Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nội Mông Cổ

[MINH HUỆ 17-7-2018] Tôi là một nông dân. Có lần, khi tôi đang gieo hạt trên cánh đồng ngô, tôi nói chuyện với người đang làm gần tôi về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Khi tôi đề cập đến vụ tự tiêu giả mạo trên Quảng trường Thiên An Môn, bà ấy đột nhiên nói: “Tôi biết vụ tự thiêu là giả mà.” Tôi hỏi sao bà biết vậy, và dưới đây là lời kể của bà ấy.

Khi Pháp Luân Công bắt đầu bị bức hại (tầm năm 1999), thậm chí trước cả vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn, một lần, khi tôi đang ở ủy ban thôn thì trông thấy một xe cảnh sát dừng lại, rồi một số cảnh sát bước ra khỏi xe.

Một cảnh sát nói với trưởng thôn chúng tôi: “Ra đây mà xem kẻ điên ở làng ông này. Hắn ta trở nên điên điên dại dại sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, phải không?”

Trưởng thôn trả lời: “Anh ta chưa bao giờ tu luyện Pháp Luân Công, mà đã bị điên hơn 10 năm nay rồi.”

Viên cảnh sát đập tay xuống bàn: “Tôi đã bảo anh ta đã từng tu luyện Pháp Luân Công thì là như thế!”

Vị trưởng thôn không nói lên lời. Ông nhìn các cán bộ khác của làng đứng quanh ông. Rồi ông nói: “Ồ, như thế cũng tốt, dù sao thì nhà anh ấy chẳng còn ai muốn chăm sóc anh ta nữa.”

Vì thế, người điên ở làng chúng tôi bị tống vào xe cảnh sát. Viên cảnh sát đó còn nói: “Nhìn này, tu luyện Pháp Luân Công đã khiến anh ta ra nông nỗi này đấy. Anh ta điên dại đến mức không còn biết gì nữa.” Rồi họ lái xe đưa người điên đến bệnh viện tâm thần.

Kể từ đó, không một ai trong làng chúng tôi tin những gì nói trên truyền hình. Mọi người đều cho rằng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là giả, bởi vì, chính quyền Trung Quốc dùng ngay cả một người điên trong làng chúng tôi để tuyên truyền dối trá.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/17/371083.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/9/171448.html

Đăng ngày 14-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share