Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-5-2018] Tôi tốt nghiệp trường nghệ thuật và làm việc cho chính quyền địa phương. Công việc của tôi là quảng bá cho những tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi biết rất rõ ĐCSTQ như thế nào và không muốn gắn cuộc đời của mình với nó, nên tôi đã tập trung vào việc vẽ tranh của mình.
Tuy nhiên, chỉ đến khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mới nhận ra niềm đam mê của mình với nghệ thuật đương đại không đáng giá gì cả. Nhân loại cần đi theo con đường chân chính, và nghệ thuật cũng vậy. Chúng ta cần đề cao lòng tốt và vẻ đẹp thông qua nghệ thuật.
Trước khi tu luyện
Tôi thích vẽ từ khi còn nhỏ. Sau khi tốt nghiệp trường nghệ thuật, tôi phụ trách vẽ các bức tranh tại nơi làm việc. Những bức tranh ấy là để quảng bá cho những chiến dịch tuyên truyền chính trị của ĐCSTQ, hoặc là ca ngợi chế độ, hoặc làm ra những lời nguỵ tạo giả dối cho chính quyền.
Những hình ảnh thô tục và ghê tởm, cùng ngôn ngữ công kích là một phần trong công việc hàng ngày của tôi. Tôi trở nên vô cảm trước những giá trị đạo đức. Tôi bắt đầu hút thuốc, uống rượu, chơi mạt chược cùng các đồng nghiệp.
Tôi được đồng nghiệp đánh giá cao, nên cấp trên đã hối thúc tôi gia nhập ĐCSTQ, nhưng tôi từ chối, vì tôi biết rõ bản chất của Đảng và không muốn trao cuộc đời mình cho nó. Tôi đã dành thời gian để nâng cao kĩ năng vẽ tranh. Tôi nhận thấy xu hướng trong nghệ thuật đương đại là tìm kiếm cảm hứng trong trạng thái hỗn tạp, người nghệ sĩ tùy tiện thể hiện cảm xúc của bản thân trong sự bối rối, tuyệt vọng, và trầm cảm.
Con đường nghệ thuật của tôi đã bại hoại trong mười năm và sức khoẻ của tôi ngày càng có vấn đề. Tôi đau khắp toàn thân, và thậm chí khó khăn khi trở mình trên giường. Tôi đi khám cả bác sĩ Tây y và Đông y trong thành phố và dùng đủ loại thuốc, nhưng không khỏi. Ở tuổi 40 vào lúc đó, tôi cảm thấy thất vọng và vô vọng. Tôi đã nghĩ rằng sự nghiệp nghệ thuật của tôi sẽ sớm kết thúc.
Vào thời gian đó, cha tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chứng huyết áp cao và bệnh tim của ông biến mất không lâu sau khi ông bắt đầu tu luyện. Ông rất lo lắng cho sức khoẻ của tôi và bảo tôi tham gia cùng ông. Thật không may, thế hệ chúng tôi đã bị tẩy não bởi nền giáo dục vô thần của ĐCSTQ, nên tôi đã không nghe theo lời cha.
Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Do bệnh tật mà tôi bị sụt cân rất nhiều, và điều đó đã ảnh hưởng đến công việc hàng ngày của tôi. Mỗi tháng, sau khi lĩnh tiền lương, điều đầu tiên tôi làm là đến hiệu thuốc để mua thuốc.
Tôi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân và tập các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Sau khi đọc sách, tôi cố gắng từ bỏ những suy nghĩ và thói quen xấu. Thông qua việc học Pháp, sức khoẻ của tôi dần dần được cải thiện.
Tôi bị bệnh thấp khớp và dạ dày, những bệnh này đã hoàn toàn biến mất trong chưa đầy 6 tháng. Mặt tôi trở nên hồng hào và cân nặng tăng lên. Những tư tưởng dơ bẩn và thói quen xấu cũng biến mất. Đại Pháp đã kéo tôi ra khỏi bùn lầy.
Giờ đây trong cuộc sống hàng ngày, tôi làm việc dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi trở nên tận tâm trong công việc, không còn tranh đấu vì lợi ích cá nhân. Khi mua nguyên liệu vẽ cho công ty, tôi cũng không trục lợi hay lấy một số cho riêng mình.
Công ty của tôi có sở hữu một hộp đêm. Nhân viên công ty không phải trả tiền khi tới đó. Nhưng từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cũng không đến đó nữa.
Khi cựu lãnh đạo của ĐCSTQ – Giang Trạch Dân phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, tất cả các đồng nghiệp đã cố gắng bảo vệ tôi, bởi họ biết tôi là một người tốt. Qua tôi họ đã thấy được sự tốt đẹp và chân chính của Đại Pháp, và xua đi những tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ.
Tôi cũng có những thay đổi lớn trong việc vẽ tranh. Sau khi học Chuyển Pháp Luân, tôi ngộ ra rằng mình nên đi theo con đường chân chính, và tranh của tôi cũng vậy. Tôi muốn mang đến sự tốt đẹp, do đó tôi đã hoàn toàn từ bỏ sở thích với hội hoạ đương đại và quay về phong cách cùng các kỹ thuật vẽ tranh truyền thống. Phong cách vẽ tranh của tôi thay đổi do tôi đã có những chuyển biến tích cực trong nội tâm. Tranh của tôi không còn những mảng tối hay hình vẽ biến dạng, thay vào đó là sự an hoà, thanh khiết và hy vọng.
Tôi thật sự cảm nhận được Đại Pháp đã ban cho tôi rất nhiều trí huệ. Khi tôi vẽ, tôi không cần phải nghĩ ngợi nhiều. Một trong những bức tranh của tôi đã được chọn để tham gia vào những triển lãm tranh cấp quốc gia, và tôi đã nhận được giải thưởng nghệ thuật của Bộ Văn hoá. Tôi cũng được giới thiệu trên sóng truyền hình quốc gia.
Tôi không còn để tâm đến những giải thưởng, cũng như không truy cầu danh lợi. Tôi giữ cho cuộc sống của mình như bình thường hết mức có thể. Tôi muốn cho mọi người thấy nghệ thuật thực sự cùng với sự tốt đẹp thông qua tu luyện của tôi, để đánh thức thiện niệm trong mỗi người.
Khi hồi tưởng lại những điều đã trải qua, tâm tôi tràn đầy sự cảm ân tới Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Chính Sư phụ đã khiến cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp hơn.
(Bài viết Chào mừng ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2018 trên website Minh Huệ)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/12/365140.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/21/170489.html
Đăng ngày 16-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.