiệu trưởng quyết định trao tặng danh hiệu xuất sắc duy nhất của trường cho tôi. Tuy nhiên, một nữ giáo viên khác đề nghị tôi nhường giải thưởng đó cho cô ấy. Tôi đã không do dự nhường nó cho cô ấy. Cuối cùng, họ quyết định trao cho tôi giải thưởng khác. Mọi người trong phòng giáo dục đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Ngày nay, học sinh ở trường không chỉ không thích học mà tiêu chuẩn đạo đức của chúng cũng trượt dốc. Thỉnh thoảng tôi bị động tâm và rất bực mình với học sinh của mình. Tôi thậm chí còn sử dụng các phương pháp hà khắc để phạt chúng vì hành vi không phù hợp của chúng. Tôi hướng nội và nhận ra rằng loại suy nghĩ này đến từ những thứ được dưỡng thành trong văn hóa Đảng. Khi tôi loại bỏ được những suy nghĩ tồi tệ đó, tôi nhận ra rằng tình hình không còn xấu như tôi vẫn nghĩ, đặc biệt khi tôi thấy phần biết của chúng đang khao khát được biết chân tướng về Đại Pháp. Thể ngộ của tôi là mọi chúng sinh đều đến đây vì Pháp.

2. Giảng chân tướng cho giáo viên và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ

Để giảng chân tướng cho học sinh, tôi trước tiên phải đảm bảo rằng các giáo viên hiểu được chân tướng về Đại Pháp. Tôi nói về Đại Pháp với các giáo viên trong khi họ tụ tập ở những khu vực công cộng bởi vì trước tiên tôi không có thời gian để nói chuyện với từng người, thứ hai là tôi cảm thấy rằng không có gì phải giấu về tu luyện và thứ ba là tôi hy vọng điều này sẽ khiến họ bớt rụt rè hơn khi nghe nói về chân tướng. Nếu họ hiểu chân tướng, các giáo viên cũng có thể giúp truyền rộng nó. Cuối cùng, thông qua việc trao đổi cởi mở mà bất cứ hiểu lầm hay sự rụt rè nào của họ cũng được làm rõ và họ hiểu rõ hơn Đại Pháp là gì. Điều ngày sẽ có ích khi họ nghe thấy tôi giảng chân tướng cho các học sinh hoặc khi nghe học sinh nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Mỗi lần tôi tới một ngôi trường mới, tôi đảm bảo là mình đã học Pháp tốt và phát chính niệm để thanh lý môi trường ở đó. Tôi cũng dành thời gian để tìm hiểu về các giáo viên, về các sở thích của họ và phát hiện ra bất kỳ hiểu lầm nào của họ về Đại Pháp. Nhìn chung, một tháng sau khi tôi bắt đầu công việc ở trường mới, tôi có thể bắt đầu giảng chân tướng. Nếu bạn có một trái tim chân thành để cứu người, Sư phụ sẽ cho bạn trí huệ để làm nó. Một điều khác mà tôi thấy hữu ích là đọc Cửu Bình và Giải thể văn hóa Đảng. Điều này giúp tôi có sự kiện và con số hỗ trợ cho những lập luận của mình và các giáo viên dễ dàng chấp nhận chân tướng hơn. Theo kinh nghiệm của tôi, giảng chân tướng từ góc độ luật pháp cũng là rất quan trọng. Bởi vì có quá nhiều người Trung Quốc bị đầu độc bởi những vu khống của truyền thông vào lúc bắt đầu cuộc bức hại, tôi cũng thấy việc giải thích cách mà vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn đã bị chế độ dàn dựng như thế nào cũng quan trọng không kém.

Tôi cũng thúc giục mọi người thoái Đảng ở những nơi công cộng. Trước nhiều người, tôi sẽ nói bằng vẻ hài hước: “Hãy xem, các vị thần trên trời đang dõi theo bạn. Bạn không có gì phải mất khi thoái ĐCSTQ từ trong tâm. Ngoài ra, việc này sẽ bảo vệ tương lai của bạn.” Nhiều người trong số họ (bao gồm cả các quan chức cấp cao của Đảng) đã đồng ý.

Để tránh đặt áp lực lên những người lãnh đạo, tôi không bao giờ đưa quyển giới thiệu thông tin công khai ở trường. Tôi thích đưa thông tin hoặc phần mềm đột phá phong tỏa Internet cho họ một cách kín đáo riêng tư hoặc trong khi giúp đỡ họ thoái ĐCSTQ. Nhiều lần, mọi người sẽ đến gặp tôi và tự mình hỏi thông tin. Họ cũng muốn bảo vệ tôi. Tôi gửi thư tới những người tôi không có cơ hội gặp, nói với họ chân tướng về Đại Pháp. Nhiều giáo viên không chỉ thoái Đảng, họ cũng giảng chân tướng cho học sinh của họ. Một số học sinh viết: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lên tường bên ngoài lớp học của họ và các giáo viên không bao giờ can thiệp Một số lớp mà tôi không dạy thậm chí còn mời tôi đến để nói với họ chân tướng về Đại Pháp.

3. Giảng chân tướng cho học sinh và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ

Trong nhiều năm, gần như mỗi giáo viên hay học sinh mà tôi giảng chân tướng cho đều ủng hộ Pháp Luân Công. Nếu trong một tuần mà tôi không nói về Đại Pháp, học sinh của tôi sẽ đề nghị tôi làm việc đó. Mỗi lần nói về Pháp Luân Công, tôi lồng ghép trong nội dung chương trình giảng dạy của mình. Tôi chỉ nói về một hay hai chủ đề mỗi lần. Tuy vậy, khi hết học kỳ, cùng với việc nghiên cứu thêm các tài liệu, các sinh viên đã biết được sự thật một cách có hệ thống. Khi cần giải thích và phân tích những vấn đề nào đó cho học sinh, tôi yêu cầu các em tự mình nghiên cứu trước.

Tôi sử dụng các biện pháp khác nhau ở những ngôi trường khác nhau để đảm bảo rằng các học sinh sẽ tiếp cận được với các tài liệu giảng chân tướng. Ở một trường, tôi để lại tài liệu trong ký túc xá của họ hoặc ở những nơi mà giáo viên và học sinh thường xuyên đi qua. Ở những trường khác, tôi đặt những gói tài liệu xinh đẹp ở những nơi mà học sinh phải đi qua. Sau khi lấy tài liệu, các học sinh thường chuyền tay nhau để xem và do đó chân tướng được truyền đi xa rộng.

Khi tôi nói với họ chân tướng về Đại Pháp, tôi sẽ khích lệ các học sinh truyền rộng chân tướng tới gia đình họ và những người xung quanh họ. Một số học sinh giúp thành viên trong gia đình họ thoái ĐCSTQ. Những học sinh khác thể hiện sự ủng hộ bằng cách viết: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên tường bên ngoài lớp học của họ. Một năm sau, những từ này vẫn còn nguyên trên tường. Những học sinh khác chào đón tôi bằng câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Một số lớp học của tôi đứng dậy và chào tôi: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thay vì nói: “Chào thầy”. Tôi thấy khi mọi người hiểu được chân tướng, thuyết phục họ thoái ĐCSTQ không quá khó. Tôi thường giúp thoái ĐCSTQ cho cả lớp cùng một lúc để tránh bỏ sót một ai. Có hai biện pháp mà tôi đã sử dụng.

Một là giải thích tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ. Sau đó tôi đề nghị họ viết hoặc tên thật hoặc hóa danh vào một mẩu giấy và đưa cho tôi. Một cách khác tôi sử dụng là hỏi rõ xem họ có muốn thoái ĐCSTQ hay không. Nếu mọi người đồng ý, sau đó tôi đề nghị họ hợp thập và nhắc lại câu: “Các vị Phật và thần ở trên trời, tôi mong muốn thoái ĐCSTQ để bảo vệ tương lai của mình.” Cuối cùng, mọi người sẽ nói tên của họ. Gần như tất cả học sinh trong sáu nhóm mà tôi dạy đều đã thoái ĐCSTQ.

4. Hòa hợp chỉnh thể và giảng chân tướng một cách hệ thống

Khi tôi đã có tiến bộ trong tu luyện, tôi hiểu được tầm quan trọng của việc đề cao chỉnh thể. Tôi sẽ đưa ra ba ví dụ.

So với những khu vực khác, nơi mà tôi sống có nhiều học viên làm trong nghề giáo dục hơn. Mọi người cảm thấy áp lực khi chúng tôi bắt đầu bảo họ thoái ĐCSTQ vào năm 2005. Một học viên đã đột phá và giúp được cả một lớp thoái ĐCSTQ. Ngay sau đó, tôi cũng có đột phá. Bằng cách chia sẻ kinh nghiệm và có được sự tự tin, các học viên khác trong khu vực chúng tôi cũng giúp được các học sinh của họ thoái ĐCSTQ trong một thời gian ngắn.

Chương trình bổ trợ cho sinh viên năm thứ ba đã trích dẫn một ví dụ trong đó Sư phụ biến một miếng nhôm thành vàng và bạc trong một thí nghiệm về khí công và sử dụng ví dụ này để làm lu mờ thanh danh của Sư phụ và Đại Pháp. Tôi đã giải thích cho các em học sinh cách điều này có thể xảy ra từ quan điểm khoa học. Tôi cũng viết một lá thư gửi cho các viên chức đã soạn thảo giáo trình và giới thiệu với họ về vẻ đẹp của Đại Pháp. Trong lá thư, tôi viết về cuộc bức hại tàn bạo mà các đệ tử Đại Pháp đã phải chịu đựng. Tôi bảo trì chính niệm rắng họ sẽ gỡ bỏ phần này trong lần tái bản tiếp theo. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng điều này vẫn chưa đủ. Nhiều giáo viên và học sinh ở những thành phố khác đang bị đầu độc bởi những thông tin bóp méo trong chương trình giảng dạy, do đó tôi đã viết một lá thư gửi tới các giáo viên và nhiều học sinh để giảng chân tướng. Năm nay, khi chương trình giảng dạy mới được xuất bản, tôi nhận thấy tất cả các chủ đề khác không thay đổi, riêng chủ đề về Đại Pháp đã được gỡ bỏ. Mắt tôi đẫm lệ vì biết ơn, và tôi chắp tay hợp thập, cảm tạ Sư tôn từ đáy lòng mình.

Trong nhiều năm, thông tin bóp méo sự thật về Đại Pháp đã được đưa vào trong giáo trình giảng dạy, đầu độc tâm hồn các học sinh. Hằng năm, chúng tôi lại giảng chân tướng cho các giáo viên khoa học chính trị, viết thư gửi cho họ. Khi họ hiểu được sự thật, những giáo viên này tránh sử dụng những phần trong tài liệu giảng dạy bôi nhọ Đại Pháp. Một số người thậm chí còn công khai thừa nhận rằng Pháp Luân Công là chân chính. Tuy nhiên, chương trình giảng dạy được viết bởi một nhóm các cán bộ trong ngành giáo dục. Tôi không có cách nào có được thông tin liên lạc của những cán bộ đã tham gia soạn thảo chương trình này.

Một ngày nọ, tôi đã tìm được danh sách những người tham gia viết chương trình giảng dạy trung học cơ sở cho bộ môn khoa học chính trị ở tỉnh chúng tôi cũng như thông tin liên lạc của họ. Cùng với các học viên khác, chúng tôi đã viết những lá thư giảng chân tướng gửi cho họ.

Tôi cảm nhận rõ ràng rằng Sư phụ đã giúp tôi trong suốt quá trình này. Ngài liên tục cấp cho tôi trí huệ. Mặc dù tôi có một số đột phá trong lĩnh vực này, nó mới chỉ là khởi đầu và tôi sẽ kiên trì thực hiện hạng mục này. Tôi hy vọng rằng nhiều học viên hơn nữa sẽ tham gia trong hạng mục này và chúng ta sẽ cùng nhau chấm dứt cuộc bức hại lây lan trong hệ thống giáo dục.

Cảm tạ Sư tôn! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/14/232341.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/28/121661.html

Đăng ngày 12-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share