Bài viết của Vân Kính, một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-5-2017] Sau khi bị bệnh viện chuẩn đoán sai và bị tiêm hóc môn vào cơ thể, tôi bị bại liệt khoảng 4 năm. Tôi đã không thể tự chăm sóc bản thân và phải nhờ chồng tôi giúp đỡ trong mọi việc, thậm chí là việc cõng tôi vào phòng tắm.

Chồng tôi đã đưa tôi đi thăm khám bác sĩ ở Bắc Kinh và Thiên Tân. Chúng tôi đã chi sạch tiền vào việc điều trị y tế và phẫu thuật nhưng không có tác dụng. Tôi khóc mỗi ngày và đã nghĩ đến việc tự vẫn. Tuy nhiên, có điều gì đó đã ngăn cản tôi làm theo suy nghĩ tiêu cực đó.

Em gái tôi đã nghỉ hưu và đi từ tỉnh Sơn Đông đến thăm tôi vào tháng 7 năm 1998. Em tôi nói rằng có hơn 1000 người đang tu luyện Pháp Luân Công ở thị trấn em ấy ở và nhiều bệnh nhân ung thư đã hồi phục sau khi tu luyện môn này. Em tôi đề nghị tôi nên đến đó để học Pháp Luân Công.

Quyết tâm học Pháp Luân Công mạnh mẽ

Thực hiện theo lời đề nghị của em tôi thì nói dễ hơn là làm. Tôi không thể đi lại và các hóoc môn khiến tôi bị thừa cân. Từ nhà tôi đến thị trấn em tôi ở, khoảng cách bằng 2 tỉnh gộp lại và chúng tôi phải bắt 3 chuyến tàu.

Em tôi nói một cách dứt khoát: “Lần này em sẽ đến đón chị cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra. Những người khác đã được chữa khỏi bệnh thì chị cũng sẽ được như vậy!”

Niệm đầu mạnh mẽ đó đã khiến cho kỳ tích xuất hiện vào ngày hôm sau. Tôi thật sự đã có thể bước ra khỏi nhà và leo lên xe ba bánh, mặc dù trước đây tôi phải nhờ chồng cõng tôi đi! Kỳ tích này khiến tôi tự tin để đến tỉnh Sơn Đông.

Chúng tôi phải đi bộ qua một cây cầu cao và dài nối từ phía đông ga tàu đến phía tây ga tàu ở Thiên Tân. Hai mẹ con em gái tôi đã đỡ tôi bước lên cây cầu. Sau đó, tôi có thể tự mình bước đi bằng cách vịn vào thành cầu.

Tôi rất vui và cứ nghĩ đây là một giấc mơ. Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Công) đã bảo hộ tôi suốt quãng đường đến nhà em tôi.

Dù trời đã mưa như trút nước nhưng cũng không ngăn cản được quyết tâm học Pháp Luân Công của tôi. Khi chúng tôi về đến nhà em tôi thì đã hơn 10 giờ tối. Tôi bước lên lầu hai bằng cách vịn vào lan can của cầu thang. Tôi nhớ rất rõ điều đầu tiên mà tôi thốt ra trong ngày hôm đó là: “Làm sao mà mình không hề cảm thấy mệt sau khi di chuyển suốt cả ngày nhỉ?”

Tôi rất háo hức học Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của môn Pháp Luân Công và luyện 5 bài công pháp với em tôi vào ngày hôm sau. Trong vòng hai tuần, tôi đã có thể tập được 4 bài công pháp đầu tiên (trong 1 giờ). 4 tháng sau, tôi đã hồi phục sức khỏe hoàn toàn!

Những nguyên lý thâm sâu được Sư phụ giải thích trong sách Chuyển Pháp Luân đã hoàn toàn thuyết phục tôi trở thành một người tốt dựa trên nguyên lý Chân -Thiện – Nhẫn. Tôi đã không còn tranh đấu với người khác nữa. Khi gặp mâu thuẫn, tôi hướng nội và nghĩ cho người khác. Tu luyện là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi!

Hằng ngày tôi học Pháp và luyện công, chưa bao giờ bê trễ. Sức khỏe của tôi đã cải thiện đáng kể và tôi không còn quan tâm đến lợi ích cá nhân nữa. Mâu thuẫn trong thời gian dài giữa tôi và con dâu đã được hòa giải. Không khí gia đình tôi cũng trở nên thuận hòa.

Sau khi chứng kiến những kỳ tích triển hiện trong cuộc đời tôi, hàng chục người dân trong làng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Kể từ đó nhà tôi trở thành điểm học Pháp nhóm và kéo dài đến nay được khoảng 18 năm. Các học viên cùng nhau học các bài giảng Pháp, chia sẻ kinh nghiệm và luyện công tập thể. Hàng ngày chúng tôi đi ra ngoài phát tờ rơi giảng chân tướng về Pháp Luân Công.

Không bao giờ từ bỏ

Thậm chí khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, tôi chưa bao giờ bị lừa dối bởi chiến dịch phỉ báng của chính quyền bởi chính tôi thật sự trải nghiệm quá trình bản thân được Sư phụ cứu độ. Hàng chục học viên khác bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cũng bị giám sát và đưa vào trung tâm tẩy não. Các nhân viên ở đó cố gắng buộc các học viên từ bỏ tu luyện và vu khống Sư phụ Lý.

Tôi đến gặp bí thư chi bộ thôn để nói với anh ấy rằng tôi đã học Pháp Luân Công ở tỉnh Sơn Đông, tôi cũng chịu trách nhiệm cho bất kỳ vấn đề nào liên quan đến môn tu luyện ở đây, và những người dân làng tu luyện Pháp Luân Công để trở thành người tốt và có sức khỏe tốt.

Tôi nói tiếp: “Tôi đã bị bại liệt trong suốt 4 năm, chi sạch tiền của vào điều trị và không một ai trong Đảng quan tâm đến tôi. Nhưng Sư phụ Lý đã giúp tôi hồi phục sức khỏe mà không lấy của tôi một đồng nào. Ai mà buộc tôi phải từ bỏ đức tin chính là phạm tội hủy đi sinh mạng của tôi. Tôi sẽ không viết bản ‘Hối quá thư’ nào cả.”

Tôi tiếp tục nói với họ về những thụ ích của tôi từ việc tu luyện. Cuối cùng, người bí thư đó đã bị cảm hóa và thu xếp một chiếc xe đưa tôi về nhà. Chồng tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công tinh tấn sau lần đó.

Một vài ngày sau, một chiếc xe cảnh sát đậu bên ngoài nhà của tôi mỗi ngày để giám sát chúng tôi. Sau đó tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho người tài xế của chiếc xe ấy. Anh ấy đã chấp nhận chân tướng và không còn xuất hiện nữa. Vào thời điểm đó tôi thậm chí còn không biết chính niệm là gì. Bây giờ thì tôi nhận ra rằng tôi đã nói những điều đó với tâm thuần tịnh và chúng có mang theo uy lực của Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/17/346752.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/25/163994.html

Đăng ngày: 28-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share