Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hàn Quốc

[MINH HUỆ 18-10-2016] Vào ngày 16 tháng 10, Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Hàn Quốc năm 2016 được tổ chức tại trung tâm Phát triển Nguồn Nhân lực KT ở thành phố Daejeon, Hàn Quốc. Hơn 1.000 học viên đã tham gia sự kiện hàng năm này.

Các học viên đã chia sẻ những câu chuyện của mình trong việc đề cao tâm tính thông qua hướng nội tìm chấp trước của bản thân và quá trình tu luyện để loại trừ các chấp trước này. Một đề tài chủ yếu trong các Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp khắp nơi trên thế giới cũng được các học viên thảo luận ở đây: Học Pháp tốt, đối chiếu từng ý từng niệm và hành vi với Pháp là nền tảng cơ bản để đề cao trong tu luyện.

4eaaf4c392747dd2456abeffa0793356.jpg

Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở thành phố Daejeon.

f913c702973826a6d8f127d91ef01d96.jpg

479080b5206710a89bda7fedd4d30235.jpg

43a1f4e251042b584bbef309dc1c9030.jpg

692202d1ee60c9266a3e75deb107e66b.jpg

023272f1b215687dfa43cb5c163a78e0.jpg

cc093f1b6ca5006f55b55b04a4cb175a.jpg

Các học viên đã chia sẻ về việc họ đã đề cao trong tu luyện như thế nào

Tín Sư Tín Pháp

Cô Lâm là một học viên đến từ thành phố Suwon chia sẻ, trong suốt 12 năm qua, mặc dù cô luôn bận rộn với những công việc của Đại Pháp, nhưng việc tu luyện cá nhân của cô thì lại không được tinh tấn lắm. Hai năm trước đây, những tư tưởng xấu xa và những suy nghĩ dơ bẩn luôn xuất hiện trong đầu khiến cô luôn phải đối mặt với những khổ nạn lớn. Cô nhận ra đây chính là nghiệp tư tưởng và là kết quả của việc cô đã không kiên định trong tu luyện cũng như không tống khứ các chấp trước của mình trong suốt nhiều năm.

Cô bắt đầu học Pháp và phát hiện rằng, chấp trước căn bản của mình chính là tâm an dật. Cô cũng phát hiện ra rằng, khi làm mọi việc cô đều mong muốn nhận được những lời khen ngợi và sự đồng tình từ những học viên khác. Thay vì chứng thực Pháp thì cô lại luôn chứng thực bản thân.

Khi chịu ảnh hưởng của nghiệp tư tưởng, cô luôn nghĩ rằng mọi người có thể sẽ không khen ngợi và đồng tình với cô nữa. Cô nhận ra rằng, chính do tâm ích kỷ của mình nên cô đã bị loại nghiệp này khống chế. Cô biết mình cần phải nghiêm túc dành nhiều thời gian để học Pháp hơn nữa.

Cô quyết định chép tay và ghi nhớ các bài giảng Pháp. Cô chép từng chữ trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân một cách cẩn thận với một tấm lòng thành kính. Cô cố gắng ghi nhớ từng từ vào trong tâm trí mình và cảm thấy nghiệp tư tưởng bị loại bỏ từng lớp từng lớp một. Một dòng năng lượng ấm áp và an hòa bao bọc quanh cơ thể cô. Nghiệp tư tưởng này cũng chiến đấu để ngăn cản cô học thuộc Chuyển Pháp Luân. Nhưng khi cô trở nên kiên định, thì ảnh hưởng của nghiệp tư tưởng cũng yếu dần đi. Cô đã có thể tĩnh tâm và thăng tiến trong tu luyện.

Tu bỏ các chấp trước

Học viên Trịnh, 73 tuổi, đến từ thành phố Changwon, mặc dù đối diện với sự phản đối gay gắt của chồng, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ tới việc từ bỏ tu luyện. Bà gây dựng một nhóm luyện công tập thể ngoài trời và tham gia mỗi ngày. Nhiều hôm bà là người duy nhất ở đó. Bà không nản chí vì biết rằng Sư Phụ và các vị thần khác luôn ở bên cạnh. Bà muốn để cho những người đi bộ qua khu vực luyện công thấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp kiên định như thế nào.

Bà cũng có thể loại bỏ được cảm giác tự ti nhờ vào tu luyện. Khi hướng nội tìm kiếm gốc rễ của sự thiếu tự tin của mình, bà nhận thấy rằng nó xuất phát từ tâm tranh đấu và tật đố. Mỗi khi tổ chức một cuộc triển lãm nghệ thuật, bà thường muốn đứng ra phía sau để các học viên trẻ thuyết trình, cảm thấy rằng họ có thể nói về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại một cách trôi chảy hơn.

Một lần khi bà chỉ có một mình và phải giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công cho một nam thanh niên. Bà đã cố gắng hết sức mình và cậu thanh niên đã cảm ơn bà. Những học viên khác nói với bà rằng, những lời nói của bà lúc đó đầy uy lực và xúc động.

Bà nhận ra rằng, điều quan trọng nhất khi nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp không phải là bằng tài ăn nói mà chính là bằng sự chân thành. Miễn là bà thực sự mong muốn giúp đỡ người khác, thì Sư Phụ sẽ ban cho bà khả năng để thực hiện việc đó.

Có lúc bà nhận ra rằng, sự phản đối của chồng bà đối với việc tu luyện của bà bắt nguồn từ chính các suy nghĩ người thường của bà. Bà đã ngừng phàn nàn về chồng và bắt đầu để tâm làm tốt các công việc Đại Pháp.

Khi bà buông bỏ quan niệm của mình, thái độ của chồng bà cũng dần dần thay đổi. Năm 2013, ông đã mua 30 vé Thần Vận và bán chúng lại cho các đồng nghiệp của mình. Ông cũng chấp nhận thực tế rằng, thỉnh thoảng bà muốn ra nước ngoài để tham dự các Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp.

Đề cao thông qua thực thi Hạng mục

Học viên Trịnh ở thủ đô Seoul đã tham dự các khóa đào tạo về quảng bá Thần Vận. Anh ngộ ra rằng số lượng áp phích được treo lên không phải là vấn đề quan trọng. Thay vào đó, ấn tượng của mình đối với người khác mới thực sự là quan trọng. Người dân ở Hàn Quốc rất quan tâm tới vẻ bề ngoài của họ. Do vậy, anh thấy mình cần phải có cách ăn mặc phù hợp. Anh biết mình cần phải nắm chắc hơn các kiến thức về Thần Vận để có thể tự tin hơn khi quảng bá cho các buổi buổi diễn này.

Sư Phụ đã giảng:

“…nếu chư vị muốn làm thì nhất định làm nó cho thật tốt, nếu không thì đừng làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)

Trước khi ra ngoài để quảng bá Thần Vận, anh học Pháp và phát chính niệm. Trên đường đi, anh dừng lại ở bất kỳ cửa hàng, nhà hàng, ngân hàng hay trường học nào mình đi qua. Nếu nơi nào đó không cho phép treo áp phích, anh sẽ cung cấp cho họ tài liệu và giới thiệu về chương trinh biễu diễn Thần Vận cho họ.

Trong quá trình đó, nhiều người nói với anh rằng hình ảnh của buổi diễn rất đẹp và thậm chí, một vài người trong số họ đã đồng ý mua vé ngay lúc đó.

Trong quá trình làm hạng mục, anh có thể nhận ra được những điểm yếu của mình, đặc biệt là tâm tật đố. Anh muốn biết xem liệu ai có thể treo được nhiều áp phích quảng cáo hơn mình. Anh thích ngắm nhìn các cô gái đẹp trên phố và muốn thể hiện mình trước họ. Anh đã nói dối về những điều mình không thực hiện.

Khi dần buông bỏ các tâm chấp trước và quan niệm, anh đã trở nên từ bi hơn. Anh không dễ bị phân tâm bởi những ý kiến tiêu cực của người khác và không còn chú ý tới các cô gái nữa. Khi anh đề cao tâm tính, hầu hết những nơi anh đi qua đều chào đón và cho tạo điều kiện để anh có thể đặt các tấm bảng quảng cáo.

Anh là một thành viên trong Đoàn nhạc Tian Guo. Trước mỗi buổi biểu diễn anh đều nhẩm bài thơ “ Đoàn nhạc Tian Guo”. Bài viết này đã nhắc nhở anh phải tập trung và loại bỏ những suy nghĩ vẩn vơ trong khi đang biểu diễn. Đây là cách để anh có thể chú tâm vào việc cứu người và theo cách này anh cảm nhận được một trường năng lượng vô cùng mạnh mẽ.

Làm quảng cáo truyền thông

Học viên Toàn đã trải qua con đường tu luyện thăng trầm trong suốt 20 năm qua. Có lần bà đã từng cảm thấy chán nản và nghi ngờ việc tu luyện Đại Pháp, nhưng bà đã lấy lại được niềm tin và tiếp tục tu luyện. Bà đã rút kinh nghiệm cho bản thân và vô cùng cảm kích.

Là một học viên làm quảng cáo cho một công ty truyền thông, bà nhận thức được rằng mình cần phải giúp cho mọi người hiểu được lợi ích khi làm việc và hỗ trợ cho hãng truyền thông. Điều quan trọng là phải nói cho công chúng biết về Pháp Luân Đại Pháp. Trong khi thực hiện công việc của mình, bà đã dần dần loại bỏ được tính nóng nảy, thiếu kiên nhẫn và tranh đấu.

Mặc dù biết mình có thể sẽ không ký được hợp đồng, nhưng bà vẫn giữ tâm bình tĩnh và đối xử tốt bụng. Bà vẫn mời khách hàng đi ăn tối. Bà biết rằng ít nhất là vị khách ấy có thể biết được chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Bà coi mọi việc thật nhẹ nhàng và cảm thấy được giảng chân tướng cho khách hàng về Pháp Luân Đại Pháp là một cơ hội rất tốt.

Ngày hôm sau, người khách hàng này đã gọi lại cho bà và thông báo rằng hợp đồng đã được phê duyệt. Bà biết rằng Sư Phụ đã sắp xếp cho bà gặp người này. Miễn là bà giữ được chính niệm của mình, thì Sư Phụ sẽ giúp đỡ bà.

Kể từ đó, bà đã tận lực hơn để thực hiện quảng bá cho hãng truyền thông. Mỗi ngày bà học một bài giảng Pháp trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Khi gặp gỡ khách hàng, bà chỉ tập trung vào việc làm thế nào để đảm bảo chắc chắn họ có thể hiểu được chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp.

Một hôm, bà Toàn phối hợp với một học viên khác. Họ đã gặp gỡ một số khách hàng, do học viên này là người mới nên bà đã làm hầu hết các công việc để ký được hợp đồng. Một lần, bà vô tình nghe thấy người học viên kia nói với một khách hàng rằng hợp đồng đã được ký kết thành công nhưng lại không hề nhắc đến tên bà. Bà cảm thấy rằng người học viên này đã giành hết công lao về mình và bà không vui về điều đó.

Bà gọi điện cho người học viên để nói với cô ấy về chuyện này và nhận thấy học viên này không hề cố tình làm điều đó, cô ấy rất bình tĩnh và giải thích với bà một cách rất hợp lý. Bà Toàn nhận ra rằng mình cần phải hướng nội để tìm nguyên nhân vì sao việc này lại gây cho bà sự khó chịu như vậy.

Bà thấy mình vị kỷ và tật đố, cũng như luôn mong muốn được đền đáp. Bà muốn có được sự đồng tình của những người khác và hơi chút phù phiếm. Bà luôn muốn giỏi hơn người khác và cảm thấy bị tổn thương khi không được cấp cho cơ hội.

Trong khi học Pháp, bà đã buông bỏ được nhân tâm của mình và sau đó đã có thể hợp tác tốt với học viên đó cũng như các khách hàng của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/18/336457.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/19/159608.html

Đăng ngày 24-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share