Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đức

[MINH HUỆ 19-8-2018] Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, hẳn là tôi đã không còn sống đến ngày hôm nay.

Những vấn đề mà tuổi thơ tôi đã trải qua đã khiến tôi mới 14 tuổi đã bị bệnh trầm cảm nghiêm trọng hành hạ. Trong đầu não tôi cứ vang lên một giọng nói nhằm khiến tôi tin rằng tôi là người bất lực, kém cỏi, yếu đuối. Tôi tuy còn sống, nhưng không thực là tôi đang sống, tôi còn muốn tự sát. Điều trị ở bệnh viện và thuốc thang với tôi đều vô dụng, vì tôi tin rằng bản thân không có khả năng kiểm soát được tính mạng của mình. Tôi có ba đứa con và tôi phải có trách nhiệm với chúng, điều này phần nào giúp tôi không bị chìm vào chứng trầm cảm sâu hơn.

Thông thường, trong khoảng thời gian bốn tuần tôi sẽ cảm thấy có sức lực, và sau đó trong bốn đến sáu tuần là tôi hầu như không cách nào di chuyển, cả ngày ngây người ra, gắng gượng sống qua ngày. Những thay đổi có tính chu kỳ như vậy đã trở thành một phần cuộc sống của tôi. Trong giai đoạn trạng thái đang tốt, tôi cảm giác như bản thân đã vượt qua, nhưng sau đó tôi lại thấy trầm cảm trở lại. Tôi chịu đựng những chu kỳ trầm cảm như vậy trong suốt 30 năm.

Trong ba thập kỷ đó, tôi trải qua đủ chủng loại huấn luyện tâm lý khác nhau với hy vọng có thể giúp bản thân khắp phục chứng trầm cảm. Than ôi! Hết thảy chúng đều không mang lại thay đổi gì cả. Tôi thậm chí còn cảm thấy tự mình còn ngăn cản bản thân cải biến, và dần dần tôi mất đi hy vọng. Lúc đó, căn bản là tôi không muốn tiếp tục nữa. Mọi suy nghĩ của tôi đều hướng đến việc tự tử. Tôi chỉ muốn có được tâm thân yên ổn.

Hồi đó tôi bước sang tuổi 44 và quá chán ghét cuộc sống. Anh trai tôi, sống ở Nam Phi, và tôi đã đến đó thăm anh vào năm 2007. Anh ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1998. Trong bữa ăn, tôi bảo anh rằng tình huống của tôi không ổn rồi. Ngoài chứng trầm cảm, tôi còn mắc nhiều loại bệnh tật khác như đau đầu và đau dạ dày nghiêm trọng, hơn nữa, tài chính cũng khó khăn.

Anh ấy khuyên tôi đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, có thể sẽ có kỳ tích. Thực ra nhiều năm nay tôi đã biết anh tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi không tin chuyện tu luyện. Nhưng tôi đã ở bên vực thẳm rồi, không còn lựa chọn nào khác. Tôi nghĩ, nếu sức chịu đựng đã cực hạn, thì ngại gì mà không thể đọc sách một chút.

Khi tôi bắt đầu đọc sách, tôi không thể hạ cuốn sách xuống, và tôi biết rằng đây là điều mà tôi một đời tìm kiếm. Pháp Lý trong sách hướng thẳng vào tâm tôi, lời giảng của Sư phụ khiến tôi không thể đặt cuốn sách xuống.

Sau khi đọc toàn bộ cuốn sách, tôi đọc sang Kinh văn của Sư phụ. Bởi vì tôi là một tín đồ Cơ đốc giáo, nên tôi rất khó buông bỏ giáo lý của Cơ đốc giáo. Mới đầu, tôi cảm thấy như thể mình đang phản bội lại Chúa Jesus và Thượng đế. Nhưng, càng đọc Pháp của Sư phụ, tôi lại càng ý thức được đây là thứ gì đó siêu xuất khỏi giáo lý của Cơ đốc giáo và tôi nhất định phải bước đi trên con đường tu luyện này [Pháp Luân Đại Pháp].

Tôi cảm giác Sư phụ luôn ở bên tôi. Tôi chưa từng có cảm giác nào như vậy khi theo Cơ đốc giáo.

Sư phụ thanh lý thân thể tôi, và trong một giấc mơ vô cùng ngoạn mục, tôi thấy Sư phụ đang giao chiến với toàn thể sinh mệnh đang chiếm cứ đầu não tôi, lấy ra toàn bộ vật chất bất hảo trong đầu não tôi. Giờ đây, tôi biết rằng những suy nghĩ bất hảo đó thì ra không phải là tôi, mà là những sinh mệnh đó đã lấy đi sức lực của tôi sinh ra. Trước kia, cần đến bốn tuần để những sinh mệnh đó rời khỏi tôi, là vì chúng ăn năng lượng của tôi rồi rời đi khi nó đã cạn kiệt. Tuy nhiên, khi sức lực của tôi hồi lại, chúng lại đến chiếm đoạt. Thông qua Pháp mà Sư phụ giảng, tôi minh bạch rằng những sinh mệnh đó với nghiệp lực của tôi là có quan hệ nào đó, và Sư phụ đã giải trừ cho tôi khoản nợ nghiệp đó.

Trong vài giấc mộng, tôi thấy mình nôn ra mấy con rắn, và chứng trầm cảm ngày càng thuyên giảm. Tôi ngày càng có sức sống, và đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình thực sự đang sống, chứ không phải là người khác đang sống trong thân thể của tôi. Những bệnh mãn tính của tôi cũng ngày một nhẹ đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Vài năm sau, tình hình tài chính của tôi cũng từng bước được cải thiện.

Hiện tại, mỗi khi nhớ lại khoảng thời gian khốn khổ trước kia, trong tâm tôi lại tràn đầy lòng cảm ân sâu sắc ơn cứu độ của Sư phụ. Cảm tạ Sư phụ đã cứu con, tự đáy lòng con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/19/372631.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/30/171700.html

Đăng ngày 11-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share