Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vợ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh hen suyễn. Tuy nhiên, sau khi bước chân vào tu luyện, cô ấy vẫn không hồi phục. Chúng tôi đều là người tu Pháp Luân Đại Pháp, tại sao cô ấy vẫn bị hen suyễn? Điều này đã làm tôi suy nghĩ nhiều, rồi tôi nhanh chóng nhận ra đó là can nhiễu, cô ấy cần phải phủ nhận nó nhưng cô ấy lại không thể.

Có những khi bệnh hen suyễn của cô ấy trở nặng, tôi nói với cô ấy là tà ác không muốn cô ấy tu luyện. Khi cô ấy sợ luyện công, tôi đã rất lo lắng và hỏi cô ấy tại sao lại lùi bước như vậy. Tôi nói: “Em cần tin vào Sư phụ và Pháp.” Khi đã khá hơn, cô ấy hối tiếc vì bản thân đã chưa làm tốt.

Vợ tôi chỉ được đi học ba năm nên cô ấy không thể đọc trôi chảy cuốn Chuyển Pháp Luân. Vì thế, cô ấy thường nghe tôi đọc sách. Khi tôi để cô ấy đọc sách cho tôi nghe, tôi thường bị mất kiên nhẫn khi cô ấy mắc lỗi. Cô ấy cũng cáu giận khi nghe tôi phê bình và không đọc sách nữa. Khi bình tĩnh lại, tôi phải thuyết phục cô ấy đọc lại – chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần.

Tôi có tham gia một nhóm học Pháp. Ở đó, có một học viên đã ngoài 80, đọc mãi không xong một đoạn. Tôi biết học viên đọc cùng nhau sẽ tốt hơn là chỉ nghe. Cho nên, tôi cần phải tu nhẫn và không được phàn nàn.

Vì thế, tôi bắt đầu để vợ tôi đọc sách tôi và tôi kiên nhẫn giúp cô ấy sửa lỗi. Tôi biết cô ấy làm tốt vì cô ấy mong muốn đề cao lên. Tôi cần phải động viên cô ấy chứ không phải là chỉ trích.

Tôi không còn tức giận với cô ấy nữa và cô ấy cũng không còn cảm thấy thua kém nữa. Cô ấy thích học Pháp và thấy thoải mái hơn nhiều khi đọc sách.

Tôi là người luôn giúp đỡ người khác và vợ tôi thường giận tôi vì điều này. Giờ thì cô ấy có thể đọc Pháp nên chúng tôi chia sẻ suy nghĩ về điều này và cô ấy đã hiểu và chấp nhận hơn.

Chúng tôi dậy vào 3 giờ 40 sáng mỗi ngày để luyện công. Vợ tôi ngồi thiền hơn một tiếng. Một ngày nọ, cô ấy bị can nhiễu trong lúc thiền định. Cô ấy bị đau dạ dày và nghĩ: “Tôi là đệ tử của Sư phụ, không ai được phép can nhiễu tôi.” Cơn đau liền biến mất.

Sau khi chúng tôi thay đổi, can nhiễu đã biến mất. Tôi được điểm hoá rằng vì chúng tôi là vợ chồng nên miễn là chúng tôi có thể giúp nhau học Pháp, làm tốt mọi việc và hiểu nhau, thì chúng tôi có thể vượt qua mọi khảo nghiệm.

Người tu luyện có thể hiểu và tha thứ. Đó chính là thiện, thiện có sức mạnh giải quyết mọi vấn đề. Phàn nàn, hận thù, tật đố, và xung đột đều là can nhiễu. Bởi vì khi có sơ hở, tà ác sẽ đến can nhiễu chúng ta. Tầng thứ của chúng ta sẽ bị hạn cuộc vào thế giới người thường bởi những suy nghĩ đời thường và thân thể của chúng ta sẽ bị khống chế bởi “sinh, lão, bệnh, tử”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/30/358616.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/25/170531.html

Đăng ngày 12-6-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share