Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 15-5-2018] Tôi là một học viên mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước khi tu luyện, do bị bệnh tật dày vò đến mức không thể chịu nổi, lại bị nghiện chơi điện tử không cách nào thoát khỏi, vùng vẫy trong biển khổ của danh, lợi, tình và dục vọng, nên lúc nào trong đầu tôi cũng nghĩ đến cái chết.
Đôi lần tôi đã đi lên đỉnh toà nhà nơi tôi làm việc với ý định nhảy xuống để kết liễu cuộc đời. Một lần tôi mơ thấy sau khi chết đi, phần hồn của tôi vẫn tiếp tục chơi những trò chơi điện tử. Tôi thấy tương lai của mình không có hy vọng gì, như một cái xác không hồn, không có chút ý nghĩa nào.
Khi đã chạm tới đáy của sự tuyệt vọng, Sư phụ Lý đã cứu vớt tôi khỏi địa ngục, cho tôi được đắc Pháp của vũ trụ và minh bạch được ý nghĩa của sinh mệnh.
Chính Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn con người tôi, từ một kẻ sống tiêu cực và cực đoan, thành một học viên tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Tôi không cách nào diễn tả hết lòng biết ơn của mình trước sự khổ độ từ bi của Sư phụ. Nhân dịp Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 13 tháng 5, tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình để cảnh báo những người có duyên hãy tránh xa những cạm bẫy của xã hội hiện nay, đồng thời thật sự thấy được sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp!
Nghiện trò chơi điện tử, đạo đức và sức khỏe lập tức xuống dốc
Tôi sinh ra trong những năm 80. Khi tôi bắt đầu đi học cũng là thời điểm các bộ phim hoạt hình đang bùng nổ. Tôi giết thời gian bằng các bộ phim hoạt hình. Sau này, tôi thường xuyên giấu bố mẹ lui tới các quán trò chơi điện tử. Khi lên trung học cơ sở, tôi đã thành con nghiện trò chơi điện tử.
Nhà tôi khá xa trường, do đó hàng ngày tôi ra khỏi nhà rất sớm nhưng lại đến lớp rất muộn. Tôi đi đến các quán cafe Internet hoặc quán điện tử. Khi thiếu tiền, tôi lấy trộm của bố mẹ. Không ai biết tôi đi học muộn là vì đến quán điện tử. Việc đi muộn chẳng có liên quan gì đến việc nhà tôi cách xa trường.
Trong suốt thời gian ở ký túc xá trường trung học phổ thông, tôi thường xuyên ra ngoài chơi điện tử cả đêm. Mặc dù không chơi điện tử nhiều như hồi học cấp hai, nhưng vì không đặt tâm vào việc học nên kết quả tôi đã thi trượt.
Bố mẹ tôi đã dùng các mối quan hệ để hối lộ nhà trường nên tôi mới được nhận vào đại học. Có ba chuyên ngành cho tôi lựa chọn. Để được bố mẹ mua cho máy tính đắt tiền, tôi đã chọn ngành khoa học máy tính. Vậy là tôi chuyển từ chơi điện tử một cách giấu giếm sang chơi công khai. Trong hai năm cuối, tôi hiếm khi tới lớp và dành phần lớn thời gian để chơi điện tử trong ký túc xá.
Sau khi đi làm, tôi có thu nhập và có thể tự chủ thời gian. Điều đó chỉ khiến tôi càng ngập sâu vào thế giới Internet. Tôi thường lui tới các quán điện tử để đánh bạc trên mạng. Trong vòng ba năm trước khi đắc Pháp, tôi đã tiêu phí khoảng 40 ngàn Nhân dân tệ vào một trò chơi điện tử.
Tôi giấu vợ lấy tiền lương để chơi. Khi tiêu hết tiền lương, tôi bắt đầu sử dụng thẻ tín dụng. Tôi tìm nhiều cách để trang trải chi phí chơi điện tử. Kết quả là sau 8 năm đi làm, tôi tiết kiệm được rất ít.
Tôi dành thời gian chơi điện tử hàng ngày. Tôi chơi điện tử cả ở nơi làm và ở nhà. Vào dịp cuối tuần hay dịp nghỉ lễ, tôi tụ tập bạn bè và đến quán cafe Internet để chơi điện tử. Tôi có thể chơi cả ngày và bỏ bẵng gia đình. Khi gia đình gọi tôi về nhà, tắt máy tính, hoặc đi ăn tối, tôi thường nói với họ rằng tôi sẽ về ngay. Nhưng sau đó tôi sẽ tiếp tục chơi. Tôi chỉ dừng lại khi hoàn toàn kiệt sức. Tôi gọi điện cho đám bạn chơi điện tử và không ngừng bàn luận về các trò chơi. Thế giới của tôi hoàn toàn bị trò chơi điện tử chiếm dụng. Tôi có rất ít thời gian để làm những việc khác.
Cha tôi rất phẫn nộ về tình trạng của tôi, vợ tôi thì đau khổ tiều tụy. Tôi đã hoàn toàn đánh mất bản thân. Dù gia đình cố gắng khuyên nhủ thế nào, tôi cũng không thay đổi.
Tôi không còn phân biệt được đúng sai nữa, sức khoẻ của tôi cũng đi xuống. Giờ đây, nghĩ lại, cảm giác thế giới nội tâm của mình lúc đó không xứng để làm người.
Tôi từ chỗ khỏe mạnh đến xuất hiện các triệu chứng bệnh tật. Tóc rụng và mắt bị cận. Tôi thường nhịn đi tiểu trong thời gian dài, do đó bàng quang bị căng, đau tiền liệt tuyến, ngoài ra còn mọc mụn. Tôi bị đau phần lưng dưới, cổ, và đầu, giữa đốt sống cổ thứ ba và thứ tư bị phình lên. Kết quả là tôi không thể ngồi thẳng hay đứng thẳng. Tôi trông già hơn những người cùng tuổi!
Bị mẹ thuyết phục, tôi đã bắt đầu đọc sách của Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi đã làm điện tâm đồ để chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật trĩ. Nhịp tim của tôi không bình thường, nhưng tôi không quan tâm đến điều đó mà làm phẫu thuật. Hoá ra đó chỉ là một cuộc tiểu phẫu, nhưng sau đó, hai chân của tôi bị mất sức lực, cơ chân bị sưng lên.
Bước vào miền tịnh thổ và có một cuộc đời mới
Hôm đó, trong khi tôi đang bị ốm nằm rên rỉ trên ghế sofa, có một đồng tu đến gặp mẹ tôi. Bà ấy mời mẹ và em gái tôi đến tham gia một buổi hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện cho các học viên trẻ ở địa phương. Có một suất cho em gái tôi, nhưng em tôi không muốn đi.
Thấy tình trạng của tôi như vậy, người học viên đó đề nghị mẹ đưa tôi đi thay. Lúc đầu tôi không muốn, nhưng họ rất kiên trì, cuối cùng tôi cảm thấy miễn cưỡng phải đi. Khi tôi leo lên cầu thang đến hội trường, mặc dù có người trợ giúp nhưng cứ vài bước tôi lại phải nghỉ một lần.
Tôi đã nhìn thấy rất nhiều học viên trẻ mà tôi không quen biết đang ngồi trong một góc xem các bài giảng Pháp của Sư phụ tại Quảng Châu. Thậm chí đến giờ, tôi vẫn có thể nhớ về điều này một cách sinh động!
Tôi đã biết trước rằng Đại Pháp là tốt và đã thấy mẹ tôi được hưởng rất nhiều lợi ích, tất cả bệnh tật của bà đã được chữa khỏi. Gia đình chúng tôi sống rất hoà hợp, và bà hy vọng tôi cũng có thể đắc Pháp.
Tuy nhiên, do bị giáo dục bởi chủ nghĩa vô thần và bị can nhiễu bởi việc nghiện trò chơi điện tử, tôi không thể nhận thức được các nguyên lý trong Pháp của Sư phụ. Tôi không thể hiểu được tu luyện là gì và thế nào là đề cao tâm tính. Tôi nghi ngờ Đại Pháp và không tin tưởng hoàn toàn vào Sư phụ.
Nhưng trong khi xem chuỗi 9 bài giảng của Sư phụ tại Quảng Châu, tôi cảm thấy trường năng lượng vô cùng tư bi và an hoà. Tôi dần dần bắt đầu hiểu được những gì Sư phụ giảng, ví dụ như:
“Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu.” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)
Tôi học được cách trừ bỏ các chấp trước và hướng nội. Tôi nhận thức được Phật Pháp là để cứu độ chúng sinh. Nhân sinh quan của tôi đã cải biến rất nhiều. Những quan niệm xấu của tôi mất đi, thay vào đó là cái nhìn lạc quan về cuộc sống.
Hằng ngày, sau khi xem xong bài giảng Pháp của Sư phụ, chúng tôi cùng nhau luyện năm bài công pháp. Lúc đầu tôi không thể ngồi song bàn, nên tôi chỉ ngồi đơn bàn. Sau này, khi tôi cố gắng hạ được chân xuống, một học viên khác kiên trì động viên tôi hãy giữ chặt nó. Chúng tôi cùng học Pháp, luyện công, và chia sẻ với nhau.
Sau một vài ngày, tôi đã hoàn toàn thay đổi. Lúc đầu tôi cần người hỗ trợ khi đi bộ, nhưng sau đó tôi đã có thể tự bước đi. Khi tôi leo lên cầu thang, mẹ tôi không thể bắt kịp. Kết thúc ngày học thứ tám, những chỗ cơ bị sưng của tôi đã biến mất.
Sư phụ đã giảng:
“Đây là một miền tịnh thổ còn sót lại duy nhất trong nhân gian. Nơi này có thể khiến con người thật sự [trở nên] đạo đức cao thượng, có thể khiến con người trở nên tốt, có thể khiến con người đã trở nên vô cùng bất hảo một lần mới quay trở về trạng thái tốt nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada [1999])
Đoạn Pháp này đã gây ấn tượng sâu đậm trong tôi. Trong xã hội ngày nay, không còn đâu có thể tìm được miền tịnh thổ. Nơi duy nhất có thể tìm thấy là trong Đại Pháp. Trong nhóm học Pháp của chúng tôi, không có mâu thuẫn hay đấu tranh vì lợi ích cá nhân, hoàn toàn chỉ có sự an hoà và yên tĩnh.
Rất nhiều học viên trước đây tôi chưa từng gặp đều giúp đỡ tôi. Tôi có thể chia sẻ với họ về nhưng băn khoăn và khó khăn trong cuộc sống thường nhật, kể cả trong công việc. Mọi người đều giúp đỡ một cách chân thành và cố gắng đứng từ cơ điểm của tôi để suy nghĩ. Dường như họ đang giúp tôi tháo bỏ những sợi dây đang buộc chặt những chấp trước của tôi!
Không làm hại người khác vì lợi ích cá nhân
Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:
“Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới”
Với sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, tôi đã buông bỏ được tự ngã và có một cuộc sống mới. Tôi đã hoàn toàn từ bỏ được những hành vi xấu, đặc biệt là việc nghiện trò chơi điện tử đã diễn ra gần 20 năm.
Tôi nhận thấy mỗi khi chơi điện tử, hai bàn tay tôi trở nên tê dại. Tôi lập tức hiểu ra rằng mình không nên chơi nữa.
Sau đó tôi đã nghĩ đến việc bán tài khoản trò chơi của mình, nhưng nhiều học viên đã ngăn tôi làm việc đó. Một học viên đã nói: “Tôi cho cậu một ví dụ tương tự. Nếu cậu nghiện ma tuý và quyết định từ bỏ, tại sao cậu lại bán nó cho người khác? Đó chẳng phải làm hại người sẽ mua chúng sao?”
Tôi cảm thấy ngỡ ngàng. Chú ấy nói hoàn toàn đúng. Tôi tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn và không nên làm hại người khác. Nhưng cũng không dễ dàng gì để xoá bỏ tài khoản đó. Mỗi lần tôi lên trang web để xoá nó, ham muốn chơi điện tử của tôi lại nổi lên. Nhưng tôi đã kiên định, cùng với sự giúp đỡ của một số học viên trẻ, tôi đã thành công.
Các trò chơi trên máy vi tính trước đây chiếm giữ tâm trí tôi đã không còn xuất hiện lại. Đầu óc tôi trở nên sáng sủa; thói quen chơi điện tử đã bị loại bỏ hoàn toàn. Một người bạn của tôi từng nói đùa: “Nếu cậu có thể bỏ điện tử, tôi có thể bỏ ăn!” Thật sự rất khó tin, nhưng nhờ tu luyện Đại Pháp tôi đã làm được!
Tôi cũng nhận ra có rất nhiều thứ tôi cần quan tâm đến trong cuộc sống hàng ngày. Tôi cũng nhận ra trước đây tôi sống ích kỷ thế nào. Giờ đây tôi tuân theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Chứng kiến sự thay đổi của tôi, họ rất vui mừng.
Các nguyên lý của Đại Pháp giúp cho tôi có thể hành xử một cách chân chính hơn. Giờ đây tôi có thể kiểm soát tương lai của mình và biết cách dạy dỗ con cái như thế nào.
Tôi không đấu tranh vì danh lợi và toàn tâm cống hiến để trở thành một nhân viên tốt. Tôi giúp đỡ mọi người và nhẫn nhịn mỗi khi gặp mâu thuẫn. Thời gian rảnh, tôi còn sửa chữa các thiết bị ở công ty, việc này đã tiết kiệm được rất nhiều tiền cho ông chủ.
Sau khi học Đại Pháp, tôi cũng mang trả lại những gì trước đây đã lấy của công ty. Mọi người đều thấy được những thay đổi tích cực của tôi.
Sư phụ giảng:
“Có một học viên ở nhà máy dệt kim tại một thành phố của tỉnh Sơn Đông, sau khi học Pháp Luân Đại Pháp đã dạy các công nhân khác luyện; kết quả làm cho diện mạo tinh thần của nhà máy hưng khởi hẳn lên. Trước đây các đầu [mẩu] khăn tắm của nhà máy dệt kim thường bị cất đi mang về nhà, các công nhân đều lấy [như thế]. Sau khi học công rồi thì anh ta không những không lấy nữa, mà còn mang những thứ đã lấy về nhà trả lại [nhà máy]. Người khác thấy anh ta làm thế, thì không ai lấy nữa; có công nhân còn mang hết những gì đã lấy trả lại nhà máy; trong toàn nhà máy xuất hiện tình huống như vậy.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)
Trước đây khi giúp bạn bè và họ hàng mua các thiết bị điện tử, tôi thường cộng thêm một khoản lợi nhuận nhỏ cho mình. Từ khi bắt đầu tu luyện, tôi nhận ra rằng mình không nên hành xử như trước đây và chỉ nhận đúng số tiền mình đã trả. Khi một đồng nghiệp đưa tôi tiền cảm ơn, tôi đã từ chối. Anh ấy có thể cảm nhận được sự ngay thẳng và tử tế của tôi, và điều đó đã cho tôi cơ hội giảng chân tướng cứu anh ấy.
Khi viết bài chia sẻ này, tôi nhận ra mình vẫn còn nhiều phương diện thiếu sót, và nhiều tâm chấp trước chưa trừ bỏ được. Tôi biết rằng tôi vẫn chưa đo lường theo các tiêu chuẩn của Sư phụ. Tuy nhiên, Đại Pháp đã ở trong tâm tôi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng tinh tấn tu luyện!
Trong xã hội ngày nay, nơi đạo đức đang suy đồi và đâu đâu cũng chứa đầy văn hoá đảng, rất nhiều thanh niên sinh ra trong thập kỷ 80, 90 đã đánh mất bản thân chạy theo những truy cầu hằng ngày.
Họ cũng không hề biết đến cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc. Đó là một bi kịch. Các học viên cần tận dụng thời gian ở giai đoạn cuối thời kỳ Chính Pháp để giúp họ hiểu được chân tướng.
(Bài viết “Chào mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới” 2018 trên trang web Minh Huệ)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/15/【庆祝513】游戏狂人戒瘾记-365175.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/22/170496.html
Đăng ngày 18-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.