Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-04-2018] Tôi có một giấc mơ mà bầu trời xanh chuyển màu và một vùng trời đen rộng lớn, đen như mực mở rộng ra từ phía tây. Trời trở nên càng ngày càng thẫm, và tôi có một chút căng thẳng.
Tôi nghĩ: “Bầu trời sẽ thay đổi! Không phải là Chính Pháp đã dần tới hồi kết rồi sao? Nhưng, mình vẫn tu luyện chưa tốt, và còn rất nhiều chấp trước mà mình vẫn chưa buông bỏ được. Mình có thể làm gì đây?”
Khi tôi đang lo lắng, Sư phụ xuất hiện cùng với các Phật, Đạo,Thần và các đệ tử Đại Pháp đã đạt viên mãn.
Sư phụ nói: “Chính Pháp đang tới hồi kết thúc và đệ tử Đại Pháp đã đạt viên mãn sẽ nhanh chóng trở về nơi của họ”.
Tôi hỏi Sư phụ rằng liệu tôi có viên mãn hay không. Sư phụ nhìn tôi và nói với tôi rằng tôi vẫn còn một quãng đường nữa phải vượt qua.
“Có cơ hội khác không ạ?” – Tôi hỏi Sư phụ – “Con sẽ tu chỉnh lại bản thân! Con sẽ tuyệt đối nghe lời Sư phụ. Nếu con không thể trở về nhà cùng Sư phụ, con sẽ không bao giờ có cơ hội nữa, con cũng sẽ không thể sống nổi. Con không muốn như thế này, xin hãy cho con thêm chút thời gian! Con sẽ làm tốt!”
Sư phụ trả lời: “Đã sắp kết thúc rồi. Con không còn đủ thời gian để viên mãn. Con sẽ khó mà vượt qua!”
Lúc đó, cơ thể tôi trôi về phía sau Sư phụ, và tôi đứng cạnh nhiều đệ tử Đại Pháp đã viên mãn. Tôi không cảm thấy hạnh phúc mà thấy trang nghiêm thần thánh.
Vạch ngăn cách
Sau đó tôi nhìn thấy một vạch ngăn cách trong mây và phía sau nó có nhiều người bị hủy với số lượng lớn, còn rất ít người được lưu lại. Họ hoảng sợ và choáng váng.
Cảnh tượng đáng tiếc nhất này đơn giản là một bi kịch đau khổ đối với các đệ tử Đại Pháp đã đắc Pháp nhưng nhiều lần phạm lỗi và không đạt viên mãn! Họ ăn năn vì đã lười biếng và không trân trọng những cơ hội mà họ đã có. Tâm tôi tràn ngập nỗi buồn!
Sư phụ đã rất từ bi và cho chúng ta vô vàn cơ hội cũng như kéo dài thời gian kết thúc.
Tôi khóc nhìn Sư phụ và Ngài nói: “Họ không còn cơ hội nữa! Mọi thứ đã kết thúc rồi!”
Tôi nói: “Sư phụ, vẫn còn thời gian phải không ạ? Nếu vẫn còn thời gian, con không muốn viên mãn bây giờ. Con vẫn muốn cứu thêm người.”
Sau đó, tôi tỉnh dậy và không thể bình tâm lại trong một thời gian dài. Giấc mơ này thật sự chấn động vì hình ảnh rất chân thực. Dường như là nó vừa xảy ra.
Sư phụ đã giảng:
“Trong Pháp tôi đã giảng rồi, ví như một học sinh chỉ cần học tập cho tốt sẽ tự nhiên học lên đại học, còn chấp trước vào đại học nhưng bản thân mình lại học không tốt thì cũng không lên đại học được, đó là đạo lý; một người tu luyện có nguyện vọng viên mãn thì không có sai; nhưng tư tưởng [cần] đặt tại Pháp; trong khi liên tục tu luyện không ngừng sẽ đạt đến tiêu chuẩn viên mãn trong khi họ không biết.” (Trích “Tống khứ chấp trước cuối cùng” – Tinh tấn yếu chỉ II)
Tôi vẫn lười luyện công, và bản ngã vẫn quá lớn. Tôi cần buông bỏ mọi chấp trước. Tôi muốn sửa chữa lỗi lầm! Tôi cũng hy vọng rằng các đồng tu vẫn còn buông lơi trong tu luyện sẽ nắm bắt lấy thời gian này. Chúng ta thực sự phải chạy. Không còn nhiều thời gian cho chúng ta nữa. Chúng ta đã hy vọng và chờ đợi qua nhiều kiếp để có được giây phút này và không thể để lỡ cơ hội!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/30/364752.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/11/169862.html
Đăng ngày: 4-6-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.