[MINH HUỆ 23-3-2016] Vào một buổi trưa trong công viên, khi đang nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công và khuyến khích họ thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và những tổ chức liên đới, tôi vô tình gặp một người phụ nữ lớn tuổi.
Người phụ nữ lớn tuổi ngồi trên một bậc thềm đá phía bên trái tôi. Tôi tìm cách nói chuyện với bà và hỏi xem bà đã thoái đảng chưa. Cuối cùng tôi nhận ra bà cũng đang có cùng mục đích giống như tôi. Hóa ra cả hai chúng tôi đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Trông bà như khoảng 70 tuổi, nhưng thực ra bà đã 84 tuổi. Bà sống một mình và cuộc sống của bà khá giản dị.
Mỗi buổi sáng bà dậy lúc 3 giờ 50 phút. Sau khi phát chính niệm, bà đi đến các phiên chợ buổi sáng để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, về cuộc bức hại và việc thoái đảng.
Bà quay về nhà để ăn trưa, phát chính niệm và học Pháp. Bà ra ngoài một lần nữa vào buổi chiều để nói chuyện với mọi người.
Với nỗ lực của bà, thường có khoảng hơn chục người thoái đảng mỗi ngày. Trong những năm qua, số lượng người mà bà giúp thoái đảng đã lên đến hàng chục nghìn.
Tôi hỏi rằng bà có bao giờ cảm thấy sợ hãi không, bà trả lời là không, hầu hết những người mà bà nói chuyện đều lựa chọn thoái đảng. Tuy nhiên, đôi khi có vài người có thể nguyền rủa bà hoặc gọi cảnh sát.
Một lần bà đang nói chuyện với hai người công nhân trẻ, nhưng một người trong số họ tiếp tục nói chuyện trên điện thoại. Sau đó vài viên cảnh sát bước đến và đứng vây quanh bà. Một cảnh sát nói: “Bà cụ, bà đang nói điều vô nghĩa gì với họ thế?”
Bà không hề sợ hãi và nhìn thẳng vào người cảnh sát và hỏi: “Vô nghĩa? Cái gì vô nghĩa?”
Người cảnh sát quay sang hỏi hai người công nhân về bà, nhưng họ đang rất kinh ngạc và không nói lên lời.
“Lúc đó tôi không hề cảm thấy sợ [cảnh sát]. Tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp một cách cởi mở. Họ không nói gì và rời đi.” Người phụ nữ lớn tuổi kể lại.
Bà nói rằng trước cuộc đàn áp năm 1999, có hơn 1.000 người tập luyện Pháp Luân Công ở công viên này mỗi ngày. Sau cuộc đàn áp, hầu hết họ ở nhà và không ra ngoài để nói cho mọi người về Pháp Luân Công.
Bà nói chuyện với ngôn ngữ đơn giản và không nhiều cảm xúc nhưng cuộc sống đơn giản, bình ổn và thuần khiết của người học viên Pháp Luân Đại Pháp này đã để lại ấn tượng trong tôi.
Nếu tất cả 1.000 người đã từng tập luyện ở công viên này trước cuộc đàn áp đều bước ra để nói cho mọi người về chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, liệu thế lực tà ác có thể vẫn tiếp tục hoành hành chăng?
Tôi thực sự rất tôn trọng người học viên lớn tuổi này và hy vọng rằng càng có nhiều đồng tu sẽ tham gia vào nỗ lực giảng chân tướng để cứu được thêm nhiều người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/3/324899.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/23/156009.html
Đăng ngày 20-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản