Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Châu Âu

[MINH HUỆ 24-9-2018] Năm nay, tôi được sắp xếp làm việc chung với nhóm thiết kế đồ họa. Mọi người trong nhóm đều rất tài năng và chúng tôi phối hợp với nhau khá tốt. Tuy nhiên, tôi có một chấp trước mạnh mẽ là mong muốn trực tiếp tham gia quảng bá Thần Vận khi buổi biểu diễn được tổ chức tại Milan nơi tôi sinh sống. Tôi đã nghĩ sao mình có thể giúp quảng bá Thần Vận trong khi chỉ làm việc với nhóm thiết kế mà không bước ra ngoài?

Tôi cảm thấy thiếu sót và muốn làm những việc khác ngoài công việc thiết kế đồ họa. Suy nghĩ này cuối cùng đã ảnh hưởng đến công việc tôi đang làm. Mặc dù bận rộn với việc thiết kế, nhưng tôi vẫn đề nghị người điều phối hạng mục cho phép tôi ra ngoài để quảng bá Thần Vận. Lời đề nghị ích kỷ của tôi đã đặt anh ấy vào tình huống khó khăn.

Dù cảm thấy có lỗi về hành vi của mình, nhưng tôi vẫn không thể loại bỏ chấp trước và muốn tự mình giúp các học viên ở Milan quảng bá Thần Vận. Khi chấp trước này đang kiểm soát tôi, tôi đã không có một trái tim thuần khiết trong khi làm việc.

Thiết kế đồ họa có vai trò quan trọng trong việc quảng bá Thần Vận. Nếu như tôi không thể hoàn thành công việc đúng hạn, chúng tôi sẽ không thể phát hành tờ rơi và các cuốn sách nhỏ giới thiệu về Thần Vận đúng thời gian. Như vậy, làm sao các học viên có thể giới thiệu với mọi người về buổi biểu diễn Thần Vận? Cũng như làm cách nào để nhà hát có thể thu hút người đến xem buổi biểu diễn? Không có thiết kế, chúng tôi sẽ không thể đặt quảng cáo cho buổi biểu diễn trên các phương tiện truyền thông.

Chấp trước đó của tôi đã làm ảnh hưởng không tốt đến việc quảng bá Thần Vận. Tệ hơn nữa, tôi đã làm việc mà không có chính niệm, nên các bản thiết kế và bản in không chứa đựng các nhân tố chính diện. Nếu tôi tự suy xét bản thân trên cơ điểm của người tu luyện, thì bản thiết kế sẽ chứa đựng các yếu tố chính diện và giúp các học viên phân phát tờ rơi.

Các thành viên trong nhóm nên hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau. Mỗi một nhóm nhỏ là một lạp tử trong cả chỉnh thể. Tôn trọng người điều phối là quy tắc cơ bản cần tuân theo. Tôi đã không nghĩ đến tình huống của anh ấy mà chỉ quan tâm đến mong muốn của mình.

Mọi người đều có những khả năng khác nhau và giữ những vai trò khác nhau. Sư phụ ban cho chúng ta năng lực khác nhau để hoàn thành thệ ước của mình. Vậy nên, việc tôi được sắp xếp làm cùng nhóm thiết kế đồ họa là không hề ngẫu nhiên. Tôi nên làm công việc của mình với tư tưởng ngay chính. Chỉ khi đó, tôi mới có thể cứu độ chúng sinh.

Một giấc mơ

Khi chương trình biểu diễn Thần Vận được tổ chức tại thành phố chúng tôi, vào một đêm, tôi đã nằm mơ được gặp Sư phụ. Trong giấc mơ, tôi bước đi bên cạnh Ngài trên một con đường đất dẫn tới đỉnh núi. Có hai học viên khác cũng đang đi bộ phía trước chúng tôi.

Khi chúng tôi bước đi, tôi luôn suy ngẫm xem mình đã làm gì để có cơ hội được đi bên cạnh Sư phụ. Đột nhiên, hai học viên bắt đầu chạy về phía đỉnh núi. Tôi không theo họ, bởi lẽ tôi muốn ở bên Sư phụ. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì được ở bên cạnh Sư phụ.

Sau đó, Sư phụ đặt tay lên lưng tôi. Ngay lập tức, tôi cảm nhận được sự ấm áp chưa từng có và lòng từ bi của Sư phụ lan tỏa khắp thân thể. Một cách nhẹ nhàng, Sư phụ đẩy tôi bay về phía trước với tốc độ cực nhanh. Tôi bắt kịp hai học viên trước khi thức giấc.

Tôi vẫn có thể cảm nhận được sự từ bi vĩ đại của Sư phụ sau giấc mơ. Đến ngày hôm sau, tôi vẫn cảm nhận được sự từ bi khi thấy con người đang phải chịu thống khổ. Đó là một cảm giác mạnh mẽ – tôi cảm thấy mình cần cứu họ.

Tôi bắt đầu thấy lo lắng vì chưa thực sự hiểu được ý nghĩa của giấc mơ. Tôi đã nghĩ đây có lẽ là một lời cảnh báo do những chấp trước của tôi vào danh và lợi, nhưng tôi có cảm giác giấc mơ còn ẩn chứa nhiều điều hơn thế.

Hai đêm sau, tôi chia sẻ với một học viên về giấc mơ của mình. Tôi nói với cô ấy rằng, tôi không hiểu những gì Sư phụ đã điểm hóa cho tôi và tôi cảm thấy lo lắng.

Người học viên này nói: “Mơ về Sư phụ chẳng phải là một điều tuyệt vời hay sao? Lời nói của cô ấy ngay tức khắc khiến tôi thức tỉnh. Tại sao tôi phải lại lo lắng như thế? Nỗi lo lắng của tôi sau đó đã giảm bớt, nhưng chưa thể chấm dứt hẳn.

Chỉ sau khi buổi biểu diễn Thần Vận kết thúc, tôi mới hiểu rõ hơn về giấc mơ của mình. Thật tuyệt vời khi Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi, nhưng là người tu luyện, tôi không nên có chấp trước như vậy. Trách nhiệm của tôi là ở bên cạnh các học viên và tu luyện cùng họ, giữ vững đức tin vào Sư phụ vì Ngài luôn ở bên cạnh chúng ta.

Chỉ khi chúng ta rộng lượng giúp đỡ các đồng tu, chúng ta mới có thể hợp lực tạo thành một chỉnh thể lớn mạnh. Chúng ta đến đây với một mục đích là cứu độ chúng sinh. Không bao dung các học viên có nghĩa là chúng ta không quan tâm đến chính mình.

Trong giấc mơ, Sư phụ đã cho tôi cảm nhận thấy lòng từ bi vĩ đại và đẩy tôi về phía trước cùng các bạn đồng tu. Được gặp gỡ và hợp tác cùng đồng tu là điều tốt đẹp nhất mà tôi có được. Bởi lẽ, chỉ khi phối hợp cùng nhau, chúng ta mới có thể hoàn thành thệ ước của mình. Khi mỗi học viên từ bi hơn với học viên khác, Sư phụ sẽ ban cho chúng ta mọi thứ chúng ta cần để cùng nhau đề cao.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/24/374744.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/1/172670.html

Đăng ngày 12-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share