[MINH HUỆ 8-6-2016]
Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!
Chào các bạn đồng tu!
Cháu là một học sinh lớp bốn. Từ khi bắt đầu tu luyện cháu đã gặp rất nhiều khảo nghiệm. Khảo nghiệm gần đây nhất cháu gặp là chấp trước tật đố. Một hôm, cô giáo đã khen ngợi một bạn trong lớp cháu, điều ấy đã xung động tới các chấp trước của cháu.
Bạn ấy chưa bao giờ nhận được điểm giỏi, nhưng hôm đó bạn ấy đã đạt 100 điểm trong một bài kiểm tra. Bạn ấy la lên: “A, mình được 100 điểm!” Cháu đã không thích bạn ấy kể từ hồi lớp ba. Khi bạn ấy la lên trong sự phấn khích, cháu đã nhớ lại bài giảng của Sư phụ về tâm tật đố trong Chuyển Pháp Luân:
“Đứa trẻ từ trường chạy về nhà, thì cửa nhà [hàng xóm] chưa mở, trong nhà [người ta] đã nguyền rủa rồi: ‘Có gì là ghê gớm thế, được 100 điểm? Sĩ diện! Ai chưa từng được 100 điểm kia chứ!’”
Cháu biết rằng là một người tu luyện, đây chính là khảo nghiệm. Cháu cố gắng giữ bình tĩnh, thay vì có những suy nghĩ bất hảo. Cháu cố gắng sử dụng thể ngộ về Pháp để khắc chế tâm tật đố với bạn ấy. Vì vậy, cháu đã chúc mừng bạn và vượt qua khảo nghiệm này.
Năm lớp ba, cháu đã có mâu thuẫn với bạn Jack. Một hôm vào giờ ăn trưa, Jack đến chỗ cháu, nói những lời không hay và nhổ nước bọt vào tóc cháu. Cháu nói với cô giáo những gì đã xảy ra. Khi đang gột rửa trong phòng vệ sinh, cháu đã nghĩ: “Có khá nhiều tư tưởng xấu trong đầu cậu ta.”
Vài ngày sau đó, hiệu trưởng hỏi chúng cháu chuyện gì đã xảy ra và Jack đã nói dối. Còn cháu thì không vượt qua được khảo nghiệm tâm tính, vì cháu không giải quyết mâu thuẫn dựa trên Pháp. Cháu đã không hướng nội để xét xem bản thân mình làm sai điều gì khiến bạn ấy không hài lòng.
Sau khi lên lớp bốn, Jack đã ném một cuộn giấy vào mặt cháu. Lần đó, cháu đã vượt qua khảo nghiệm, vì cháu không nghĩ bất kỳ điều bất hảo nào trong tâm trí mình. Cháu nói với cô giáo và bố mẹ về những gì xảy ra. Vấn đề của chúng cháu đã được giải quyết trong một vài ngày.
Cháu đã gặp một bạn tên là Reef vào ngày đầu tiên học mẫu giáo, là người có ý nghĩa [khá lớn] đối với cháu. Khi nổi giận với cháu, cậu ấy đã đánh cháu. Bất cứ khi nào cậu ấy đánh cháu, cháu cảm ơn vì cậu ấy đã cấp đức cho mình. Cháu chưa bao giờ có ý định trả thù, một phần vì cháu nói tiếng Anh không tốt và cháu cũng không muốn gây thêm rắc rối. Nhưng thực sự, ngay cả khi cháu có thể nói tốt tiếng Anh, cháu cũng sẽ không tranh đấu hay có những suy nghĩ bất hảo về cậu ấy. Sau đó, khi chăm chú đọc Chuyển Pháp Luân, cháu nhận ra rằng lúc ấy mình đã vượt qua khảo nghiệm.
Có một bạn nam khác cùng trường với cháu tên là Sam. Không ai thích bạn ấy cả. Bạn ấy cũng rất khác biệt so với mọi người. Bạn ấy chạy rất chậm và thường không vui vẻ. Lúc đầu, cháu không muốn dành thời gian cho bạn ấy vì nghĩ rằng điều đó sẽ khiến cháu trông xấu đi.
Tuy nhiên, cháu nhớ lại rằng mình nên quan tâm đến người khác và từ bi với họ. Pháp luân Đại Pháp dạy mọi người hành xử theo “Chân-Thiện-Nhẫn”. Chiểu theo Pháp lý này, cháu đã quyết định để Sam ngồi cùng cháu và các bạn của cháu khi chúng cháu ăn [trưa]. Cháu đã nói với các bạn những gì mình suy nghĩ và các bạn đều đồng ý, mặc dù đôi khi Sam không ngồi với chúng cháu.
Trên đây là một vài kinh nghiệm tu luyện của cháu.
Con xin cảm tạ Sư phụ!
Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ trình bày tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của các học viên trẻ tại San Francisco năm 2016)
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/8/-329802.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/17/157447.html
Đăng ngày 10-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.