Bài viết của Quang Minh, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh
[MINH HUỆ 18-5-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996, tính đến nay đã 22 năm. Tôi luôn tự hào được làm một đệ tử Đại Pháp. Sư phụ đã thay đổi tôi từ một con người chỉ quan tâm đến bản thân thành người biết nghĩ cho người khác trước.
Nhân kỷ niệm 26 năm ngày Đại Pháp hồng truyền và mang lại nhiều chuyển biến tích cực trên toàn thế giới, bài viết này để dành cho ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới, tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện tu luyện của tôi, để thấy được vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đại Pháp.
”Chân – Thiện – Nhẫn” đã mang đến sự an hoà cho trường mẫu giáo
Tôi làm việc tại một trường mẫu giáo. Cũng như những giáo viên khác, tôi thích dạy chung lớp với các đồng nghiệp hợp tính với mình. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi nhận ra điều đó là sai và tôi đã vui vẻ làm việc với bất cứ ai được hiệu trưởng phân công cùng lớp. Tôi cũng trở nên thoái mái hơn và hiếm khi nổi cáu trong cuộc sống thường ngày.
Sau khi một vài giáo viên trong trường mẫu giáo bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ cũng ngừng kén chọn công việc, điều này trước kia vốn khiến hiệu trưởng đau đầu không ít. Vì chuyện này, hiệu trưởng rất ủng hộ và cung cấp cho chúng tôi địa điểm để mở các bài giảng của Sư phụ, giới thiệu pháp môn tu luyện với các đồng nghiệp khác.
Nhờ ảnh hưởng của chúng tôi, nhiều đồng nghiệp khác không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cũng chiểu theo Pháp lý “Chân – Thiện – Nhẫn” trong công việc. Quan hệ giữa các giáo viên, học sinh và phụ huynh trở nên hoà hợp và môi trường rất an hoà.
Trong một lớp dạy múa của tôi, có một cô bé luôn đưa tay lên cao hơn những bạn khác khi chúng tôi diễn tập thử cho buổi biểu diễn. Tôi chỉnh sửa cho cô bé nhiều lần và cô bé đã cố gắng cải thiện động tác của mình.
Cô bé đó có hoàn cảnh gia đình đặc biệt. Bố mẹ đã ly hôn và cô bé ở với mẹ, một người có sức khoẻ không tốt. Buổi biểu diễn rất quan trọng với hai người họ, mẹ cô bé đã đặt kỳ vọng rất cao vào con gái của mình. Tôi dành nhiều thời gian cho cô bé và động viên bé không ngừng luyện tập và tiến bộ. Trong buổi biểu diễn cô bé đã làm rất tốt và tôi cũng cảm thấy vui cho bé.
Nếu tôi không tu luyện Đại Pháp, có lẽ tôi đã bỏ cuộc và tìm một học sinh khác thay thế cô bé. Tôi thật lòng quan tâm đến cảm nhận của học sinh và tìm mọi cách có thể để giúp các em phát triển và thành công trong tương lai.
Trải nghiệm tốt đẹp trong buổi biểu diễn đã khiến cô bé có thêm tự tin. Sau khi vào tiểu học, cô bé trở nên cởi mở và là học sinh xuất sắc trong lớp.
Vài năm trước, khi đang chuẩn bị cho kỳ thi vào trung học, mẹ cô bé bị ốm và phải nhập viện. Cô bé phải ở nhà một mình. Thay vì tới nhà họ hàng, cô bé đến tìm tôi và hỏi xem có thể ở nhà tôi trong thời gian chuẩn bị cho kỳ thi hay không.
Chồng tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và anh ấy vui vẻ chăm sóc cho cô bé.
Khi một đồng nghiệp tới thăm nhà tôi, chị ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy học sinh cũ. Chúng tôi kể cho chị ấy về câu chuyện và chị ấy đã rất ấn tượng về việc Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi con người tôi.
Sau đó, khi cô giáo của cô bé biết được hoàn cảnh, đã cho cô bé ở lại ký túc xá của trường và chăm sóc cho cô bé.
Tôi rất vui khi nhìn thấy chúng tôi có thể mang lại những thay đổi tích cực cho xã hội nhờ chiểu theo Pháp lý “Chân – Thiện – Nhẫn.” Thế giới này sẽ trở thành một nơi tốt đẹp nếu tất cả chúng ta đối đãi với nhau tử tế và chân thành.
Tự hào về lựa chọn của mình
Sau khi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp năm 1999, mẹ cô bé đã đặc biệt đến tìm hiệu trưởng trường mẫu giáo và đề nghị bà không tiếp tay cho cuộc đàn áp.
Bà đã nói với hiệu trưởng việc tôi chăm sóc con gái bà thế nào, và tôi không bao giờ nhận quà như những giáo viên khác. Thực ra người hiệu trưởng đã biết được chân tướng về Đại Pháp và luôn cố gắng hết sức để bảo vệ chúng tôi.
Khi cuộc đàn áp leo thang, chồng tôi vốn đang là giáo viên tiểu học, đã bị kết án trong một trại cải tạo. Chính quyền cũng ép người hiệu trưởng buộc tôi phải từ bỏ tu luyện Đại Pháp, nếu không tôi sẽ bị đuổi việc. Tôi nói với bà ấy, nhờ tu luyện Đại Pháp mà tôi đã trở thành một cô giáo tốt thế nào. Bà ấy đã cố gắng giúp đỡ, nhưng chính quyền liên tục tạo sức ép, đẩy bà vào tình thế rất khó xử.
Tôi không muốn gây rắc rối cho bà, nên chủ động xin thôi việc và nói với bà không cần phải lo lắng cho tôi. Trên đường về nhà, tôi nhớ Sư phụ đã giảng:
Đệ tử Đại Pháp thật vĩ đại; bởi vì chư vị tu theo Pháp căn bản của vũ trụ; bởi vì chư vị dùng chính niệm mà chứng thực Đại Pháp; bởi vì chư vị ngay trong nạn lớn mà chẳng hề quỵ ngã. (Sự vĩ đại của đệ tử – Tinh tấn yếu chỉ 2)
Tôi cảm thấy rất trầm ổn. Tôi nghĩ về chồng tôi vẫn đang bị giam giữ vì kiên định đức tin, cũng như rất nhiều học viên khác đã từ bỏ mọi thứ để duy hộ Pháp. Tôi thấy tự hào về lựa chọn của mình. Thế giới cần có “Chân – Thiện – Nhẫn”. Điều tôi làm là có trách nhiệm với xã hội và bản thân.
Ngày hôm sau, tôi quay lại trường học để đóng gói đồ cá nhân. Tôi nghe nói nhiều phụ huynh đã đến nói chuyện với hiệu trưởng để giữ tôi lại. Do yêu cầu đồng loạt từ nhiều phụ huynh, hiệu trưởng đề nghị tôi làm nhân viên hợp đồng, vẫn dạy các lớp cũ, nhưng lương của tôi bị giảm. Tôi đã đồng ý. Vài tháng sau, chính quyền lại gây sức ép, hiệu trưởng không thể giữ tôi lâu hơn. Tôi buộc phải rời khỏi trường mẫu giáo.
Sau đó, tôi làm việc tại năm trường mẫu giáo khác. Khi được hỏi, tôi không bao giờ giấu giếm sự thật rằng tôi bị sa thải vì đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm thấy rất tự hào khi nói với người phụ trách tuyển dụng rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Ở bất cứ nơi nào tôi làm việc, tôi đều thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp và mang đến sự an hoà cho các học sinh cùng đồng nghiệp. Tôi cảm thấy rằng nhân duyên tiền định đã đưa tôi đến các môi trường khác nhau này. Sau một thời gian làm việc với tôi, nhiều người đã minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và mong muốn thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng rất biết ơn những con người tốt bụng đó đã giúp đỡ tôi!
Năm 2010, tôi và chồng mở công ty riêng cung cấp các dịch vụ giảng dạy cho các giáo viên trường học, để dạy về văn hoá truyền thống, cũng như kết hợp với các giá trị “Chân – Thiện – Nhẫn” vào bài giảng. Rất nhiều khách hàng thích chương trình của chúng tôi và giới thiệu cho các đồng nghiệp của họ.
Cảnh sát đã từng ép buộc một trường học ngừng hợp tác với chúng tôi. Hiệu trưởng nhà trường đã nói với cảnh sát: “Muốn biết họ có tốt hay không, cần phải để học sinh, giáo viên và hiệu trưởng các trường nhận xét.“
Ngày hôm sau, một người cảnh sát đến trường để điều tra về chúng tôi, tất cả những học sinh mà ông ấy nói chuyện đều thể hiện ra tư cách đạo đức tốt và rất lịch sự. Người cảnh sát đã rất ấn tượng với quy trình đào tạo của chúng tôi và hiểu ra chúng tôi đang làm gì. “Ngày mai tôi sẽ gửi con gái đến trường này.” Ông ấy từ bỏ ý định ép chúng tôi bỏ việc.
Không chỉ mang đến sự an hoà cho môi trường làm việc của tôi, Pháp Luân Đại Pháp cũng mang đến sự an hoà trong gia đình chúng tôi. Nhân dịp 26 năm Đại Pháp hồng truyền, thay mặt cho gia đình và bạn bè, tôi muốn gửi lời chúc mừng tới Sư phụ.
Sư phụ, kính chúc Sư phụ sinh nhật vui vẻ! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!
(Bài viết “Chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm 2018” gửi tới website Minghui.org)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/10/【庆祝513】“真善忍”使幼儿园内一派祥和-365011.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/18/170451.html
Dịch ngày 26-07-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.