Bài viết của một học viên tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2010] Con xin kính chào Sư phụ. Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi đã trải qua 13 năm tu luyện dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ tôn kính và sự khích lệ của các đồng tu. Đây là một cơ hội tuyệt vời cho các học viên ở Trung Quốc Đại Lục chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của họ và tôi cũng muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình với các đồng tu.

Đắc Pháp và hồng truyền Đại Pháp

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng với bố mẹ vào năm 1997 khi tôi 11 tuổi. Trước khi đắc Pháp, tôi mắc nhiều bệnh. Khi tôi đang học lớp 4, tôi phải nghỉ học một năm do bị viêm cơ tim nặng. Bà tôi nói với mẹ tôi rằng bà mới nghe nói về một môn tu luyện rất tốt gọi là Pháp Luân Công, và bà hy vọng chúng tôi có thể cùng nhau tu luyện. Đó là khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Mẹ tôi trước đó đã luyện tập nhiều loại khí công, nhưng bà cảm thấy không môn nào là tu luyện chân chính và chúng cũng không thể thực sự cải thiện sức khỏe. Sau khi mẹ tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, bà biết rằng nó rất quý giá và bà quyết tâm tu luyện Đại Pháp. Tôi nhớ có một ngày nào đó đã diễn ra một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm quy mô lớn. Trời mưa và rất lạnh, và bà tôi lo lắng về sức khỏe của tôi. Bà bảo tôi đừng đi đến hội thảo mà hãy ở nhà. Mẹ tôi và tôi cùng nói: “Không sao đâu, chúng ta sẽ cùng đi!”

Sau khi tôi đắc Pháp, mọi bệnh tật của tôi biến mất. Gia đình tôi, bạn bè, thầy cô và các bạn cùng lớp đã rất kinh ngạc trước những thay đổi to lớn ở tôi và sự kỳ diệu của Đại Pháp trong việc chữa bệnh. Đại Pháp cũng khai mở trí huệ cho tôi và tôi nằm trong số ba học sinh có điểm số cao nhất trong mọi kỳ thi mà tôi tham gia. Vì tôi cũng viết bài luận tốt, tôi đã tận dụng khả năng này để giới thiệu vẻ đẹp của Đại Pháp và mô tả trong bài luận cách mà tôi đã ước thúc bản thân mình chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Cô giáo môn tiếng Trung của tôi rất hài lòng với bài luận của tôi và cô đề nghị tôi đọc bài trước lớp. Bởi vì các giáo viên và học sinh đều đã chứng kiến sự tuyệt vời của Đại Pháp, tôi bắt đầu dạy họ luyện công và hướng dẫn họ học Pháp. Một số người hỏi về các sách Đại Pháp và một số người luyện công cùng tôi trong giờ nghỉ trưa.

Trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào 20 tháng 7 năm 1999, bố mẹ tôi và tôi đã cùng các học viên địa phương luyện công và học Pháp. Chúng tôi cũng tới một số làng lân cận để hồng truyền Đại Pháp và nhiều người đã bước vào tu luyện Đại Pháp tại thời điểm đó.

Chứng thực và duy hộ Pháp

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại tàn bạo Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp vào năm 1999, nhưng chúng tôi vẫn không ngừng luyện công ngoài trời và học Pháp nhóm, và chúng tôi cũng không ngừng truyền rộng Đại Pháp. Sau này, khi cuộc bức hại trở nên nghiêm trọng hơn, cảnh sát bắt đầu can thiệp vào các hoạt động Đại Pháp của chúng tôi và phá hủy môi trường tu luyện của chúng tôi.

Sự tu luyện của tôi sau đó bước vào một giai đoạn mới. Trong khi tu luyện bản thân, tôi cũng giảng chân tướng và chứng thực Pháp. Vào lúc bắt đầu cuộc đàn áp, tôi có mối quan hệ tốt với nhiều người ở trường học, nhiều giáo viên và học sinh quý mến tôi. Khi họ bị lừa dối bởi những lời vu khống của chế độ, tôi lập tức giảng chân tướng cho họ. Tôi biết rằng đây là trách nhiệm của mình. Sau khi biết được sự thật, hầu hết mọi người đều thừa nhận Đại Pháp là tốt. Có một lần trường học thu thập chữ ký của các học sinh để phản đối Pháp Luân Công. Sau khi biết được việc này, tôi đã không đến trường. Sau đó, bố mẹ tôi cùng tôi tới nhà thầy Hiệu trưởng để giảng chân tướng cho thầy. Trường học của chúng tôi không bao giờ còn có những hoạt động như vậy nữa.

Trước khi cuộc bức hại diễn ra, chúng tôi thường cùng các học viên khác đến từ thành phố truyền rộng Đại Pháp ở tất cả các sân vận động, các thính phòng và bên bờ sông. Trong những hoạt động đó, các đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi có một lợi thế độc đáo, do vậy miễn là có các hoạt động được tổ chức, tôi đều cố hết sức để tham gia. Một lần, trước khi tham gia một hoạt động quy mô lớn để hồng truyền Đại Pháp, tôi đang chơi bóng đá ở trường và quả bóng đập thẳng vào mắt trái của tôi. Lúc đó tôi đã nghĩ: “Mình là một học viên, Sư phụ đang bảo vệ mình, mình sẽ không cho phép bất kỳ điều gì can nhiễu mình tham gia hồng Pháp.” Sau đó, tôi tự mình đi tới địa điểm tổ chức hoạt động. Mắt trái tôi đã phục hồi sau hai giờ mất thị lực. Cảm tạ Sư phụ đã giúp con!

Một tối chúng tôi nghe nói rằng các học viên địa phương có kế hoạch đến gặp chính quyền cấp tỉnh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp. Ngày hôm sau, trước khi mặt trời lặn, tôi đã cùng mẹ và nhiều học viên khác lên xe buýt. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ cảm xúc của mình lúc ấy. Mặc dù tôi bị áp lực nhưng tôi không sợ chút nào. Tâm tôi bình lặng và kiên định.

Khi chúng tôi tới trụ sở của chính quyền, chúng tôi thấy đã có nhiều học viên đến đó và nhiều học viên hơn nữa đang tới. Tất cả các học viên đều rất trật tự, và đứng ở bên đường. Không ai chỉ đạo chúng tôi nhưng không có một học viên nào gây ồn. Mặc dù nhiều học viên không biết nhau, họ mỉm cười với nhau và biểu đạt sự quyết tâm kiên định của mình, thể hiện phẩm chất tuyệt vời của đệ tử Đại Pháp. Vì tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, tôi đứng ở phía trước để bảo vệ Đại Pháp.

Thật ngạc nhiên, Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại “tiếp” chúng tôi bằng cảnh sát có vũ trang. Tâm chúng tôi không động, nhưng bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng. Lúc đó, một người đàn ông đứng sau tôi nói: “Cháu có thể đứng sau chú, hãy để chú lên trước.” Tôi lắc đầu và nói với ông ấy rằng tôi muốn đứng ở phía trước. Lúc đó tôi nghĩ: “Là một đệ tử Đại Pháp, đây là việc tôi nên làm. Sư phụ đang ở bên cạnh tôi, không ai có thể hại tôi được. Tôi sẽ không sợ ngay cả khi họ bắn vào chúng tôi.”

Nắm chặt khẩu súng trong tay, viên cảnh sát trẻ đứng ngay trước mặt tôi rất lo lắng và không biết phải làm gì. Tôi ước gì tôi có thể nói với anh ấy về vẻ đẹp của Đại Pháp và giúp anh được thọ ích từ Đại Pháp.

Khoảng giữa trưa, nhiều xe buýt xuất hiện và cảnh sát bắt đầu đẩy các học viên lên xe buýt. Cả tôi và mẹ đều nghĩ rằng họ đang bức hại mọi người, và rằng chúng tôi không nên nghe theo họ. Do đó chúng tôi đi lẫn vào đám đông và dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, chúng tôi đã trở về nhà an toàn.

Tôi đã sống chiểu theo tiêu chuẩn của một học viên trong cuộc sống hàng ngày và đã tận dụng được nhiều cơ hội để giảng chân tướng cho các bạn cùng lớp. Trước khi tôi tốt nghiệp cấp ba, tôi đã chuẩn bị nhiều đĩa giảng chân tướng và tặng chúng cho những người bạn cùng lớp của mình như một món quà tốt nghiệp.

Học công nghệ để làm các tài liệu giảng chân tướng

Sau khi tôi đi học đại học, gia đình tôi bắt đầu sản xuất một số tài liệu giảng chân tướng và tu luyện cá nhân của tôi cũng sang một trang mới.

Tôi mất vài giờ để từ trường học về nhà bằng xe buýt. Để học Pháp nhóm cùng bố mẹ và giúp họ sản xuất tài liệu và giảng chân tướng, dù thời tiết xấu đến đâu hay giao thông khó đi lại đến mấy, tôi đều trở về nhà hàng tuần.

Ngay khi về tới nhà, tôi bắt tay vào làm các quyển sách nhỏ giảng chân tướng cùng bố mẹ. Một người vận hành máy tính và in tài liệu, một người cắt giấy và một người đóng tài liệu. Vì tất cả tài liệu được làm với lòng từ bi và chính niệm, chúng có chất lượng rất tốt và mang theo năng lượng lớn mạnh để cứu chúng sinh.

Mỗi lần chúng tôi làm xong tài liệu, chúng tôi lại học Pháp và chia sẻ về việc chúng tôi đã đề cao tâm tính trong tuần đó như thế nào và các kinh nghiệm tu luyện khác.

Đầu tiên, bố mẹ tôi và tôi không quen với các thiết bị điện tử, do đó chúng tôi gặp nhiều khó khăn và trở ngại. Tuy nhiên, với điểm hóa của Sư phụ và sự giúp đỡ của các học viên, chúng tôi học được nhiều công nghệ liên quan nhất rất nhanh chóng. Khi chúng tôi làm tốt ba việc, quá trình giảng chân tướng cũng trở nên rất thuận lợi.

Tuy nhiên khi trạng thái tu luyện của chúng tôi không tốt, các Pháp khí cũng bắt đầu có vấn đề. Chúng tôi biết rằng nếu chúng tôi muốn sửa chữa các thiết bị, trước tiên chúng tôi cần phải sửa đổi tâm tính của chúng tôi. Hẳn phải có điều gì đó sai trong tâm tính của chúng tôi đã dẫn đến việc chúng tôi không thể sử dụng các Pháp khí này một cách hiệu quả. Chúng tôi cần hướng nội và học Pháp tốt để cứu người. Sau đó chúng tôi đề cao tâm tính và vấn đề cũng được giải quyết.

Phát tài liệu và treo biểu ngữ để cứu chúng sinh

Chúng tôi không chỉ sản xuất các tài liệu giảng chân tướng, mà cũng đi phân phát chúng. Vào các tối cuối tuần, chúng tôi ra ngoài phát các sách nhỏ giảng chân tướng và treo các biểu ngữ giảng chân tướng. Chúng tôi đi tới hầu hết mọi khu vực lân cận quanh vùng chúng tôi nhiều lần, và chúng tôi cũng đi tới các làng bên để phát tài liệu. Thỉnh thoảng chúng tôi thậm chí đến các làng xa xôi. Khi chúng tôi trở về nhà vào tối muộn, chúng tôi thường gặp taxi để đưa chúng tôi về nhà. Chúng tôi biết rằng tất cả là do an bài từ bi của Sư phụ. Thỉnh thoảng sau khi chúng tôi đi bộ một thời gian dài, chân chúng tôi đau nhức và vào mùa đông, tay và mặt, mặt và chân chúng tôi sẽ trở nên tê cóng. Chúng tôi biết rằng chúng tôi đang tiêu nghiệp. Khi chúng tôi ngộ Pháp và luyện công, chúng tôi luôn luôn hồi phục.

Một đêm giao thừa, tôi ra ngoài cùng mẹ để treo các biểu ngữ trước nửa đêm. Mọi người đang xem tivi ở nhà vào thời gian đó. Chúng tôi treo các biểu ngữ khác nhau trên đường phố với cột câu cá. Khi mọi người ra ngoài để đốt pháo, chúng tôi đã kết thúc việc treo tất cả các biểu ngữ. Đó là món quà năm mới tuyệt vời nhất cho chúng sinh.

Cùng bố mẹ giảng chân tướng và thuyết phục chúng sinh thoái ĐCSTQ

Miễn là chúng tôi có cơ hội, tôi sẽ ra ngoài cùng bố mẹ để giảng chân tướng cho họ hàng của chúng tôi. Tất cả họ hàng và bạn bè chúng tôi đều biết chân tướng và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Chúng tôi giảng chân tướng cho gia đình bác tôi trong nhiều năm và họ không phản đối Đại Pháp, nhưng họ không thoái ĐCSTQ. Bố mẹ tôi thậm chí đã từ bỏ việc thuyết phục họ. Nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi nói với họ: “Các bác đã biết bao nhiêu điều xấu mà chế độ này đã gây ra. Bây giờ nó đang đầu độc người dân Trung Quốc và phá hủy đạo đức của người dân. Nó là nguyên nhân căn bản cho tất cả những khó khăn mà Trung Quốc phải gánh chịu hôm nay. Khi cháu đề nghị các bác thoái ĐCSTQ, cháu thực sự có ý tốt cho các bác. Nếu các bác đã thấy rõ bản chất và lịch sử của chế đô này, không có lý do gì để không thoái xuất.” Sau khi bác tôi nghe những lời tôi nói, cả gia đình bác đã thoái ĐCSTQ.

Phát tài liệu giảng chân tướng ở trường đại học

Tôi nhận ra rằng khuôn viên trường đại học là một trong những nơi tốt nhất để chứng thực Pháp và cứu chúng sinh. Mỗi lần quay lại trường học, tôi mang theo hàng trăm bản sao các tài liệu giảng chân tướng. Tôi tới lớp học, thư viện, quán cà phê và ký túc xá để phát tài liệu. Khuôn viên trường đại học lúc nào cũng rộng mở và cá sinh viên qua lại đó liên tục, cho tôi một môi trường tốt để phát tài liệu và giảng chân tướng.

Trong lớp học, tôi thường để quyển sách nhỏ giảng chân tướng trên bàn khi một sinh viên ra ngoài. Bằng cách này, sau khi sinh viên đó quay lại, anh ấy hay cô ấy sẽ nhìn thấy tài liệu. Nếu không có ai trong lớp, tôi đặt Cửu Bình, đĩa DVD biểu diễn nghệ thuật Shen Yun hoặc các đĩa giảng chân tướng khác trên bàn. Thỉnh thoảng tôi viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” trên bảng đen để chứng thực Pháp.

Trong thư viện, tôi thường đặt các kẹp sách giảng chân tướng trong các sách nói về văn hóa truyền thống Trung Quốc hoặc các nội dung khác. Mỗi lần tôi tới thư viện, tôi cố gắng sử dụng càng nhiều khoang đọc càng tốt. Tôi thường để lại một số tài liệu trong khoang đọc để khi các sinh viên khác sử dụng khoang đọc họ sẽ tìm thấy tài liệu. Trong phòng máy tính của trường học, tôi thường để các thẻ đột phá phong tỏa Internet trên bàn hoặc để lại phần mềm chống phong tỏa trên máy tính để giúp nhiều sinh viên hơn có được cơ hội để tự họ tìm hiểu về chân tướng.

Trong ký túc xá, tôi thường treo tài liệu giảng chân tướng trên tay nắm cửa ra vào hoặc cửa sổ. Thông thường, khi một sinh viên phát hiện ra tài liệu, cô ấy sẽ mang chúng về phòng và chia sẻ tài liệu với các bạn cùng phòng. Tôi chưa bao giờ thấy bất cứ tài liệu nào bị vứt đi. Nhiều lần tôi đã rất cảm động khi tôi thấy bạn cùng lớp tôi cẩn thận sử dụng kẹp sách có chứa thông tin về đột phá phong tỏa Internet mà tôi đã đưa cho họ một cách bí mật.

Trong 4 năm học đại học, tôi đã dán các thông điệp giảng chân tướng: “Trời diệt Trung cộng” trong nhà vệ sinh nữ vô số lần. Ban đầu, người gác phòng vệ sinh xé các thông điệp. Sau khi cô ấy gỡ nó xuống, tôi lại dán cái khác. Dần dần, thông điệp không còn bị xé đi nữa.

Giảng chân tướng trực diện

Khi tôi đề cao trong tu luyện, tôi nhận ra rằng tôi không nên chỉ dựa vào việc phân phát tài liệu và tôi nên giảng chân tướng trực diện. Tôi thường bắt đầu bằng cách thảo luận về khoảng cách lớn giữa các tầng lớp xã hội khác nhau và việc tham nhũng của các quan chức ĐCS. Bằng cách này, người khác dễ dàng đồng ý hơn với những điều tôi nói. Sau đó tôi đề cập chuyên sâu vào những tội ác của ĐCSTQ, bao gồm cả việc họ đang bức hại các học viên Pháp Luân Công như thế nào. Mỗi khi tôi giảng chân tướng, tôi bắt đầu từ những vấn đề cơ bản, như Pháp Luân Công là gì, vẻ đẹp của Đại Pháp, sự thật về vụ tự thiêu giả mạo trên Quảng trường Thiên An Môn, về sự phổ truyền của Đại Pháp trên toàn thế giới, và sự tàn bạo của cuộc bức hại. Cuối cùng, tôi nói với họ về tác động to lớn của biểu diễn nghệ thuật Shen Yun trên thế giới.

Tôi đã cố gắng hết sức để giải thích sự thật một cách thấu đáo và thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp cũng như sự tà ác của ĐCSTQ, cho chúng sinh. Tất cả các bạn cùng lớp mà tôi được nghe tôi giảng chân tướng đều đồng ý rằng Đại Pháp là tốt. Sau khi hiểu rõ sự thật, một số người đã hô lớn trong ký túc xá rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Một số bạn cùng lớp đã giới thiệu Shen Yun với gia đình và bạn bè của họ. Một số bạn cùng lớp đã mượn tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân và thể hiện mong muốn của họ được học Pháp Luân Công trong tương lai, và một số bạn cùng lớp nhờ tôi giúp họ và gia đình họ thoái ĐCSTQ. Được thấy nhiều chúng sinh đến vậy được cứu, tôi cảm thấy rất vui cho họ. Điều này cũng khích lệ tôi tu luyện tinh tấn hơn và cứu nhiều người hơn nữa, không để Sư phụ thất vọng. Thỉnh thoảng, khi tôi thấy chúng sinh bận việc và không biết gì về Đại Pháp – hy vọng thực sự của họ, tôi cảm thấy thực sự tiếc cho họ vì họ đang vô tình mà tích lũy nghiệp. Tôi thường khóc vì họ. Do đó tôi đã cố gắng hết sức mình để cứu nhiều người nhất có thể. Tôi cũng phát tài liệu trên xe buýt và trên đường phố.

Một lần, vào năm cuối đại học, khi Tết nguyên đán đang đến gần, tôi chuẩn bị một số quà tặng là những cặp câu đối cho các bạn cùng lớp và nhân cơ hội đó để giảng chân tướng cho họ. Trước khi tốt nghiệp, tôi cảm thấy rằng nhiều giáo sư rất tốt bụng, do đó tôi đã giới thiệu Shen Yun cho họ, hy vọng họ có thể được cứu sau khi xem Shen Yun.

Khi tôi cảm thấy mệt mỏi, tôi lại nhớ:

Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ.
Tạm dịch:

Đại Giác không sợ khổ

Ý chí kim cương đúc

Không chấp vào sinh tử

Thanh thản Chính Pháp lộ“ (Hồng Ngâm II – Chính Niệm Chính Hành)

Khi đối diện với khảo nghiệm tâm tính hoặc buông lơi trong tu luyện, tôi nhớ:

Giác ngộ giả xuất thế vi tôn

Tinh tu giả tâm đốc viên mãn

Cự nạn chi trung yếu kiên định

Tinh tấn chi ý bất khả chuyển.
Tạm dịch:

Bậc giác ngộ xuất thế vi tôn

Kẻ tinh tu tâm vững viên mãn

Ở trong nạn lớn phải kiên định

Ý chí tinh tấn không lay chuyển”

(Hồng Ngâm II – Kiên Định)
Khi không thể buông bỏ chấp trước, tôi nhắc bản thân rằng tôi không nên quan tâm đến lợi ích cá nhân và tôi nên buông bỏ tâm ích kỷ. Khi có xung đột với đồng tu, tôi nhắc bản thân rằng mình nên có trách nhiệm với Pháp và với chúng sinh và nên buông bỏ tự ngã, hướng nội vô điều kiện. Và khi đang trong khổ nạn, tôi bảo trì chính niệm mạnh mẽ và nhớ:

“Đại Pháp bất ly thân,

Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn;

Thế gian nhân La Hán,

Thần quỷ cụ thập phân.
Tạm dịch:

Đại Pháp chẳng ly thân,

Trong Tâm: Chân Thiện Nhẫn;

La Hán nơi cõi người,

Quỷ thần sợ mười phần.”

(Hồng Ngâm – Uy Đức)
Tinh tấn hơn để cứu người

Mỗi khi tôi gặp khảo nghiệm hay khổ nạn, tôi nghĩ là một đệ tử của Sư phụ, điều gì mình không thể buông bỏ được đây? Nếu có thể buông bỏ mọi chấp trước thì có khảo nghiệm nào mà mình không thể vượt qua? Mỗi lần tôi nghĩ đến sự bảo hộ và dẫn lối của Sư phụ tôn kính, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tôi chỉ có thể báo đáp ân điển của Sư phụ bằng việc tu luyện tinh tấn hơn.

Cảm tạ Sư tôn! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/18/232464.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/28/121663.html

Đăng ngày 10-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share