Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Nội Mông Cổ

[MINH HUỆ 23-8-2018] Năm 2015, ở tuổi 21, tôi bị chẩn đoán mắc ung thư buồng trứng giai đoạn cuối. Đó là điều tồi tệ nhất đối với tôi và tôi đã mất hết hy vọng. Gia đình tôi cũng vậy. Sau khi phẫu thuật, bác sĩ nói tôi cần phải làm hoá trị bốn đợt, và đó mới chỉ là khởi đầu. Tôi đã dành tất cả thời gian của mình trong bệnh viện cùng kim tiêm và các ống truyền hoá trị. Tôi nôn mửa, đổ mồ hôi đầm đìa và sốt. Tôi sụt gần 20 kg sau ba lần điều trị bằng hoá trị và nhận được kết quả không tốt.

Rồi tôi chợt nhớ tới ông bà ngoại của mình. Ông tôi 77 tuổi và bà 70 tuổi. Cả hai đều là các học viên Pháp Luân Đại Pháp, họ khoẻ mạnh và tràn đầy sinh lực. Ông nội tôi từng đi đâu cũng phải mang theo rất nhiều thuốc vì mắc các bệnh tăng huyết áp, bệnh tim, tiểu đường và các bệnh về da. Thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh tật của ông đều biến mất và ông không bao giờ cần đến thuốc nữa. Tôi đã quyết định học Pháp Luân Đại Pháp.

Cha mẹ tôi không để tôi tu luyện vì họ bị những tuyên truyền vu khống Pháp Luân Đại Pháp của chính quyền Trung Quốc lừa gạt. Họ đã cố ép tôi đến Bắc Kinh để tìm những liệu pháp khác. Nhưng tôi biết rằng chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu mình, vì vậy ngày hôm đó, tôi đã ném tất cả các loại thuốc đi và đến sống với ông bà.

Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi bắt đầu luyện công. Trong hai ngày cơ thể của tôi bắt đầu được tịnh hóa. Mỗi ngày sau khi luyện công, người tôi ướt đẫm mồ hôi có mùi như thuốc hoá trị và các loại thuốc khác mà tôi đã uống, tóc tôi cũng ướt đẫm.

Trong vài ngày tiếp theo, tôi nôn ra chất lỏng màu vàng và phân của tôi có màu đen. Tôi kiên định luyện các bài công pháp mỗi ngày bất kể cảm thấy mệt mỏi như thế nào. Tôi nhớ lại lời của Sư phụ:

“Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Một tuần sau, tôi cảm thấy khỏe hơn nhiều. Tôi nhận ra rằng đã đến lúc tôi nên gỡ các ống dẫn hóa chất ra khỏi cơ thể. Tại bệnh viện, bác sĩ không muốn làm thủ tục, nói rằng tôi còn quá trẻ để từ bỏ việc điều trị. Nhưng cuối cùng, ông cũng đã chấp thuận vì tôi nhất quyết muốn vậy.

Sức khoẻ của tôi tiến bộ mỗi ngày và sau hai tháng đã có thể trở lại làm việc. Tóc của tôi mọc lại, cân nặng tăng khoảng 7kg, tràn đầy sinh lực và có một làn da hồng hào tươi sáng.

Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã ban cho tôi sinh mệnh thứ hai, cứu tôi khỏi tuyệt vọng bằng cách ban tôi Đại Pháp trân quý nhất. Người thân và bạn bè chứng kiến cách tôi phục hồi từ ung thư buồng trứng đã tin vào huyền năng trị bệnh thần kỳ của Đại Pháp. Nhiều người trong số họ đã trở thành học viên.

Tôi nhất định sẽ kiên định tín Sư tín Pháp, tinh tấn thực tu bước đi tốt trên con đường Sư phụ đã an bài.

Con xin cảm tạ Sư tôn! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/23/372402.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/3/171753.html

Đăng ngày 15-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share