Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 5-3-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2007 và đã được trải nghiệm uy lực của Đại Pháp nhờ đức tin kiên định của mình.
Khỏi căn bệnh giai đoạn cuối
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi mắc nhiều bệnh như huyết áp thấp, đường huyết thấp và bệnh tim. Đôi khi, tôi không thể bế nổi con mình, ngoại trừ lúc cho con bú vì sức khỏe yếu.
Lúc đó, chồng tôi đã ly dị tôi. Đến năm 2006, tôi bị chẩn đoán ung thư vú và bác sĩ đề nghị phẫu thuật ngay lập tức. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và đã nghĩ đến việc tự sát, nhưng tôi đã từ bỏ ý định vì còn có con nhỏ và một người mẹ già đang nương tựa vào tôi.
Khi đang trong vực thẳm của cuộc đời, tôi nhớ rằng mẹ mình đã khỏi một căn bệnh giai đoạn cuối, tràn đầy sức sống và trông trẻ hơn sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mẹ tôi từng khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng tôi đã hoài nghi, vì những thứ khoa học nhồi nhét trong đầu khiến tôi không thể tin được rằng người ta có thể bình phục sức khỏe nhờ đọc một cuốn sách và luyện các bài công pháp. Tuy nhiên, tôi quyết định thử, lý do là vì tôi không muốn phải trải qua phẫu thuật và thực hiện hóa trị.
Tuy nhiên, thật không dễ dàng khi tôi phải vật lộn với các cơn nôn mửa trong tuần đầu tiên; một tuần sau, những hiện tượng khó chịu đã biến mất. Đồng thời, sức khỏe tôi bình phục mà không cần dùng thuốc hay bất kỳ một phương pháp điều trị nào. Sau đó, tôi đã trở thành một đệ tử kiên định trong Đại Pháp, và không gì có thể làm dao động tín tâm của tôi.
Buông bỏ tâm sợ hãi
Ngay sau khi bắt đầu tu luyện, tôi nhận thấy mình có tâm sợ hãi. Sau khi một học viên khác bị bắt giữ, tôi đã rất sợ hãi khi nhìn thấy những áp phích vu khống Đại Pháp tại nơi làm việc. Tôi không dám gỡ bỏ chúng, mặc dù biết những thứ đó đang đầu độc mọi người. Mặc dù các bạn đồng tu khuyên tôi gỡ chúng xuống, nhưng tâm sợ hãi vẫn khống chế tôi. Vì cơ quan tôi định đưa tôi đến một lớp tẩy não và hạn chế đồng nghiệp tiếp xúc với tôi, tôi lo lắng rằng theo logic thì mình sẽ bị xem là người đã gỡ bỏ các áp phích.
Lúc ấy các đồng tu đã cổ vũ tôi, dùng Pháp lý để giao lưu. Họ chia sẻ rằng nếu không giải thể tà ác, chúng sinh sẽ bị đầu độc. Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải có trách nhiệm. Một học viên khác đề xuất thay thế những áp phích đó bằng các tờ rơi mang nội dung đưa Giang Trạch Dân ra công lý. Tôi đã rất sợ nhưng nghĩ rằng đó là điều phải làm. Tuy nhiên, tôi cảm thấy một số vật chất nặng nề đã ngăn cản tôi làm những gì nên làm, và tôi đã cảm thấy rất khó thở. Nhưng cuối cùng, tôi đã gỡ bỏ các tấm áp phích.
Trên đường về nhà, tôi cảm thấy vật chất sợ hãi đã được gỡ bỏ. Tôi cảm thấy thoải mái và có thể hít thở bình thường trở lại. Sức mạnh của chỉnh thể mà các học viên hình thành thông qua phối hợp đã tiêu hủy vật chất sợ hãi xung quanh thân thể tôi.
Một lần khác, điều phối viên địa phương chúng tôi đã sắp xếp cho chúng tôi phân phát một số tờ lịch có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù rất sợ hãi, nhưng tôi biết rằng tâm sợ hãi của mình sẽ được gỡ bỏ nếu tôi kiên định đức tin vào Đại Pháp và tiếp tục giảng chân tướng. Cuối cùng, tôi cũng buông bỏ được tâm sợ hãi mạnh mẽ của mình.
Quyết định đúng đắn
Để được thăng chức, các ứng viên ở cơ quan của tôi phải thực hiện các bài kiểm tra về kỹ năng tiếng Anh và máy tính, cũng như gửi một bài luận văn và các sáng kiến. Hai mục đầu tiên có thể vượt qua bằng cách làm bài kiểm tra, còn hai mục tiêu sau thường đạt được bằng cách hối lộ. Ban khám khảo sẽ chấm điểm các bài thuyết trình dựa trên mối quan hệ của họ với các ứng viên.
Là người tu luyện, tôi biết rằng hối lộ là không trung thực. Do đó, việc được thăng tiến trong công việc phụ thuộc vào thái độ của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp. Tuy nhiên, những lo ngại của bạn bè và người thân vẫn khiến việc ra quyết định đúng đắn trở nên khó khăn.
Nếu được thăng chức, tôi có thể kiếm thêm 500 nhân dân tệ mỗi tháng, một khoản tiền rất quan trọng với một người mẹ đơn thân như tôi. Nhiều người đề nghị sẽ giúp tôi mua các giấy tờ hoặc tìm cách để tác động đến giám khảo. Tuy nhiên, tôi biết áp lực này không phải là ngẫu nhiên và mục đích là nhắm vào các chấp trước của tôi. Ngay lập tức tôi hướng nội để tìm ra những chấp trước ẩn sâu của mình, và tôi nhận ra mình cần buông bỏ tâm danh lợi.
Tôi bắt đầu nói chuyện với bạn bè về Pháp Luân Đại Pháp và nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Bạn tôi nói: “Đại Pháp thực sự ngay chính. Sẽ thật tốt nếu mọi người trong xã hội đều học Đại Pháp. Tuy nhiên, mọi ứng viên đều mua giấy tờ, ngoại trừ bạn — vì vậy e là bạn sẽ không có cơ hội [thăng tiến].”
Lúc đầu, nhân viên chịu trách nhiệm đăng ký khuyên tôi: “Chị nên tiết kiệm khoản phí đăng ký 200 nhân dân tệ. Không có giấy tờ thì không có cách nào đâu. Đợi năm tới mua được giấy tờ thì chị hãy đăng ký.”
Tôi vẫn kiên quyết và nói với nhân viên đó rằng có thể họ sẽ bất ngờ với kết quả cuối cùng.
Cô nói: “Vô ích thôi, dù cô quen thân với giám khảo. Vì nguyên tắc chống tham nhũng hiện giờ quá nghiêm khắc, không ai dám làm như trước kia nữa đâu.”
Cô không thể thuyết phục tôi rút lui, vì vậy cô đã đăng ký cho tôi. Khi có kết quả, mọi người đều sốc: Tôi xếp vị thứ 27 trong số 46 ứng viên, và do đó đủ tư cách để được thăng chức.
Họ nghĩ rằng điều này thật khó tin. Tôi bảo họ rằng điều đó xảy ra nhờ thần tích của Đại Pháp. Rồi tôi khuyên họ đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Không lâu sau, ba bạn học của tôi cũng quyết định tu luyện Đại Pháp.
Trên đây chính là kỳ tích xuất hiện khi tôi tín Sư tín Pháp. Hiện tại tôi đang toàn tâm toàn ý làm tốt ba việc mà Sư phụ yêu cầu đệ tử Đại Pháp, tận lực không lười biếng. Có lúc làm không tốt, tôi cũng nhanh chóng chính lại trạng thái. Tôi muốn kể rất nhiều nhưng vừa cầm bút lên liền không biết bắt đầu từ đâu. Tại đây tôi xin chia sẻ câu chuyện này để khích lệ các học viên cùng nhau tinh tấn. Nếu có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/5/362475.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/17/169393.html
Đăng ngày 10-6-2018. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.