Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nam Mỹ

[MINH HUỆ 13-08-2108] Tôi là một học viên mới ở Nam Mỹ, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2013.

Khi nghĩ đến những thay đổi tự nội tâm của mình, tôi hiểu rằng chúng thật sự vĩ đại và tôi chỉ có thể thành tựu được trong quá trình đồng hóa với nguyên lý của Đại Pháp: Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi biết mình đã may mắn nhường nào và tôi mong ước rằng tất cả mọi người chung quanh tôi đều biết rằng những điều tốt đẹp mà tôi có được là nhờ Đại Pháp.

Tu bỏ oán hận, trở thành vô ngã

Khi còn nhỏ, mọi người đánh giá tôi là một cô bé ngoan và tốt bụng. Tôi cũng có đức tin mạnh mẽ và thường cầu nguyện mỗi đêm để được làm một đồ đệ của Đức Sáng Thế Chủ.

Nhưng khi lớn lên, tôi đã quên mất điều đó, và tôi tiếp thụ nền giáo dục với lối tư duy khoa học, những quan điểm chính trị, và lối sống thực dụng, sống chỉ để tận hưởng hiện tại mà không cần nghĩ gì thêm.

Mọi người nghĩ rằng tôi vui tính và hạnh phúc, nhưng kỳ thực, tôi có một cuộc sống hời hợt và trống rỗng. Tôi cố làm nhiều thứ để không phải suy nghĩ về nó. Tôi vô tình làm tổn thương chính mình và những người khác, rồi tôi lại thấy hối tiếc vì điều đó. Cuộc sống của tôi thật cay đắng. Tôi coi trọng danh và mong mỏi được người khác công nhận, nhưng tôi vẫn mãi đi tìm kiếm hạnh phúc đích thực.

Tôi đã từng oán hận bố mẹ và bắt lỗi họ đủ điều. Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi mới 5 tuổi và họ có đủ mọi loại hiểu nhầm với nhau, vì thế tôi luôn đổ lỗi cho họ là nguyên nhân khiến tôi phải chịu đựng đau khổ, tâm trí tôi rất rối bời. Tôi chỉ muốn sống ở một nơi thật xa để không phải nghe hoặc gặp mặt bố mẹ nữa. Tôi không thể nhìn nhận mọi việc từ một khía cạnh nào khác.

Nhưng khi bắt đầu đọc những bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng việc tôi có thể tu luyện là duyên phận và rằng mọi việc xảy ra có lẽ đều có nguyên nhân của nó. Trong nhiều kiếp trước, có lẽ tôi đã làm rất nhiều điều xấu và bây giờ tôi phải trả nghiệp. Nếu nhìn nhận theo hướng tích cực, thì đó là khảo nghiệm tốt để tôi ma luyện tính khí và tính cách, giúp tôi độc lập hơn và cho tôi sức mạnh để đối mặt với những vấn đề mà sau này tôi sẽ gặp trong đời. Theo cách suy nghĩ này, tôi không còn giận dữ và cảm thấy oán hận gia đình nữa. Tôi trở nên ngày càng cởi mở và khoan dung với họ, cố gắng giữ mối quan hệ tốt và trò chuyện với họ nhiều hơn. Nhiều xung đột đã được giải quyết, và tôi có thể trân trọng và yêu quí gia đình mình hơn.

Nếu không nhờ Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã khó có thể trò chuyện với gia đình mình. Nhưng tôi đã học được cách trân quý mối quan hệ tiền duyên của chúng tôi, để thấy được tất cả mọi sự hỗ trợ và tình thương của bố mẹ cho tôi và họ cũng đã phải chịu đựng như thế nào trong đời. Tôi cũng có thể quan tâm đến các anh chị em của mình. Họ có thể thấy tôi đã thay đổi nhiều như thế nào và mối quan hệ giữa chúng tôi cũng đã được hàn gắn.

Tất cả mọi người trong gia đình tôi đều biết rằng tôi có thể làm điều này và loại bỏ oán hận với mọi người là nhờ những bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp.

Học cách hướng nội

Tôi tốt nghiệp và trở thành giáo viên năm 22 tuổi. Thời điểm đó, tôi chỉ truy cầu đời sống vật chất và tìm kiếm lợi ích cá nhân. Tôi cảm thấy bản thân mình thông minh và có tài thuyết phục, nhưng kỳ thực là tôi đã xa rời chân ngã. Tôi trở nên ích kỉ và tranh đấu. Tôi lo lắng về tiền bạc và có những va chạm về quyền lợi.

Khi tôi đang học sau đại học, tôi đã gặp một đồng nghiệp tuyệt vời. Cô ấy rộng lượng, luôn hạnh phúc và rạng rỡ. Cô ấy đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ rất lâu. Cô ấy mời tôi tới dự buổi triển lãm nghệ thuật có tên gọi là Triển lãm nghệ thuật Chân -Thiện – Nhẫn. Từ đó tôi biết nhiều hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng, tôi quyết định tìm hiểu nhiều hơn về pháp môn tu luyện này.

Tôi bắt đầu đến điểm luyện công ngày Chủ nhật và đọc Chuyển Pháp Luân, quyển sách về những bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Lúc đầu, có nhiều bài giảng tôi không thể hiểu được, nhưng với những bài giảng tôi có thể hiểu được, nó làm cho tôi cảm thấy mình thuần khiết như một đứa trẻ. Tôi cảm thấy rằng mình đã tìm được điều gì đó rất đặc biệt và sẽ luôn luôn là một phần trong cuộc đời của mình.

Tôi đã có thể nhìn ra những sai lầm và chấp trước của mình vào việc “làm theo ý mình,” kẻ cả, tranh đấu, hiển thị và chỉ trích. Quá trình nhận ra điều này vô cùng thống khổ, nhưng bây giờ tôi đã có một “pháp bảo” để thay đổi toàn bộ nội tâm. Tôi thấy rằng tất cả từng lớp từng lớp những thứ bất hảo này là quan niệm hậu thiên và những chấp trước đã ngăn cách tôi rời xa với bản tính tiên thiên của mình. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi nhìn nhận cuộc sống dưới một giác độ tươi mới, và tôi cảm thấy tâm mình sáng tỏ hơn. Tôi cởi mở và chủ động hơn.

Giúp mọi người thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp

Thời gian trôi qua, tôi đã có thể thay đổi nhiều điều ở bản thân mình, và nó cũng đã phản ánh ra bên ngoài. Tôi cũng đã bắt đầu quan tâm đến người khác theo một cách thiết thực và tôi thực sự hạnh phúc.

Cho dù tôi đã ngừng lo lắng về tiền bạc và truy cầu một công việc tốt, nhưng tôi thậm chí đã có được công việc tốt hơn và mọi thứ mà tôi cần. Những đồng nghiệp của tôi nói rằng họ cảm thấy yên bình khi ở gần tôi, rằng tôi luôn luôn nhìn nhận mọi việc theo một cách khác, và rằng tôi luôn luôn tươi cười và lạc quan.

Học sinh của tôi tin tưởng và yêu quí tôi. Họ biết rằng tôi quan tâm đến họ, đến những thử thách mà họ phải đối mặt và những vấn đề mà họ có thể gặp phải trong cuộc sống. Điều này đến từ thể ngộ của tôi rằng, là một giáo viên, trước hết tôi nên tạo ra một sự gắn kết với học sinh, thực sự quan tâm đến họ, và chỉ khi đó chúng tôi mới có được một bầu không khi học tập tốt.

Tôi luôn luôn nhắc nhở những học sinh của mình rằng điều quan trọng nhất trong cuộc đời là trở thành một người tốt; phần còn lại chỉ là kết quả của việc đó, và họ phải coi những tình huống khó khăn trong đời là một thử thách phải vượt qua. Bất kể chúng ta ở đâu hoặc bất kể chuyện gì xảy ra chung quanh chúng ta, nếu chúng ta lương thiện và bảo trì tâm thái thuần tịnh, cuộc sống sẽ luôn luôn ban cho chúng ta kết quả tốt đẹp nhất.

Tôi nhớ lại một trải nghiệm cách đây khoảng một năm rưỡi lúc tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đang làm việc trong một dự án giáo dục cho trẻ em cơ nhỡ. Đó là một công việc cực nhọc và đòi hỏi kinh nghiệm chuyên nghiệp. Tôi đặt nhiều nỗ lực vào dự án này chiểu theo những lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp: tôi không bao giờ phàn nàn, tôi không bao giờ đi trễ hoặc vắng mặt, tôi làm việc quá giờ, thực hiện mọi việc khi được yêu cầu, làm việc thực sự chăm chỉ thậm chí trong những tình huống khó khăn nhất.

Người điều phối dự án có sự chuẩn bị rất tốt và chia sẻ kiến thức của cô ấy với chúng tôi một cách cởi mở. Cô ấy là một chuyên gia đào tạo nổi tiếng và là giảng viên đại học. Tôi rất may mắn khi cô ấy là điều phối, nhưng là một người tu luyện, tôi biết rằng không có gì là ngẫu nhiên trong cuộc sống.

Một lần, cô ấy đối mặt với một tình huống khó khăn, vì giám đốc khu vực không hài lòng với công việc của cô ấy. Vị giám đốc này đã tập hợp tất cả giáo viên chúng tôi với ý định nói xấu người điều phối. Thời điểm đó thật khó khăn, nhưng tôi biết rằng tôi phải dũng cảm và chân chính. Tôi không đồng ý với tình huống này và kể chi tiết những điều mình đã trải qua với vị điều phối kia.

Người điều phối này rất ấn tượng với “sự trung thực” của tôi, và cô ấy thậm chí còn nói rằng tôi có những phẩm chất nội lực còn mạnh mẽ hơn cả sắt thép. Cô ấy biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và thậm chí đã nhìn thấy tôi giảng chân tướng về cuộc bức hại ở Trung Quốc và chứng thực Đại Pháp tại Khu phố Tàu. Giờ đây, mỗi khi chúng tôi gặp nhau và ở đó có một giảng viên, đồng nghiệp hoặc giám đốc, điều đầu tiên cô ấy cới mở nói với tôi là hãy nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại mà học viên ở Trung Quốc phải đối mặt từ năm 1999. Tôi rất vui mừng cho cô ấy vì cô ấy đã nhìn thấy uy lực và vẻ đẹp của Đại Pháp thông qua hành vi của tôi.

Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời, thuần khiết và thần thánh. Tôi chưa bao giờ trải nghiệm những gì tương tự như thế trong đời, Học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt nhất mà tôi từng gặp. Đó là một miền tịnh thổ. Mỗi khi tôi gặp những học viên khác, tôi đều cảm nhận được uy lực của Đại Pháp triển hiện trong hành động và tính cách của họ. Với những tính cách khác nhau, họ là những người tận tâm, tử tế và chân thực mà ai cũng có thể tin tưởng. Đó là những gì mà bạn khó có thể tìm thấy được trong xã hội người thường. Tôi xin cám ơn những đồng tu của tôi về tất cả những tâm đắc thể hội và cơ hội mà chúng tôi đã chia sẻ cùng nhau.

Tôi cảm ơn Đại Pháp đã ban cho tôi mọi thứ và đưa tôi đến cuộc sống hạnh phúc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/13/90-372320.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/14/171516.html

Đăng ngày 24-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share