Bài viết của Thành Tế, học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-12-2015] Năm 2004 tôi 18 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Vào thời điểm đó, tôi có mối quan hệ tốt với hai bạn cùng lớp, tình cờ cũng tu luyện Pháp Luân Công. Họ luôn luôn nói với tôi về chiến dịch bức hại của chính quyền cộng sản và thỉnh thoảng tặng tôi cuốn sách nhỏ để đọc.

Lúc đầu tôi không chấp nhận những hành động của họ thậm chí đe dọa sẽ báo cáo họ. Nhưng sau đó tôi đọc các cuốn sách nhỏ và được biết rằng Pháp Luân Công có thể giúp mình trở về với chân ngã của mình. Khi tôi đề nghị họ hướng dẫn tôi tập, họ sẵn sàng đồng ý.

Tu luyện Pháp Luân Công chữa lành ngón tay của tôi

Bạn cùng lớp mang cho tôi một máy nghe nhạc MP3 ghi âm một loạt bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Mỗi ngày, tôi dành tất cả thời gian nghỉ giải lao để nghe bài giảng.

Ban đầu, tôi không thể hiểu được hàm nghĩa. Mặc dù tôi cảm thấy Sư phụ giảng rất hay, nhưng không nhớ được gì sau đó. Lần thứ hai, tôi nghĩ mình có thể hiểu được một số điều. Toàn thân tôi cảm thấy thoải mái, như thể mọi tế bào tràn đầy năng lượng. Sau lần thứ ba, tôi cảm thấy Pháp đã nhập tâm, và tôi được nâng lên một cảnh giới nhận thức cao hơn. Tôi cảm thấy đây là những gì tôi đang tìm kiếm trong cuộc đời.

Thân thể của tôi sớm trải qua những thay đổi kỳ diệu. Ngón tay của tôi đã từng bị bị nứt da, chảy máu vào mùa đông. Tôi đã khám rất nhiều bác sĩ và thử nhiều loại thuốc khác nhau, nhưng không có tác dụng. Sau khi nghe Pháp, những ngón tay của tôi đã ngừng chảy máu vào cuối mùa thu. Tôi cảm thấy vui và vững vàng hơn trong tu luyện. Bây giờ, bệnh của tôi đã khỏi hoàn toàn.

Đột phá khổ nạn gia đình

Các thành viên gia đình đã biết tôi đã tu luyện Pháp Luân Công sau một năm rưỡi. Vì bị lừa gạt bởi tuyên truyền của Đảng Cộng sản, họ bắt đầu chỉ trích tôi. Ngay cả hàng xóm cũng coi thường tôi, mẹ tôi đã đốt hai cuốn sách Đại Pháp.Thậm chí bà còn quỳ xuống trước mặt tôi và đe dọa sẽ uống thuốc độc nếu tôi không từ bỏ Pháp Luân Công.

Tôi đã không từ bỏ và tiếp tục học Pháp tại trường. Khi kỳ nghỉ bắt đầu, tôi đọc những cuốn sách dưới chăn bằng ánh sáng của điện thoại di động. Sau đó, tôi nhận ra rằng mình nên học Pháp một cách đường hoàng hơn.

Khi gia đình vẫn thấy tôi vẫn đọc các kinh sách Pháp Luân Công, họ đã từng thất vọng. Nhưng khi kiểm tra nội dung của cuốn sách và thấy rằng tôi rất quyết tâm, họ đã bỏ cuộc.

Tôi bắt đầu đi làm sau khi tốt nghiệp đại học vào năm 2009 và sống trong một căn hộ được sở làm phân. Tôi nói với người bạn cùng phòng của mình về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, và anh ấy nói rằng sẽ không can thiệp vào việc tu luyện của tôi.

Tôi đã kết hôn vào năm 2011. Lúc đầu, vợ tôi đã cố gắng ngăn tôi học Pháp. Tôi nói với cô ấy rằng: “Chúng ta có thể thương lượng về bất cứ điều gì ngoại trừ việc này. Anh sẽ không ngừng tu luyện ngay cả khi chúng ta đã kết hôn!” Cô ấy cảm nhận được tín tâm vững vàng của tôi, và các thành viên trong gia đình cô cũng hiểu Pháp Luân Công, vì vậy cô ấy đã dịu lại.

Thật không may, cô ấy vẫn phản đối việc tôi luyện các bài công Pháp và phát chính niệm ở nhà. Vì vậy, tôi đành nhượng bộ luyện công ở sở làm hay ở nhà sau khi vợ tôi ra ngoài. Tôi nói với cô ấy tôi vẫn còn luyện các bài công Pháp, bởi vì tôi muốn trung thực.

Học Pháp giúp tôi nhận ra rằng luyện công rất quan trọng. Sau đó tôi đặt vấn đề với vợ mình về việc luyện công vào buổi sáng sớm. Lúc đó cô ấy đã không phản đối, nhưng chỉ yêu cầu tôi không làm phiền cô ấy trong khi ngủ. Sau đó, cô cũng chấp nhận việc tôi tích cực giảng chân tướng cho mọi người về cuộc bức hại

Làm ba việc được yêu cầu đối với các học viên

Lúc mới bắt đầu tu luyện, tôi rất thích giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Tôi giảng chân tướng cho bạn bè và người thân của mình về cuộc bức hại và giúp họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Sau đó, tôi bắt đầu phát tờ rơi ở nơi công cộng.

Tôi đặt những tờ rơi trên những chiếc ghế và xe ô tô xung quanh khuôn viên trường. Sau khi bắt đầu đi làm, tôi sẽ đặt chúng ở những ngôi nhà trên đường đi làm. Tôi cũng phân phát thông tin về cuộc bức hại tới các làng lân cận và các tòa nhà dân cư. Tôi tiếp tục học Pháp và đọc các bài viết trên trang Minh Huệ Hán ngữ. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra rằng mình cũng cần phải giảng chân tướng trực diện cho mọi người.

Tôi bắt đầu nói chuyện với hàng xóm của mình vào năm 2013. Phải mất rất nhiều can đảm khi bắt đầu. Bây giờ, tôi đi ra ngoài mỗi dịp cuối tuần đường hoàng nói với mọi người về những quan niệm sai lầm về Pháp Luân Công.

Tôi vui vẻ chào họ, giới thiệu bản thân, phát tài liệu cho họ, và chỉ đơn giản nói với họ Pháp Luân Công là gì và tại sao họ nên thoái ĐCSTQ.

Thậm chí tôi đề nghị cấp cho họ một bí danh nếu họ có bất kỳ quan ngại cá nhân nào. Tôi sẽ không bao giờ ép ai thoái ĐCSTQ, cũng không cầu số lượng, tùy duyên làm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu. Bất kể lúc đó họ có thoái xuất không, xem được tư liệu chân tướng là lưu lại cơ duyên đắc cứu trong tương lai. Tất nhiên, tôi cần phải học Pháp thật tốt và có chính niệm để đảm bảo rằng mọi nỗ lực của tôi đều có hiệu quả.

Tham gia vào nỗ lực khởi kiện Giang Trạch Dân

Trang Minh Huệ Hán ngữ bắt đầu đăng tải các bài về khởi kiện Giang Trạch Dân, nguyên bí thư ĐCSTQ, vào tháng 6 năm 2015. Tôi đọc chúng hàng ngày và nghĩ rằng mình cũng cần nộp đơn khởi kiện. Nhưng tôi sợ sử dụng tên thật của mình và gửi đi một bản sao chứng minh thư. Tôi nghĩ rằng làm việc này không an toàn, nhưng cũng biết rằng hoàn cảnh đàn áp ở Trung Quốc đã nhẹ bớt. Vì vậy, tôi đã nhận ra không có gì phải sợ.

Tôi đã gửi đơn khởi kiện vào ngày 4 tháng 7 năm 2015, nhưng nó đã bị trung tâm xử lý thư tín ở Bắc Kinh chặn lại.Tôi không cảm thấy nản và nghĩ dù gì, bất cứ ai đọc thư của mình cũng được thọ ích. Tôi tiếp tục nộp đơn khởi kiện hình sự họ Giang trên trang web của Viện kiểm sát nhân dân tối cao sáu ngày sau đó. Lần này, nó đã được chấp nhận!

Tôi cũng đã giúp nhiều học viên nông thôn khởi kiện hình sự họ Giang và đăng tin trên Minh Huệ. Khi tôi đọc nhiều bức thư cảm động, tôi cảm thấy như mình đang hồi tưởng lại những trải nghiệm của họ. Tôi trân trọng cảm giác thần thánh đó.

Giai đoạn này

Tôi là một học viên Pháp Luân Công trẻ và muốn khích lệ các học viên trẻ khác rằng không có đường tắt trong tu luyện. Các học viên trẻ cần phải tu luyện vững vàng và tinh tấn.

Một số học viên đã trở nên kém tinh tấn trong tu luyện sau khi trưởng thành. Một số nói rằng họ tu luyện Pháp Luân Công, nhưng họ không học Pháp, luyện công, hoặc giảng chân tướng. Làm sao việc này có thể được tính là tu luyện đây? Chính là, tất cả chúng ta cần phải gánh vác trách nhiệm làm tốt ba việc.

Tôi muốn nói với tất cả các học viên trẻ cần phải tu luyện tinh tấn để bắt kịp. Đừng để Sư phụ thất vọng!


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/6/153976.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/12/319020.html

Đăng ngày 26-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share