Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-03-2018] Tháng 5 năm 2017, chủ công ty nơi tôi làm việc yêu cầu tôi phải cung cấp giấy xác nhận không có tiền án tiền sự. Thật không may là tôi nằm trong danh sách đen của cục cảnh sát đại phương bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Lần đầu tiên khi biết mình nằm trong danh sách đen cũng là lúc tôi biết mình đã bị cấm xuất cảnh. Nhưng tôi đã phản đối cục cảnh sát và thành công trong việc bãi bỏ lệnh giới hạn bất hợp pháp này ba năm trước đây.

Tôi đã mang một bức thư giới thiệu của công ty và thẻ căn cước công dân để xin giấy chứng nhận này ở sở cảnh sát. Tôi điền đầy đủ thông tin trên biểu mẫu và đưa cho cô thư ký.

Sau khi nhìn lên tờ khai, cô ấy đã hạ thấp giọng nói chuyện với người đồng nghiệp của mình, và sau đó cầm tờ khai của tôi sang phòng khác. Tôi đã chờ khoảng 10 phút trước khi nói chuyện với người thư ký nam để xem khi nào cô ấy quay lại. Anh ấy chỉ nói tôi hãy ngồi chờ, nhưng tôi phải quay về đi làm.

Tôi đã gọi điện thoại cho họ và được thông báo rằng tôi có thể đến lấy tờ xác nhận vào ngày thứ bẩy. Tôi gặp nữ thư ký, cô ta nói tôi hãy quay lại vào thứ hai tuần tới vì quản lý muốn nói chuyện với tôi.

Tôi coi đó là một cơ hội tốt để giảng chân tướng cho họ.

Tới sáng thứ hai, tôi tới sở cảnh sát và mang theo một vài tờ thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đi bộ đến văn phòng cảnh sát trưởng, và ông ta lịch sự mời tôi ngồi.

Đầu tiên tôi hỏi ông ta, “Căn phòng này đang bị camera theo dõi đúng không?”

Ông ta nói rằng không phải và nói: “Chúng tôi biết anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và hiện vẫn đang còn tu luyện phải không?”

Tôi đã trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia. Không phải là tôn giáo. Là một người trong bộ máy tổ chức chính quyền, anh nên biết rằng Pháp Luân Đại Pháp không nằm trong danh sách 14 tôn giáo bị cấm của bộ công an. Thêm vào đó, rất nhiều luật sư biết rằng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp bị đối xử sai trái và họ đã thành công trong việc biện hộ vô tội khi đại diện cho các học viên.

“Rất nhiều cơ quan tòa án đã từ chối tiếp nhận các trường hợp liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp bởi vì họ biết rằng những học viên là những người vô tội. Hãy lấy tôi làm một ví dụ, giám đốc của tôi, một người nước ngoài, luôn luôn công khai án tán thưởng và nói rằng tôi là nhân viên đáng tin nhất công ty.”

Cảnh sát trưởng chăm chú nghe những gì tôi nói. Cuối cùng, ông ta nói, “Chúng rôi sẽ xác nhận cho anh, nhưng chúng tôi sẽ ghi chú rằng anh là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Tôi nói rằng, điều đó không thành vấn đề bởi từ trước đến giờ chủ công ty đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy nói: “Ở đất nước chúng tôi, rất nhiều người đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp công khai, và được người dân địa phương ủng hộ .”

Tôi bước ra và nói với nữ thư ký rằng lãnh đạo của cô đã đồng ý cấp giấy chứng nhận cho tôi. Cô ấy đã rất ngạc nhiên và quay lại gặp lãnh đạo của mình để xác nhận. Cuối cùng tôi đã có được tờ xác nhận.

Sư Phụ đã giảng:

“Giảng chân tướng là chiếc chìa khoá vạn năng. Tiền bạc, lợi ích là những thứ lôi kéo con người ta, đều là những thứ của người thường, ấy là những việc tạm thời vậy; nhưng những gì chư vị đưa lại cho họ là những điều vĩnh viễn của sinh mệnh, vả lại sinh mệnh [của họ] tại thế gian này cũng chính là vì những sự việc ấy nên mới tồn tại ở thế gian này. Không được coi nhẹ những việc chư vị đang làm; [khi] chư vị thật sự giảng thấu chân tướng cho họ, thì [tình huống] sẽ không như vậy nữa. Còn nếu vẫn không được thì đó là sự chọn lựa tương lai của người ta.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta” trong Giảng Pháp tại các nơi IV)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/16/362915.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/4/169261.html

Đăng ngày: 8-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share