Bài viết của một học viên ở Đài Loan
[MINH HUỆ 18-11-2014] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các, bạn đồng tu!
1. Đắc Pháp
Bản tính của tôi là hay giúp người khác. Kể từ khi trở thành một công chức năm 1982, tôi nhận được rất nhiều lời khen ngợi về tinh thần và thái độ làm việc. Lãnh đạo hy vọng rằng tôi không bao giờ bỏ việc. Tôi đã làm công việc hiện tại của mình được bảy năm và nhận được một giải thưởng công chức xuất sắc vào năm 2000.
Nhiều bạn của tôi đã trở thành công chức cùng năm với tôi và tất cả được bổ nhiệm lên vị trí cao hơn tôi, tôi nghĩ rằng điều này không công bằng. Sau khi nảy ra ý niệm đó, tôi bắt đầu bị đau ở gan, thận và đã bị sốt một thời gian dài. Chồng tôi đang bận nghiên cứu hàn lâm. Đi làm về tôi phải chăm sóc hai con nhỏ. Tôi cảm thấy mệt cả về tâm lẫn thân; thậm chí nghĩ đến cả chuyện ly dị.
Chồng tôi đã tham dự một lớp học Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002 và bước vào tu luyện. Tôi cũng bắt đầu tu luyện vào thời điểm đó.
Từ khi tu luyện Đại Pháp, sức khỏe của tôi đã hồi phục và tôi đã cải thiện được cuộc hôn nhân của mình. Mẹ chồng và hai con nhỏ của tôi dần dần trở thành học viên. Tôi rất biết ơn Sư phụ tôn kính của chúng ta!
2. Loại bỏ chấp trước vào danh khi được đề bạt
Lãnh đạo của tôi đột nhiên chuyển sang vị trí khác vào cuối năm 2001, và người giám sát trực tiếp sẽ nghỉ hưu vào năm sau. Sau đó, tôi đã được bổ nhiệm lên chức trưởng bộ phận. Tôi gặp phải một tình huống mà tôi không nghĩ rằng mình đã hành xử đúng. Trước khi nhận công việc mới này, cán bộ điều hành mới lo rằng tôi sẽ không được bổ nhiệm lên làm trưởng bộ phận, và ứng cử viên khác sẽ có được vị trí này, do đó người giám sát đề nghị tôi xin các đại diện vùng đề cử. Vào thời điểm đó, tôi mới tu luyện Đại Pháp và không nhận thức sâu sắc được nguyên lý của Pháp để biết cách hành xử đúng. Khi tôi đến thăm một đại diện vùng, ông nói, “Giám đốc đã quyết định đề bạt cô. Cô không cần tôi ủng hộ đâu.” Tuy nhiên ông vẫn ký vào hồ sơ. Tôi cảm thấy thật hổ thẹn.
Sau đó tôi ngộ ra rằng đó là do chấp trước vào danh. Tôi sợ rằng nếu vị trí đó được một người khác đảm nhận, tôi sẽ phải chờ một thời gian dài để có một cơ hội thăng tiến khác. Sư phụ giảng:
“những người tu luyện chúng ta giảng ‘tuỳ kỳ tự nhiên’; cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được ”(Chuyển Pháp Luân)
3. Không nhận đồ miễn phí
Tôi được chuyển tới một phòng công an vào năm 2006. Một đêm hội Trung thu, có một phần chơi xổ số với nhiều giải thưởng trong đó có một số xe đạp đắt tiền. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi luôn luôn thắng xổ số. Sau khi học được nguyên lý “được mất” thông qua tu luyện Đại Pháp, tôi quyết định không tham gia.
Khi các đồng nghiệp háo hức đặt vé số của họ vào hộp xổ số, mọi người trong phòng khích lệ tôi cùng tham gia, nói rằng nếu tôi thắng, tôi có thể tổ chức một buổi bốc thăm bí mật để họ có thêm cơ hội đạt giải. Thấy rằng họ rất vui, tôi đã quyết định tham gia xổ số và ủng hộ bất cứ phần thưởng gì tôi trúng.
Khi ban tổ chức chương trình thông báo phiên bốc thăm một chiếc xe đạp có giá 10.000 nhân dân tệ, tất cả mọi người trở nên căng thẳng và sợ lỡ tên người được gọi. Khi tên tôi được xướng lên, tôi nghĩ về chữ de (có nghĩa là đức) trong Chuyển Pháp Luân, “Mình đã nhận của cải phi nghĩa mất rồi; mình đã mất cho họ bao nhiêu đức không biết?”
Tôi gọi đồng nghiệp của mình lại sau bữa tiệc và ủng hộ chiếc xe đẹp cho một buổi bốc thăm riêng.
4. Nói điều chân và làm điều chân
Vào đầu năm 2007, chúng tôi gặp vấn đề tài chính nghiêm trọng tại sở làm. Một đơn vị ở cục công an lên ngân sách 3.53 triệu tệ cho một dự án, tuy nhiên, trong tài khoản chỉ còn đúng 1.83 triệu tệ. Chúng tôi thiếu 1.7 triệu tệ. Chúng tôi kiểm tra tài khoản và phát hiện ra rằng số tiền này được sử dụng lẫn vào một dự án khác và người tiền nhiệm của tôi đã chuyển tiền nhầm.
Tôi liên lạc với người tiền nhiệm của mình để thảo luận về vấn đề này. Cô ấy đang khó chịu và nói: “Hãy chuyển một ít tiền từ các quỹ khác vẫn còn sang.” Cô từ chối thảo luận thêm với tôi và đổ cho tôi đã phanh phui sai lầm của cô ấy. Tôi biết rằng chuyển tiền từ các tài khoản khác là giải pháp đơn giản nhất, nhưng nó trái với quy định; Tôi biết rằng vấn đề này cần phải được xử lý đúng cách.
Việc đầu tiên là tôi báo cáo sai lầm cho cấp trên và sau đó báo với nhà cung cấp bị ảnh hưởng bởi sự thiếu vốn. Lúc đầu, các nhà cung cấp cho biết chúng tôi cần phải trả tiền ngay và không thể chậm trả vì công ty của họ cần tiền. Nhà cung cấp tức giận và yêu cầu rằng ông ấy cần được trả tiền nhanh chóng vì các điều khoản đã được ghi trong hợp đồng. Lúc đầu, tôi đồng ý với ông ấy. Tôi đã nói với nhà cung cấp rằng tôi là cán bộ mới và muốn giải quyết vấn đề càng nhanh càng tốt. Nhà cung cấp tin và cho tôi một chút thời gian để giải quyết vấn đề.
Vấn đề này, tuy nhiên, không dễ mà giải quyết. Người tiền nhiệm của tôi đã lôi cả nghị sỹ cấp quận (chính là người đã ủng hộ tôi trước đây) để tìm giải pháp. Người nghị sỹ nói rằng chúng ta nên giải quyết vấn đề này theo cách đơn giản và hỏi tôi: “Nếu làm theo cách này, điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với chị là chị sẽ bị khiển trách nếu vụ chuyển tiền bị phát hiện trong tương lai.” Tuy nhiên, tôi từ chối làm theo cách đó và tin rằng nó không phải là một giải pháp chắc chắn. Cuối cùng, người nghị sỹ cấp quận đồng ý với tôi.
Sau khi làm việc với chính quyền và hội đồng cấp quận, cùng với nhiều nỗ lực từ các đồng nghiệp, cuối cùng chúng tôi đã thanh toán cho nhà cung cấp đầy đủ. Vấn đề đã được giải quyết tốt đẹp.
Sau khi vụ việc xảy ra, tính trung thực của tôi đã được ca ngợi rộng rãi. Là học viên, chúng ta nên nói điều chân làm điều chân. Chúng ta không nên tuân theo các chuẩn mực của người thường; tất cả đều là cơ hội để chứng thực Pháp.
5. Đồng nghiệp chào tôi bằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Tôi là một trong những người cán bộ phụ nữ cấp cao đầu tiên từng làm việc tại sở công an. Tôi cũng là cán bộ phụ nữ cấp cao đầu tiên trong bộ phận kế toán. Tính kiên nhẫn và lòng tốt của tôi đã giúp tôi có được sự tôn trọng của tất cả các đồng nghiệp. Tôi đã nói với đồng nghiệp của mình về Pháp Luân Đại Pháp và rằng môn tập đã bị bức hại tại Trung Quốc như thế nào, vì vậy khi nộp đơn xin phép cho các hoạt động Đại Pháp, đồng nghiệp của tôi không hề gây khó dễ.
Một quan chức cấp cao là người đứng đầu một bộ phận bắt đầu chào tôi bằng câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, đồng thời vẫy tay phải. Tôi luôn luôn mỉm cười đáp lại. Một lần ông nói với tôi: “Chị cần phải đáp lại tôi nếu tôi nói ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo.’” Vì vậy, tôi bắt đầu chào lại ông ấy bằng câu “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Đôi khi, nếu tôi phản ứng chậm, đồng nghiệp của tôi sẽ vội vàng đáp lại “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, hoặc “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
Một năm nọ, vào ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, các học viên đã tập trung tại một công viên để quảng bá Đại Pháp. Tôi không thể tham gia vì tôi phải tham dự một buổi họp. Khi xe của chúng tôi đi ngang qua công viên, nơi các học viên đang ngồi tĩnh công, các quan chức cấp cao trong xe thay nhau đứng lên và hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Mắt tôi ngân ngấn lệ. Tôi biết họ đã chứng kiến sự màu nhiệm của Pháp Luân Đại Pháp.
6. Lãnh đạo Quận và Sở Y tế ký vào đơn thỉnh nguyện chống mổ cắp nội tạng ở Trung Quốc
Cuối năm 2011, một quan chức cấp cao muốn chuyển tôi sang Sở Y tế. Lúc đầu, tôi không đồng tình với quyết định này. Tuy nhiên, nhiều đồng tu nói với tôi rằng Sư phụ an bài mọi việc và chúng ta nên thuận theo tự nhiên. Vào tháng 03 năm 2012, tôi được chuyển về Sở Y tế.
Chúng tôi cần các chuyên gia y tế lên tiếng phản đối nạn mổ cắp nội tạng của các học viên ở Trung Quốc vào tháng 11 năm đó. Tôi nói với các đồng nghiệp có kiến thức y tế về tội ác vô nhân đạo này và mời họ ký một đơn thỉnh nguyện lên án nó. Tôi cũng sắp xếp cho các học viên phát biểu nhân ngày Thầy Thuốc và thu thập chữ ký cho đơn thỉnh nguyện. Tôi ngộ ra lý do tại sao tôi đã được chuyển tới Sở Y tế.
Những năm sau đó, Hiệp hội bác sĩ chống mổ cắp nội tạng ở Mỹ đã kêu gọi Ủy ban Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền giúp chấm dứt mổ cắp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công. Chúng tôi đã khởi xướng một phong trào thỉnh nguyện ở Đài Loan để tiếp cận cả những nhân vật quan trọng lẫn người dân. Tôi đề nghị Giám đốc Sở Y tế ký tên vào đơn thỉnh nguyện; ông ấy lịch sự từ chối nói rằng công chức không được phép tham gia vào các hoạt động chính trị.
Một thời gian sau, Sở Y tế đã tổ chức một cuộc triển lãm và tôi đăng ký một gian hàng ở đó với tiêu đề “Tôn trọng sinh mạng sống.” Các đồng tu nói với người xem triển lãm về cuộc bức hại và thu thập chữ ký. Khi lãnh đạo quận tới thăm gian hàng với Giám đốc Sở Y tế, cả hai đều đã ký đơn thỉnh nguyện.
7. Xả bỏ cơn nghiền phim Hàn Quốc; tinh tấn tu luyện
Tôi rất thích xem phim truyền hình kể từ khi còn trẻ. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi thỉnh thoảng xem tin tức. Sau đó, tôi đã trở thành một fan hâm mộ phim truyền hình Hàn Quốc. Đôi khi tôi thậm chí còn xem phim trong giờ ăn trưa. Vì vậy, việc học Pháp, luyện công và phát chính niệm của tôi đã bị ảnh hưởng.
Sư phụ dạy chúng ta hướng nội. Tôi liên tục tự hỏi bản thân tại sao tôi lại thích xem những bộ phim truyền hình. Tôi tìm thấy lý do. Lý do của tôi là để thư giãn sau khi làm việc vất vả. Đó chỉ là cái cớ. Khi học Pháp và hướng nội, tôi ngộ ra rằng mình đã chấp vào một cuộc sống thoải mái và an dật, không ưu tiên làm tốt ba việc. Tôi cũng nhận ra các chấp trước vào tình và dục vọng sẽ nặng hơn nếu chúng ta thường xem các chương trình này. Sư phụ đã giảng:
“Sinh mệnh này của chư vị tới Trái Đất đều là vì sự việc này, chư vị tại sao không thể tinh tấn, thành giải đãi rồi? Cơ duyên này, là cơ duyên vạn cổ! Mặc kệ thời gian lâu ngần nào, đều là làm chuẩn bị, chịu khổ, tiêu nghiệp vì để sự việc này, trong thống khổ mà đi tới hôm nay, chư vị trái lại lại không tinh tấn, chẳng phải quá đáng tiếc ư?! Nhưng bước đi này là then chốt, không tinh tấn thì sẽ xong cả. Sinh mệnh của chư vị chẳng phải đều vì thời khắc này sao?” ( Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014] )
Tôi không còn nghiện phim truyền hình Hàn Quốc bởi vì tôi nhận ra rằng tôi nên nhanh chóng bắt kịp với các bạn đồng tu.
Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài phát biểu tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện ở Đài Loan năm 2014)
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/5/147178.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/18/300454.html
Đăng ngày 07-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.