Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 28-05-2023] Kiên nhẫn, là khái niệm được giảng dạy trong nhiều trường học hiện nay và mọi người ý thức được rằng đức tính này có thể được trau dồi và học tập. Con người hiện đại vì chịu áp lực và lo lắng can nhiễu nên đều đang kiếm tìm cách thức để giảm thiểu những cảm xúc tiêu cực trong những lúc gặp khó khăn.

Tôi tin rằng, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể cải biến nhân sinh, là một phương thức tốt để tăng cường khả năng chữa lành và sức chịu đựng của con người và tu luyện có thể giúp con người duy trì được thái độ tích cực trong thời điểm khó khăn.

Nhân dịp Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi muốn chia sẻ với mọi người về phương pháp bảo trì sự bình hòa cả thân tâm của mình. Vì trong vài năm qua, tôi đã trải nghiệm những khó khăn mà người thường không thể hình dung ra được. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi sự kiên cường phi thường và một nội tâm bình hòa. Nếu như không có Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã sớm chìm sâu trong sự lo âu vô tận và trong sự tuyệt vọng.

1. Phong ba bão táp kéo đến

Pháp Luân Đại Pháp có thể thay đổi tư tưởng từ căn bản của một người, giúp đạo đức của họ trở nên tốt đẹp hơn, chân thành hơn, từ bi hơn và khoan dung hơn. Nhờ đó, chúng ta có thể đạt được sự bình an thật sự, rũ bỏ được phiền muộn. Mọi điều xung quanh ta cũng trở nên thoáng đãng hơn lên, con người cũng thêm phần tự tin, tất cả đều theo một chiều hướng tốt đẹp.

Tháng 11 năm 2021, gia đình tôi vội vàng đưa con trai út đến bệnh viện. Các bác sĩ đến chật kín phòng, họ đang chuẩn bị khoan lỗ trên chân của cháu, cháu nhỏ vô cùng sợ hãi. Sau khi gây mê và đặt nội khí quản, tim của cháu có thể ngừng đập bất cứ lúc nào. Nỗi tuyệt vọng kéo đến đột ngột này giống như vật nặng đè nén lên tôi vậy.

Vì thiếu ngủ, thân thể suy nhược, mệt mỏi không thể gượng dậy, tôi đã gục xuống đất và khóc. Nhưng một ý nghĩ nói với tôi rằng: ngồi dậy, tay kết ấn, không nghĩ bất cứ điều gì, tim của đứa bé vẫn đang đập.

Khi tôi ngồi dậy, tôi đã hoàn toàn thoát khỏi nỗi sợ hãi và tội lỗi mãnh liệt đó. Tôi cảm nhận được bình yên và tĩnh lặng thuần khiết không thể diễn tả thành lời. Nhưng khi tôi không ngồi dậy, tâm trí tôi luôn hướng về máy theo dõi oxy trong bệnh viện. Con trai nằm trên giường bệnh với một chiếc ống được cắm vào cơ thể, không còn chút ý thức nào. Khi sóng của máy điện tâm đồ lên cao, tôi cảm thấy vui mừng; khi hạ thấp, tôi lại bi thương. Trái tim tôi đau nhói vì áp lực to lớn mà thống khổ đó, tôi cảm thấy thật cô đơn.

Tôi bình tĩnh lại, dồn hết sự tập trung của mình vào đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Tôi học Pháp mỗi ngày, sau đó tôi nhận ra rằng, mình buộc phải buông tay, tất cả đều giao cho Sư phụ, Sư phụ sẽ quyết định sự ra đi hay ở lại của đứa bé.

Sư phụ giảng:

“[nếu] chư vị không bỏ được cái tâm ấy, không bỏ được cái [suy nghĩ về] bệnh ấy, [thì] chúng tôi chẳng thể làm gì, đối với chư vị chẳng thể giúp được.” (Chuyển Pháp Luân)

“Đồng thời khi bản thân chư vị chịu đựng, chư vị có thể vứt bỏ tâm thật nhẹ nhàng, chẳng để nó trong tâm.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy những vật chất tiêu cực nặng nề đã tan biến, cảm giác không an toàn không thể khống chế tôi nữa. Buổi tối hôm đó, tình trạng của cháu đã có thay đổi lớn 180 độ. Trong vài ngày tiếp đó, tôi bảo trì trạng thái vô cùng thanh tỉnh. Tôi đến phòng thiền của bệnh viện để thiền định, có một nhân viên cũng đến tham gia và điều này khích lệ tôi rất nhiều.

Vài ngày sau, con trai tôi đã tỉnh, sức khỏe cháu không bị ảnh hưởng thậm chí còn khỏe mạnh hơn trước.

Tháng 8 năm 2021, một sự việc tương tự lại phát sinh một lần nữa. Tôi biết rồi mọi chuyện sẽ đều tốt lên, cho dù đó là chuyện gì. Cho dù con trai tôi là sinh hay là tử, tôi cũng không lo lắng nữa. Tôi không đặt nặng lời bác sĩ nói, tôi biết cháu sẽ làm mọi người ngạc nhiên.

Có một lần, tình trạng bệnh của cháu đã đến mức nguy kịch nhất và đã có lúc tôi nghĩ con sẽ rời xa chúng tôi. Khi đó tất cả bác sĩ đều chạy đến phòng bệnh, lắp máy theo dõi, nhịp tim và nồng độ oxy đều giảm xuống. Tôi ngồi xuống, hai tay hợp thập, nhắm mắt lại. Khi tôi hạ tay xuống, tôi thầm nhủ trao đứa bé cho Sư phụ, Sư phụ sẽ quyết định hết thảy mọi điều. Rất nhanh sau đó, thần tích lại xuất hiện một lần nữa, cháu nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường. Tất cả hộ tá trong phòng chăm sóc đặc biệt đã nhiều lần nói với tôi rằng tôi có vẻ rất bình thản. Vì vậy qua sự việc này, họ rất quan tâm đến Pháp Luân Đại Pháp.

2. Câu chuyện của con trai tôi

Khi tôi mang thai cách đây hai năm, tôi được thông báo đứa trẻ trong bụng có thể mắc một căn bệnh hiếm gặp, có vấn đề nghiêm trọng về tim và não bộ. Tôi hiểu rằng sinh mệnh con người đáng quý đến nhường nào, vì vậy tôi chưa từng có suy nghĩ sẽ từ bỏ cháu.

Đây là con thứ ba của tôi và con có thừa một nhiễm sắc thể số 21. Khi ra đời, việc hô hấp của cháu rất khó khăn. Trong giờ đầu tiên sau khi cháu chào đời, khi bác sĩ siêu tâm tim cho cháu, tôi dựa trên trí nhớ của mình để đọc cho cháu nghe đoạn Pháp đầu tiên của cuốn “Chuyển Pháp Luân”.

Tôi tin chắc rằng, là Pháp Luân Đại Pháp và tâm thái bình tĩnh tích cực của tôi đã giúp cháu. Kết quả kiểm tra cho thấy, tim cháu không có vấn đề, việc hít thở cũng đang được cải thiện nhanh chóng. Những ngày tiếp theo, các nhân viên y tế vô cùng ngạc nhiên khi cháu có thể ăn uống bình thường, khỏe khoắn và hoạt bát như những đứa trẻ bình thường khác. Thời điểm đó tôi đang sống ở Úc, chồng và hai con của tôi ở cách chúng tôi 1 giờ 30 phút lái xe. Tôi đã phải một mình đối diện với những điều này, là Pháp Luân Đại Pháp đã tiếp cho tôi dũng khí. Khi tôi cảm thấy áp lực, là Đại Pháp đã ban cho tôi sự bình tĩnh. Khi tôi cảm thấy bị cảm xúc không tốt khống chế, là Đại Pháp đã giúp tôi suy nghĩ một cách lý trí.

Sau khi trải qua ma nạn ban đầu này, cuộc sống của gia đình tôi lại trở lại bình thường. Con trai út của tôi hồi phục tốt và tôi tiếp tục chăm sóc hai cháu còn lại. Nhưng chúng tôi không biết rằng, một trận phong ba nữa lại kéo đến.

Tháng 11 năm 2021, con trai út được đưa đến bệnh viện trong trạng thái khó thở. Cháu được đặt nội khí quản và hôn mê suốt năm ngày. Nhưng trong năm ngày tiếp theo, cháu đã hồi phục hoàn toàn một cách thần kỳ. Sau sự việc này, cháu bắt đầu bập bẹ học nói, trở thành một đứa trẻ vui vẻ, mọi việc diễn ra như mong đợi.

Vào tháng 5 năm 2022, chúng tôi trở về Canada. Công việc dọn nhà và chăm sóc ba đứa trẻ khiến tôi rất bận rộn. Đến tháng 8 năm 2022, con trai tôi lại nhập viện. Cháu không ngừng nôn mửa, mặt tái nhợt và được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu tủy cấp tính. Trong đợt hóa trị đầu tiên, cháu bị khó thở và lại hôn mê và phải đặt nội khí quản trong hai tuần.

Cháu trải qua sáu tháng điều trị. Trong quá tình đó, tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Tôi học Pháp hàng ngày, sức chịu đựng của tôi ngày một mạnh mẽ hơn. Trong khó khăn, tôi không ghen tị người khác sống tốt hơn mình, sống thoải mái hơn mình, mà trong tâm tôi là sự cảm ân. Cảm tạ Sư phụ đã cho tôi cơ hội tìm về chân ngã thật sự của mình, một chân ngã thuần chính hơn, không oán không trách, tâm tình bình hòa, vui vẻ.

Đồng thời, con trai út của tôi cũng được thụ ích rất nhiều, nhiều lần vượt qua ranh giới sinh tử mà không bị ảnh hưởng, hơn nữa còn trở nên kiên cường hơn. Cháu lớn lên rất mạnh khỏe và điều này khiến các chuyên gia trong lĩnh vực y tế phải kinh ngạc. Họ không nghĩ cháu lại phát triển thuận lợi đến vậy.

Một bác sĩ nhìn vào hồ sơ của cháu và nói: “Chà, con trai chị thật khiến người ta bất ngờ đó! Tôi không dám tin sau khi cậu bé trải qua nhiều lần nguy kịch mà giờ vẫn hồi phục tốt đến vậy.” Điều này làm tôi nhớ đến hoa sen mà tôi đã tặng cho mọi người, hoa sen giữa bùn lầy, nở rộ mỹ lệ và thuần khiết.

Kết luận

Khi tôi vấp ngã, tôi biết rằng mình phải hướng nội tìm, có như vậy tôi sẽ tìm được dũng khí để đứng lên và giúp tôi trở nên tốt đẹp hơn. Tôi đã học được cách buông bỏ tính cách đa sầu đa cảm, tâm sợ hãi và sự mất an toàn. Tôi không còn bị lợi ích vật chất mê hoặc, hiểu được rằng tâm tính của bản thân mới là điều quan trọng nhất. Là Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho chúng ta tâm thái kiên nhẫn không gì sánh được trên thế giới này.

Tôi muốn nhân cơ hội kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới để bày tỏ lòng cảm ân vô hạn của mình đến Sư phụ! Pháp Luân Đại Pháp là ánh sáng rực rỡ trong sinh mệnh của tôi, giúp tôi vượt qua tự ngã, trưởng thành trong khó khăn. Tôi xin trích một đoạn Pháp của Sư phụ để kết thúc bài chia sẻ của mình.

Sư phụ giảng:

“Vậy nói cách khác, đời người ở thế gian này không phải vì để thành tựu gì đó nơi xã hội. Đời người phấn đấu giao tranh, giành giật không từ thủ đoạn, ấy chỉ có thể khiến người ta trở thành xấu. Hạ thế làm người là để tiêu tội nghiệp, lấy tu luyện tốt bản thân làm mục đích. Người đến thế gian vì để được cứu, vì để đợi Sáng Thế Chủ cứu về thế giới thiên quốc nên mới đến làm người; khi chờ đợi đời này đời khác đều đang tích lũy công đức, đó cũng là mục đích của người luân hồi chuyển sinh; loạn thế là vì để thành tựu chúng sinh.” (Vì sao có nhân loại)

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/30/209636.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/28/460959.html

Đăng ngày 12-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share