Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp Na Uy

[MINH HUỆ 19-11-2015] Trong quá trình phối hợp với các bạn đồng tu, tôi đã nhận ra rằng bất cứ khi nào một học viên làm việc gì để cứu độ chúng sinh, người ấy sẽ luôn luôn gặp khảo nghiệm xem liệu trên thực tế họ có phải là một học viên chân chính hay không và xem những gì người ấy làm là thần thánh hay chỉ là công việc của người thường. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình trong vấn đề này.

Tôi luôn luôn nghĩ rằng mình là một người rất tự tin, nhưng trong những năm tu luyện sau này, tôi đã nhận ra rằng sự tự tin đó chỉ là một bức màn để che giấu sự tự ti ở đằng sau. Tôi phát hiện ra điều này khi nhận ra rằng mình đã luôn luôn cảm thấy rằng mình là người thất bại. Bất cứ khi nào làm việc gì, tôi luôn luôn bỏ qua những thành quả của mình và dằn vặt bản thân về những gì tôi không thể làm được.

Tôi luôn luôn gặp khó khăn với việc trân quý bản thân mình và trân quý những gì tôi đã hoàn thành. Do đó, tôi hình thành một quan niệm rằng mình rất tài năng, để bảo vệ bản thân mình khỏi cảm giác thất bại ẩn sâu bên trong. Việc này cũng đã dẫn đến một tâm hiển thị rất mạnh.

Do vậy, tôi cũng mong muốn bày tỏ quan điểm của mình về mọi việc và luôn luôn muốn chia sẻ trong nhóm. Tôi đã lãng phí thời gian quý báu của nhóm để chứng thực bản thân chỉ để những người khác ca ngợi và công nhận rằng mình là người không thể thiếu.

Nhìn bề ngoài, việc này có vẻ khá tốt, và có vẻ như người đó có nhận thức sâu sắc và minh bạch về Pháp. Tuy nhiên, tôi đã nhìn thấy ​​các chấp trước ẩn sâu của mình và những người khác. Khi một người không nghĩ rằng thành công của mình là xứng đáng, người đó lấp chỗ trống bằng lời khen của người khác, do đó tạo nên một vẻ tự tin giả bộ và một hình ảnh thành công giả tạo.

Khi nhận ra việc này, tôi bắt đầu trở nên lặng lẽ và khiêm nhường hơn. Khi chia sẻ trong nhóm, tôi giữ được bình tĩnh và không có nhu cầu chứng minh, bảo vệ bản thân nếu có ai đó chỉ ra lỗi cho mình. Điều này đã giúp tôi dễ dàng phối hợp và thực hiện theo quyết định của điều phối viên mà không cần phải thay đổi bất cứ điều gì, ngay cả khi tôi không đồng ý với anh ấy. Giờ đây việc lặng lẽ làm những gì được giao và cố gắng làm cho tốt trở nên dễ dàng hơn nhiều đối với tôi.

Theo quan điểm của tôi, chấp vào tự ngã là một sản phẩm của cựu thế lực, và theo nhận thức từ Pháp, là nguyên nhân dẫn đến sự “hoại” của vũ trụ. Tôi tin rằng, trong vũ trụ cũ, vì không ai biết về sự tồn tại của Pháp vũ trụ, vương của những thiên thể khác nhau cho rằng trí huệ của họ là tất cả, và họ là những sinh mệnh cao nhất tồn tại, và rằng chỉ có cách làm của họ mới là đúng.

Do đó, tôi nghĩ rằng, khi các học viên làm việc trong một hạng mục hay đang trong mâu thuẫn, cựu thế lực có thể làm cho tình hình rắc rối nghiêm trọng và làm hỏng mọi việc, bởi vì chúng ta đã đặt mình trong trường của cựu thế lực và ý niệm của chúng ta phù hợp với chúng. Do đó, chúng có thể làm gia tăng chấp trước của chúng ta, cuối cùng, hủy hoại chúng ta và tất cả chúng sinh, mà chúng ta hy vọng sẽ cứu họ.

Thể ngộ của tôi là tình trạng này xuất hiện vì chúng ta không có khả năng phân biệt rõ chân ngã với giả ngã, nói cách khác, là không buông bỏ được tâm chấp vào tự ngã.

Chúng ta tất cả đều đến từ thiên thể khác nhau và có quan điểm riêng của mình. Tôi không nghĩ rằng có bất cứ điều gì sai khi bày tỏ những quan niệm khác nhau, nhưng khi sản phẩm của cựu thế lực là chấp vào tự ngã nổi cộm lên, chúng ta đang không sử dụng chân ngã của mình để cứu độ chúng sinh, khi đó chúng ta sẽ dưới sự khống chế của cựu thế lực mà chứng thực tự ngã của mình, tạo cho chúng cơ hội thoải mái can nhiễu. Vào những lúc như thế này, tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự cần phải nhắc nhở nhau vì lý do gì mà chúng ta đang ở đây!

<blockquote>“Tu luyện nhân

Tự trảo quá

Các chủng nhân tâm khứ đích đa

Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc

Đối đích thị tha

Thác đích thị ngã

Tranh thậm ma”

(“Thùy thị thùy phi” Hồng Ngâm III)</blockquote

Khi Luận ngữ mới xuất bản, tôi bắt đầu dịch từ tiếng Anh sang tiếng Na Uy. Tôi dịch rất nhanh và dễ dàng, cảm thấy rất tự tin về bản dịch này. Sau đó tôi đã chuyển nó cho người học viên chịu trách nhiệm hiệu chỉnh, nghĩ rằng nó sẽ không cần phải chỉnh sửa nhiều. Tất nhiên tôi đã sai.

Người điều phối chính sau đó đã cùng với nhóm điều phối, nhanh chóng tham gia hoàn thành công việc. Nhưng tôi cảm thấy mình đã bị gạt ra khỏi công việc này và có một chút khó chịu. Tôi có cảm giác đã thất bại và trở nên chán nản.

Sau một thời gian, tôi chợt nhận ra rằng, đối với tôi để thật sự làm cho hạng mục này thành công, tôi cần tu luyện. Vì vậy, tôi buông bỏ cảm xúc người thường của mình và tập trung vào việc loại bỏ vị tư và bứt phá khỏi sự thao túng của cựu thế lực. Đột nhiên tôi có một cảm giác thành công rất tuyệt. Tôi cảm thấy hạnh phúc và vinh hạnh khi được tham gia một việc thần thánh. Sau đó tôi ngộ ra từ Pháp rằng, bất cứ khi nào các học viên tham gia vào một hạng mục, chúng ta sẽ luôn luôn phải đối mặt với khảo nghiệm xem có thể buông bỏ cái tôi của mình hay không.

Nếu chúng ta có thể đi theo con đường của Thần và tách mình khỏi sự thao túng của cựu thế lực bằng cách hoàn toàn buông bỏ những giả tướng của bản thân và phối hợp hoàn toàn, các học viên tham gia sẽ thành công trong việc cứu độ chúng sinh; khi đó chúng ta hòa tan trong vũ trụ mới, nơi không có vị tư.

Theo thể ngộ của tôi, trong vũ trụ mới, vì không vị tư, tất cả chúng sinh, bất kể ở tầng thứ cao đến đâu, sẽ mãi mãi duy hộ Đại Pháp thay vì những thứ của mình. Chúng ta sẽ trân trọng tất cả sinh mệnh bất kể chúng có hình dạng và lớn nhỏ thế nào. Và tất cả chúng ta sẽ khiêm nhường biết rằng những thứ của chúng ta chỉ là nhận thức của mình về Đại Pháp và chỉ là chân Pháp mà chúng ta đã ngộ được ở tầng thứ tu luyện của mình.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/19/153737.html

Đăng ngày 16-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share