Bài viết của một học viên ở Keelung, Đài Loan
[MINH HUỆ 16-12-2015] Kính chào Sư phụ và xin chào các đồng tu.
Trước khi đắc Pháp, do bị trầm cảm, nên tôi đã bị chứng mất ngủ và không thể tự làm được những công việc thường ngày trong một thời gian dài. Tôi đã tìm đến rất nhiều bác sỹ Đông y và Tây y, nhưng cũng chẳng có hiệu quả gì. Thật sự là rất khó chịu. Nhưng thật bất ngờ, tình trạng này hóa ra thậm chí còn cho tôi cơ hội bước trên con đường tu luyện Đại Pháp. Và quả là kỳ diệu vì tôi đã có thể ngủ vào ngày thứ hai của lớp học chín ngày. Tôi không ngờ rằng tác dụng chữa bệnh kỳ diệu của Đại Pháp thậm chí lại xảy ra với tôi sớm đến vậy. Tôi thật là may mắn.
Sau khi đọc Pháp, tôi ngộ ra được rằng Sư phụ từ bi của chúng ta đã thanh lý nghiệp bệnh trầm cảm cho tôi, và cho tôi đi trên con đường tu luyện. Tôi yêu cầu bản thân mình phải làm tốt ba việc và xem nhẹ các vấn đề của người thường. Tất cả các triệu chứng do bệnh trầm cảm gây nên đã hoàn toàn biến mất mà tôi không nhận thấy.
Hướng nội thay vì hướng ngoại
Điều tôi cảm thấy xấu hổ là trong nhiều năm qua tôi đã làm ba việc bởi niềm nhiệt huyết đối với Đại Pháp. Trong thực tế, tôi không thật sự biết cách tu luyện bản thân. Tôi luôn luôn hướng ngoại và tìm kiếm các giải pháp bên ngoài, giống như Sư phụ đã giảng:
“… tập trung vào những việc như vì sao những người khác không đối xử tử tế với họ, nói những điều trái ý, có nhiều hành động giống như người thường, luôn luôn cứng nhắc với họ, hoặc không bao giờ chấp nhận những ý tưởng của họ.” (Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Vì không biết hướng nội, nên trên thực tế tôi chỉ giống như một người thường. Dĩ nhiên, một người thường có thể mắc bệnh. Vì thế, khoảng 7 hay 8 năm sau đó, tôi lại một lần nữa mắc chứng mất ngủ.
Mặc dù bị hành hạ bởi chứng mất ngủ trong một khoảng thời gian, nhưng tôi vẫn không buông lơi trong việc làm các hạng mục chứng thực Pháp như giảng chân tướng tại điểm du lịch, quảng bá Thần Vận, v.v.. Hơn nữa, tôi thậm chí còn đồng ý trở thành người điều phối giảng chân tướng tại một điểm du lịch. Đối với bất kỳ người thường nào thì việc không ngủ trong một thời gian dài là không thể chịu đựng nổi, chứ đừng nói đến làm nhiều việc cùng một lúc. Điều đó chứng minh rằng Đại Pháp quả thực hết sức phi thường. Tuy nhiên, sau khi tôi học được cách hướng nội, và loại bỏ đi đủ loại chấp trước khác nhau, như tâm sợ mất ngủ, tâm tranh đấu, và chấp trước vào tình đối với con cái, cuối cùng tôi lại có thể ngủ được.
Dưới đây là những kinh nghiệm của tôi trong việc giảng chân tướng tại một điểm du lịch.
Giảng thanh chân tướng dù trời nắng hay trời mưa
Công viên địa chất Dã Liễu là một điểm du lịch không thể thiếu đối với những người đến từ Trung Quốc. Đối với các học viên ở Keelung được thấy hàng nghìn khách du lịch người Trung Quốc ở đó mỗi ngày quả thực là một đặc ân. Nhưng không có nhiều học viên có thể đến đó để chịu đựng cái nắng như thiêu như đốt và mùa mưa kéo dài dai dẳng. Thi thoảng tôi cũng có tâm an dật. Nhưng khi nghĩ rằng việc cứu độ chúng sinh là trách nhiệm của các đệ tử Đại Pháp, tôi không dám buông lơi. Tôi bắt đầu giảng chân tướng tại công viên địa chất Dã Liễu từ cách đây sáu năm, nhưng cho đến mãi gần đây tôi duy trì được việc đến Công viên địa chất Dã Liễu mỗi ngày dù trời nắng hay mưa. Có một đồng tu sống cách xa Dã Liễu, và mỗi lần để đến được địa điểm du lịch hút khách này cô phải mất bốn giờ đồng hồ để đi và bốn giờ đồng hồ để về, nhưng cô luôn kiên trì đến đó hai lần một tuần.
Khi cơn bão lớn Soudelor đổ vào Đài Loan, công viên địa chất Dã Liễu đã phải đóng cửa. Mặc dù ngoài trời mưa như trút nước, nhưng nghĩ rằng việc cứu độ chúng sinh là việc gì đó không thể trì hoãn, chồng tôi đã lái xe đưa tôi đến Dã Liễu. Ngay khi đến nơi, tôi thấy rằng hóa ra có một vài khách du lịch Trung Quốc đang ở đó, và bầu trời đã quang đãng. Như thường lệ, chúng tôi dựng các tấm bảng lên và phát tài liệu. Sau đó, thời tiết dần trở nên đẹp hơn, và thậm chí chúng tôi còn phải bôi kem chống nắng. Chúng tôi không ra về mãi cho đến khi những du khách Trung Quốc rời đi. Trên đường về nhà, trời lại mưa như trút trở lại. Với tôi ngày hôm đó công viên địa chất Dã Liễu như thể ở một không gian khác. Sau khi rời khỏi Dã Liễu, chúng tôi dường như đã quay trở lại với hiện thực mưa to gió lớn.
Hôm đó tôi ngủ vô cùng ngon giấc. Tôi phát hiện ra rằng chỉ cần tôi chứng thực Pháp tốt, tôi sẽ có một giấc ngủ ngon. Đặc biệt, miễn là tôi ra ngoài giảng chân tướng, khi luyện các bài công pháp, thân thể của tôi sẽ rất nhẹ nhàng, và đôi chân cảm thấy thoải mái. Nếu tôi buông lơi, không giảng chân tướng, thân thể của tôi sẽ rất nặng nề, và chân tôi sẽ đau khi luyện bài công pháp thứ năm.
Trong thực tế, không phải là chuyện hy hữu khi mà vùng lân cận của tôi thì mưa, nhưng tại địa điểm du lịch thì thời tiết lại tốt. Một người bán hàng bảo với tôi rằng những khu vực quanh đó đang mưa, nhưng trong công viên địa chất Dã Liễu thường thì trời lại đẹp. Một học viên khác cũng chia sẻ với tôi rằng trong ngày giông bão, trời mưa suốt từ nhà cô ấy đến công viên, nhưng trong công viên thì trời quang mây tạnh. Hiện tượng khác thường này khiến tôi ngộ ra rằng một khi các đệ tử Đại Pháp đang chứng thực Pháp hoặc giảng chân tướng, thì khu vực đó sẽ giống như Sư phụ giảng: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Chuyển Pháp Luân)
Giảng chân tướng và khuyên tam thoái chỉ trong vài câu
Trước kia, kết quả của việc giảng chân tướng và làm “tam thoái” tại Dã Liễu không được tốt lắm. Sau khi một đồng tu làm ra một cuốn sách nhỏ với những hình ảnh minh họa nhiều màu sắc, việc thu hút các du khách Trung Quốc đến đọc các tài liệu trở nên dễ dàng hơn. Có lúc, chúng tôi chỉ đưa cho họ xem cuốn sách nhỏ, và nói với họ một cách ngắn gọn, mà họ đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi mở cuốn sách giảng chân tướng nhỏ này ra, nhiều du khách Trung Quốc có thể tiến đến để nghe chân tướng. Những người đứng cách xa chúng tôi cũng có thể chú ý đến điều chúng tôi đang nói. Trong khi nói chuyện với họ, tôi sẽ quan sát phản ứng của họ, vì họ càng chú tâm, thì họ càng có khả năng đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Thường thì sau khi cho họ xem khoảng ba trang, gồm sự kiện Lục tứ (Ngày 4 tháng 6), Cách mạng Văn hóa, và nạn mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống của ĐCSTQ, họ có thể đồng ý “tam thoái”. Một lần nọ, có một du khách lớn tuổi đến từ Thượng Hải thậm chí còn chủ động bắt tay với tôi, sau khi thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Thường thì các du khách Trung Quốc chỉ ở lại công viên một khoảng thời gian ngắn, nên tốt nhất là phải chuẩn bị cho thật tốt thông điệp để giảng chân tướng từ trước. Nhờ chuẩn bị kỹ càng, thì chỉ cần nói vài lời là đã có thể thức tỉnh họ. Ví dụ như khi phân phát tài liệu giảng chân tướng, một du khách Trung Quốc đã nói: “Pháp Luân Công bị cấm ở Trung Quốc.” Tôi đáp: “Đó là bởi vì Pháp Luân Công hành theo ‘Chân Thiện Nhẫn’, trong khi ĐCSTQ là dựa trên ‘dối trá, độc ác và bạo lực’.” Ngay khi nghe điều đó, ông ấy đã hài lòng và đồng ý nhận các tài liệu giảng chân tướng.
Nếu họ sợ nhận các tài liệu giảng chân tướng, tôi sẽ nói: “Thật là đáng quý vì bạn đã đến Đài Loan. Bạn không phải mang nó về lại Trung Quốc. Bạn có thể chỉ cần đọc nó trên xe buýt hoặc ở khách sạn, hoặc trả lại nó cho tôi sau khi đọc xong ngay tại đây.” Mặc dù im lặng nhưng nhiều người trong số họ đã có xu hướng đồng ý nhận các tài liệu giảng chân tướng.
Những câu hỏi thường được đưa ra là: “Bà kiếm được bao nhiêu tiền mỗi ngày khi làm việc ở đây?” Tôi thường đáp lại rằng: “Tất cả chúng tôi đều là những tình nguyện viên. Pháp Luân Công có thể giúp chúng tôi khỏe mạnh, điều mà còn giá trị hơn cả tiền bạc.” Một số có thể hỏi thêm: “Vậy thì làm thế nào bà có thể nuôi sống bản thân?” Tôi sẽ đáp lại rằng: “Hầu hết tất cả chúng tôi đều có công ăn việc làm. Những ai có công ăn việc làm thường đến đây vào ngày nghỉ, còn những người về hưu hoặc làm nội trợ đến đây vào những ngày cuối tuần.” Tuy im lặng, nhưng hầu hết các du khách đều hiểu điều tôi đã nói.
Một lần, có một hướng dẫn viên du lịch đến từ Trung Quốc nói rằng: “Pháp Luân Công có thể khiến người ta tự thiêu!” Vì vậy tôi đã cho anh ấy xem bức ảnh trong cuốn sách nhỏ, và bảo với anh ấy rằng: “Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là một màn dối trá bịa đặt của ĐCSTQ, và Sư phụ của chúng tôi nói rằng tự tử là có tội. Bên cạnh đó, vì chúng tôi tu luyện để được khỏe mạnh, làm sao chúng tôi có thể tự tử cho được?” Sau đó tôi đã chỉ vào tấm hình trên cuốn sách nhỏ, và bảo với anh ấy rằng: “Tư thế ngồi của người bị cáo buộc đã tự thiêu là Vương Tiến Đông rõ ràng là rất lạ. Ông ấy rõ ràng không phải là một học viên Pháp Luân Công.” Ngay khi nhìn thấy những bức ảnh này, anh ấy đã chết lặng. Một lúc sau, anh hỏi: “Các bài công pháp của Pháp Luân Công được luyện thế nào? Bà có thể luyện các bài công pháp thử cho tôi xem được không!” Vì vậy, tôi đã ngồi tư thế song bàn để luyện bài công pháp thứ năm ngay tại đó. Ngay khi xem phần biểu diễn của tôi, họ đã biết được rằng tư thế ngồi của Vương Tiến Đông là khác, và ông này chắc chắn không phải là học viên Pháp Luân Công.
Chịu ảnh hưởng của ĐCSTQ, lúc đầu một số du khách Trung Quốc đã sợ không dám nói chuyện với chúng tôi, vì thế rất khó để tiếp cận họ. Nhưng khi nghĩ đến sự thật rằng họ có thể đã từng là những vương, những chủ ở thiên thể xa xôi trong quá khứ nên tôi đã cố gắng hết sức mình để nói chuyện với họ. Trên thực tế, nhiều người Trung Quốc không hài lòng với ĐCSTQ, vì thế đôi khi chỉ cần một vài lời cũng đã đủ để thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Những người hướng dẫn viên du lịch đã biết sự thật giúp giảng chân tướng
Một lần kia, có một nữ hướng dẫn viên du lịch được các du khách Trung Quốc hỏi rằng liệu họ có thể nhận các tài liệu giảng chân tướng không. Cô đáp lại rằng: “Cứ cầm đi! Đài Loan là nơi tự do.” Do đó, tất cả người Trung Quốc trên xe buýt đã đồng ý nhận các tài liệu. Một hướng dẫn viên du lịch khác, là người điều hành của một đại lý du lịch, thậm chí còn chủ động nói chân tướng về Pháp Luân Công cho các vị khách của anh. Anh nói rằng mình đối xử với các quan chức Trung Quốc không giống như đối với những người dân Trung Quốc bình thường. Anh nói thêm rằng hầu hết các quan chức đều đã biết được sự thật, nhưng hầu hết những người dân Trung Quốc thì không vì họ đã bị tẩy não. Anh tin rằng giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho người dân Trung Quốc tại các điểm du lịch sẽ dần dần tác động đến Trung Quốc, và nói với các quan chức Trung Quốc về tự do tín ngưỡng của Pháp Luân Công cũng có thể có hiệu quả tương tự. Chúng tôi tin rằng hành động tuyệt vời này của người hướng dẫn viên du lịch sẽ mang đến cho anh ấy một tương lai tươi sáng.
Một hướng dẫn viên du lịch khác đến từ Trung Quốc cũng chia sẻ với tôi vài điều. Anh nói, cách đây hai năm, tuần báo Đại Kỷ Nguyên đã báo cáo rằng Chu Vĩnh Khang có liên quan đến các vụ tham nhũng, và tiên đoán rằng ông ấy sẽ bị ngã ngựa. Nhưng anh ấy nghĩ rằng Chu Vĩnh Khang là một quan chức cao cấp đến vậy, ngoài ra còn có trong tay mọi thứ, thì việc Chu dính đến các vụ tham nhũng là chuyện không thể, chứ đừng nói đến việc bị ngã ngựa. Tuy nhiên, cuối cùng kết quả cho thấy rằng Chu không những đã bị ngã ngựa mà anh ấy còn phát hiện rằng ông này đã nhận hối lộ hơn 400 tỷ nhân dân tệ (tương đương với 65,67 tỷ USD). Qua vẻ bề ngoài của anh ấy, tôi có thể nói được rằng anh ấy rất ngưỡng mộ các phương tiện truyền thông được bảo trợ bởi các học viên Pháp Luân Công.
Anh ấy cũng nhắc nhở chúng tôi rằng: “Việc các bạn quảng bá Pháp Luân Công cũng chẳng hề gì, nhưng phải đảm bảo một việc là đừng nói liên miên bất tận ngay khi bạn có cơ hội. Nếu bạn buộc họ phải nghe bạn, họ sẽ không bao giờ thích tiếp xúc với những học viên Pháp Luân Công nữa. Sự thật là, các du khách Trung Quốc đã phàn nàn về điều đó. Vì thế, tốt nhất là giảng chân tướng tùy vào tình huống thực tế. Cách tiếp cận tốt nhất là bạn làm rõ những hiểu lầm của họ một cách thích hợp và khôn ngoan. Nếu không, không những bạn không thể cứu độ được chúng sinh mà còn đẩy họ xa rời Pháp Luân Công.”
Các khảo nghiệm chính trong giảng chân tướng tại điểm du lịch
Về việc giảng chân tướng tại công viên địa chất Dã Liễu, đã có các cuộc xung đột lớn giữa các học viên lúc ban đầu, vì có quá nhiều ý kiến khác nhau trong việc treo biểu ngữ, dựng các bảng hiệu, phân phát tài liệu giảng chân tướng, và cách giảng chân tướng v.v.. Khi gặp phải can nhiễu, chúng tôi đã giảng chân tướng cho ban quản lý của Công viên để tránh làm trầm trọng thêm tình hình khi mà thi thoảng tôi phải đối mặt với các du khách Trung Quốc có thái độ không tốt đối với chúng tôi, những cảnh như đồng ý nhận tài liệu với mục đích là để ném chúng xuống đất trước mặt chúng tôi, hoặc thậm chí còn chửi rủa chúng tôi, v.v.. Là người điều phối của hạng mục, giải quyết với những vấn đề này quả cũng là một thử thách to lớn.
Chúng tôi thường hay treo tấm biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” giữa hai cái cây. Nhưng sau này ban quản lý của Công viên đã ngăn không cho chúng tôi treo ở đó nữa. Vì thế chúng tôi đã đến gặp vị giám đốc và giảng chân tướng cho ông ấy. Ông ấy đã rơi nước mắt ngay khi nghe đến việc mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống của ĐCSTQ. Vì thế, về cơ bản ông ấy ủng hộ việc chúng tôi giảng chân tướng ở đó, nhưng ông nói rằng các cấp trên của ông yêu cầu không được treo các tấm biểu ngữ trên cây. Ông nói tiếp: “Học viên Pháp Luân Công các bạn thật sự rất cừ. Chắc chắn các bạn sẽ có những ý tưởng mới.” Với sự nhắc nhở ân cần của ông ấy, tôi đã đặt một tấm biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” dọc ở một vị trí bắt mắt thay vào đó. Trước kia khi còn treo tấm biểu ngữ trên cây, vị trí của những cái cây không được tiện lợi đối với chúng tôi. Còn tấm biểu ngữ dọc có thể đặt ở bất cứ vị trí nào mình muốn, hiệu quả của nó hóa ra lại tốt.
Trong quá trình giảng chân tướng và chứng thực Pháp, tôi thấy rằng việc phối hợp giữa các học viên với nhau là vô cùng quan trọng. Nếu chúng tôi không vị kỷ và có thể phối hợp tốt với nhau, thì hiệu quả sẽ rất tốt. Nếu chúng tôi cứ khăng khăng giữ ý kiến của mình, cho dù đã phát sinh xung đột thì kết quả sẽ rất tệ. Ví dụ như, khi một người học viên lớn tuổi đang cầm một tấm bảng, thì có hai du khách người Trung Quốc đến đọc về tuyên bố “tam thoái” trên tấm bảng đó. Ngay khi nhìn thấy điều đó, tôi đã bước đến và giảng chân tướng cho họ, kết quả là cả hai đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay tại đó.
Trong quá khứ, khi gặp phải những xung đột, tôi thường không thể hướng nội. Vì thế cho dù tôi có học Pháp hoặc giảng chân tướng nhiều đến mấy, tôi vẫn không thể vượt qua khảo nghiệm mất ngủ. Nhưng sau khi tôi dần học được cách hướng nội và tu luyện tâm tính của mình vào mọi lúc, thì tôi bắt đầu ngủ ngon trở lại.
Có rất nhiều người cần chúng ta giảng chân tướng cho họ
Sau nhiều năm giảng chân tướng tại điểm du lịch, tôi thấy rằng tình hình đã thay đổi đáng kể. Mặc dù ngày càng có nhiều chúng sinh biết được chân tướng, nhưng vẫn có rất nhiều người không biết chân tướng, và cần chúng ta cứu họ với chính niệm. Bất cứ khi nào tình cờ gặp người Trung Quốc nào đã bị đầu độc bởi ĐCSTQ một cách nghiêm trọng và từ chối lắng nghe chân tướng, tôi đều cảm thấy rất buồn! Tôi chân thành hy vọng rằng họ sẽ có cơ hội khác được nghe sự thật. Chúng tôi cần nhiều học viên hơn nữa bước ra, để cho có nhiều người Trung Quốc quý giá hơn nữa có thể có cơ hội được đắc cứu.
Có một bài chia sẻ kinh nghiệm được đăng trên trang web Minh Huệ, có nhan đề “Cảm ơn các học viên Đài Loan đã giúp thay đổi thái độ của gia đình tôi.” Cô ấy đã chia sẻ rằng mẹ chồng của cô từng hiểu lầm Đại Pháp, nhưng sau khi trở về từ Đài Loan, thái độ của bà đối với Đại Pháp đã thay đổi. Mẹ chồng của cô nói rằng bà có thể nhìn thấy người tu luyện Pháp Luân Công ở khắp nơi trên đất nước Đài Loan, và nhấn mạnh rằng: “Mẹ đã gặp một phụ nữ trẻ người Đài Loan ở đó, và bị ấn tượng bởi cách cư xử của cô ấy. Cô ấy rất tự tin và lịch thiệp. Cô ấy cũng tu luyện Pháp Luân Công.”
Tại một buổi chia sẻ kinh nghiệm, một đồng tu đã nói: “Chúng ta ăn mặc chỉnh tề không chỉ là cho chúng ta mà còn là cho chúng sinh.” Theo thể ngộ cá nhân của tôi đó là khi người thường không thể liễu giải được các Pháp lý, ngoại hình và cách cư xử của chúng ta có thể đóng một vai trò chủ yếu trong việc giúp họ có được thái độ tích cực đối với Đại Pháp.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan năm 2015)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/16/20494.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/20/154162.html
Đăng ngày 03-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.