Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp vùng Nội Mông Cổ, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 29-3-2017] Tôi sinh ra đã là một đứa trẻ ốm yếu bệnh tật, và con gái tôi cũng không ngoại lệ. Cả hai mẹ con tôi phải liên tục đi bệnh viện. Là người khỏe mạnh duy nhất trong gia đình, chồng tôi trở thành trụ cột nuôi sống cả gia đình và gánh vác công việc nhà.

Cuối năm 1995, chồng tôi phải nhập viện vì bỗng nhiên mắc bệnh viêm gan và vàng da. Mặc dù đã dùng nhiều cách để chữa trị, nhưng bệnh tình của chồng tôi cứ ngày càng xấu đi.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Ngày 13 tháng 5 năm 1996, lúc ở bệnh viện, chồng tôi rủ tôi cùng đi dạo. Khi chúng tôi đang ngồi nghỉ trên ghế đá, một nhân viên của bệnh viện đi ngang qua. Anh nói với chúng tôi rằng anh đang trên đường đến một lớp học khí công và hỏi chúng tôi có muốn học không. Tôi đã thuyết phục người chồng bán tín bán nghi của mình cùng tôi đến lớp học.

Tại lớp học, chúng tôi được xem video bài giảng Pháp của Sư phụ Lý ở Quảng Châu. Lời giảng của Sư phụ khiến tôi rất chấn động. Tôi nhận ra rằng đây chính là pháp môn tu luyện mà tôi hằng tìm kiếm.

Kể từ đó, hàng ngày chúng tôi đều đến lớp học, và cho đến buổi học thứ tư, tôi cảm thấy có một luồng nhiệt chạy dọc từ đầu đến tận ngón chân của tôi. Sau đó, tất cả các triệu chứng bệnh quấy rầy tôi suốt nhiều năm qua đã biến mất.

Ngược lại, chồng tôi nói rằng anh cảm thấy cơ thể anh mỗi ngày một nặng hơn. Tôi nhớ ra trước đây chúng tôi đã đính bùa vào quần áo của anh với hy vọng chúng sẽ giúp anh hồi phục. Tôi nghĩ đây chính là nguyên nhân, vì vậy, chúng tôi đã tháo những chiếc bùa này ra và đốt chúng. Thật kinh ngạc, tình trạng sức khỏe của chồng tôi cải biến ngay lập tức và kết quả kiểm tra máu của anh đã trở lại bình thường! Sau đó, chúng tôi đã làm thủ tục xin ra viện và về nhà.

Không lâu sau, con gái tôi cũng bắt đầu tu luyện cùng chúng tôi. Trong vòng vài ngày đầu, con gái tôi bị sốt cao nằm liệt giường ba ngày liên tục. Nhưng đến ngày thứ ba, cơn sốt cùng tất cả các bệnh kinh niên khác của cháu đã biến mất.

Đại Pháp triển hiện uy lực

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, chồng tôi đã từ bỏ tu luyện nhưng tôi vẫn tiếp tục. Do tầng thứ tu luyện còn thấp và thường làm mọi việc một cách cực đoan, nên tôi bị chính quyền bức hại nhiều lần. Tôi thậm chí còn thỏa hiệp với họ ba lần, vì vậy đã gây rắc rối cho gia đình và tổn thất cho Đại Pháp.

Ban đầu, chồng tôi luôn bảo vệ tôi bởi anh vẫn còn tin vào sự tốt đẹp của Đại Pháp. Tuy nhiên, cách cư xử cực đoan của tôi đã khiến anh vỡ mộng, do vậy anh bắt đầu đánh đập, nhiếc móc, thậm chí đe dọa ly hôn với tôi và còn lăng mạ cả Sư phụ và Đại Pháp.

Thông qua học Pháp tinh tấn và đọc các bài chia sẻ trên tuần báo Minh Huệ, tôi dần dần nhận ra sai sót trong cách cư xử của mình và tập trung nỗ lực để tu xuất tâm từ bi. Tôi cố gắng hết sức để thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đối với chồng và sửa chữa lại những hành vi thiếu thận trọng trước đây của bản thân. Dần dần, tôi đã lấy lại lòng tin của chồng, và thái độ của anh đối với Đại Pháp và đối với tôi cũng thay đổi.

Tháng 10 năm 2005, chồng tôi bị tái phát bệnh viêm gan. Chúng tôi đã đưa anh đến bệnh viện để chữa trị. Sau khi nhận ra rằng các phương pháp trị bệnh đắt tiền nhất thậm chí cũng không thể đảm bảo chữa khỏi bệnh, chồng tôi đã suy sụp và khóc. Các học viên khác đã khuyên anh quay lại tu luyện.

“Tôi đã xé sách và còn lăng mạ Đại Pháp”, anh nói. “Tôi thật chẳng còn mặt mũi nào để cầu xin Đại Pháp ban ơn!”

Em chồng tôi và các học viên khác đã khuyên anh học Pháp và đọc các bài chia sẻ trên tuần báo Minh Huệ. Buổi trưa hôm đó, anh bị sốt cao và tiêu chảy, nhưng đến đêm thì khỏi hẳn. Trong vòng năm ngày, sức khỏe của anh đã hồi phục.

Con gái út kiên định tu luyện

Vì cuộc bức hại mà tôi bị giam giữ phi pháp nhiều lần hoặc buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị bắt. Do vậy, tôi thường xuyên vắng nhà. Từ khi con gái út của tôi mới hai tuổi, cháu đã bắt đầu phải sống xa mẹ thường xuyên.

Mặc dù sự vắng mặt của tôi khiến cháu rất buồn và thiệt thòi, nhưng cháu vẫn kiên định tu luyện Đại Pháp. Những năm còn ngồi trên ghế nhà trường, cháu thường giảng chân tướng về Đại Pháp cho các bạn và khuyên các bạn thoái xuất khỏi Đoàn, Đội (các tổ chức của ĐCSTQ).

Bố mẹ các bạn cùng lớp của con gái tôi rất ấn tượng bởi sự trưởng thành và tinh thần trách nhiệm của cháu. Họ thường mời cháu đến nhà họ chơi. Con gái tôi luôn nắm bắt những cơ hội này để đưa cho họ tài liệu và giảng chân tướng cho họ về Đại Pháp.

Hồi học trung học, con gái tôi đã tận dụng cơ hội giảng chân tướng cho bảy người bạn cùng lớp của cháu.

Cháu đã kể cho các bạn nghe về những lợi ích sức khỏe và sự thăng hoa trong tư tưởng đạo đức mà tôi đã trải nghiệm sau khi tu luyện và sự bức hại mà tôi phải chịu đựng.

Trong số bảy người bạn cùng lớp này của cháu, có một bạn thường hay gây gổ đánh nhau và sao nhãng việc học. Khi con gái tôi bắt đầu giảng chân tướng, bạn ấy đã gục xuống bàn giả vờ ngủ. Nhưng khi con gái tôi kể xong câu chuyện thì bạn ấy bỗng nhiên ngồi thẳng dậy và thốt lên: “Mẹ cậu đúng là một anh hùng. Bác nên tiếp tục tu luyện. Tớ ủng hộ bác!”

Các bạn còn lại cũng cảm động rơi nước mắt. Con gái tôi bảo các bạn hãy nhớ câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Cháu cũng giúp các bạn thoái xuất khỏi các tổ chức Đoàn, Đội.

Từ đó, bảy người bạn này của cháu thường chủ động giúp đỡ con gái tôi mỗi khi cháu giảng chân tướng cho những người khác. Các cháu còn giúp con gái tôi viết khẩu hiệu giảng chân tướng.

Tà ác đã bị tiêu diệt

Con của con gái lớn của tôi mới hai tuổi rưỡi, nhưng cháu đã biết phát chính niệm và học thuộc một số đoạn Pháp của Sư Phụ.

Con gái lớn của tôi bị bức hại và hầu như đã từ bỏ tu luyện. Giữa năm 2015, trong lúc tôi vắng nhà, cháu gái tôi bị sốt cao. Con gái tôi rất lo lắng nên đã cho cháu uống thuốc nhưng cơn sốt vẫn không hạ.

Đến đêm thứ tư, tôi trở về thăm cháu gái và thấy cháu đang khóc vì khó chịu. Tôi bảo con gái và cháu gái hãy phát chính niệm. Dần dần, cháu gái tôi đã nín khóc nhưng cơn sốt của cháu vẫn chưa dứt. Khi cháu nằm vật vã trên giường, tôi nói với cháu: “Cháu hãy cầu xin Sư Phụ giúp đỡ.” Và cháu đã đồng ý.

Một lúc sau, cháu đứng trên giường, mở to hai mắt và nói: “Sư phụ đã đến cứu con!” Con gái tôi sờ vào trán của cháu và nói rằng cơn sốt đã biến mất. Cháu gái tôi vừa làm cử chỉ với hai bàn tay nhỏ xíu vừa nói: “Tà ác đã bị tiêu diệt rồi!” Hai vợ chồng con gái tôi đều rất kinh ngạc vì sự phục hồi nhanh chóng của cháu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/29/344877.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/21/162916.html

Đăng ngày 7-6-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share