Cụ ông ngoài 80 tuổi nhìn như đang ở độ tuổi sung sức nhất
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2025] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 83 tuổi đến từ một vùng nông thôn ở Trung Quốc. Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp từ năm 1997. Dưới sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, hành trình 28 năm tu luyện của tôi rất thuận lợi. Được các đồng tu khích lệ, tôi đã viết ra một chút kinh nghiệm tu luyện của mình và muốn chia sẻ với tất cả mọi người.
Kéo dài thời gian đả tọa
Dưới sự chỉ dẫn của Pháp của Sư phụ, trong khi đả tọa, tôi đã chịu khổ để đề cao và kéo dài thời gian đả tọa của mình. Khi mới bắt đầu kéo dài thời gian đả tọa, trạng thái của tôi không ổn định. Nếu trong đầu tôi có một niệm rằng đau quá, hay là bỏ chân xuống, ý chí bị dao động, thì sẽ không thể kiên trì được.
Khi hai chân vô cùng khó chịu, nếu nhớ đến lời Sư phụ giảng, tôi sẽ có thể gắng sức và đả tọa trong một thời gian dài:
“…thống khổ trên thân thể là dễ chịu đựng nhất, cắn răng là vượt qua được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Hiện tại, mỗi ngày tôi đều luyện đủ năm bài công pháp. Lịch trình của tôi rất chặt chẽ. Ngày nào tôi cũng học Pháp, giảng chân tướng và cứu người. Tôi bán rau trên phố; ngoài ra còn trồng rau trên mảnh đất rộng khoảng 220 mét vuông của mình, phải nấu ba bữa mỗi ngày và làm việc nhà. Mỗi ngày tôi ngủ nhiều nhất ba hoặc bốn tiếng và tinh thần vẫn minh mẫn. Tôi đi ngủ lúc 9 giờ tối và thức dậy lúc 12 giờ để phát chính niệm. Sau đó, tôi đả tọa trong hai giờ, luyện các bài động công, đôi khi ra ngoài phát tài liệu giảng chân tướng trong khi trời vẫn tối. Tôi không ngủ trong thời gian còn lại cho đến rạng sáng. Sau đó, tôi ra đồng chăm sóc và hái rau để kịp phiên chợ sáng. Sau khi bán rau và ăn trưa, tôi sẽ phát chính niệm, khi có thời gian, tôi sẽ nghỉ ngơi một lúc rồi bắt đầu học Pháp. Buổi tối tôi cũng học Pháp đến 9 giờ.
Tôi có thể gánh hai thùng nước nặng 45 kg để tưới nước, và có thể gánh hàng chục kg rau ra chợ cách đó hai cây số để bán. Một người đàn ông trung bình ở độ tuổi sung sức nhất cũng không có được năng lượng như tôi. Tôi có thể đi lên xuống tám tầng lầu mà không cần nghỉ, và thường đi bộ rất nhanh.
Khi những người họ hàng, bạn bè và bạn học lâu năm gặp lại tôi, họ đã rất ngạc nhiên vì tôi không thay đổi nhiều. Có người còn nói rằng tôi, một cụ ông ngoài 80 tuổi, trông chỉ như mới ngoài 60. Đây đều là biểu hiện của sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.
Giảng chân tướng cứu người
Ở Trung Quốc hiện nay, camera giám sát có ở khắp mọi nơi trên đường phố. Để cứu người, mỗi tuần tôi phát khoảng 40 bản tài liệu giảng chân tướng, để an toàn, tôi chủ yếu đi ra ngoài vào lúc nửa đêm. Khi bán rau, tôi sử dụng tiền giấy giảng chân tướng, mỗi ngày có thể dùng hàng chục tờ tiền như vậy để cứu càng nhiều người càng tốt. Chỉ cần các đệ tử Đại Pháp làm việc nên làm, sẽ không có nguy hiểm xảy ra. Tôi luôn ghi nhớ Pháp của Sư phụ, trấn áp tất cả tà ác và hoàn thành sứ mệnh của mình.
Đến nay, dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, vợ chồng tôi chưa bao giờ bị tà đảng bức hại, cũng không bị đưa vào danh sách đen. Con xin cảm tạ Sư phụ!
Vững bước tu luyện dưới sự bảo hộ của Sư phụ
Trên con đường tu luyện, nhiều chuyện kinh tâm động phách đã xảy ra với chúng tôi, chúng tôi đã vượt qua nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ.
Trong những năm Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Đại Pháp, vợ tôi và một học viên khác đã đến vùng nông thôn để giảng chân tướng tại một khu chợ nông sản. Sau đó, họ đến nhà chị cả của vợ tôi để ăn tối. Vợ tôi cảm thấy bất an không rõ lý do và muốn rời đi sớm. Họ đã rời đi mà không dùng bữa. Sau khi về nhà, chị cả của vợ tôi gọi điện và lo lắng hỏi họ có an toàn không. Hóa ra ngay sau khi họ rời đi, cảnh sát đã đến tìm họ, nói rằng có người ở chợ đã báo cho cảnh sát. Chính sự bảo hộ của Sư phụ đã giúp họ rời đi kịp thời và hóa giải nguy cơ bị bức hại.
Một lần khác, tôi và một vài học viên giúp chuyển các tài liệu giảng chân tướng cùng các thiết bị in ấn và vật tư để làm tài liệu. Các thiết bị rất lớn và có rất nhiều vật tư. Khi chúng tôi đến trung tâm thành phố, thông thường ở đó không có trạm kiểm soát, nhưng lần này một trạm kiểm soát của cảnh sát đã được dựng lên, nhiều cảnh sát đang kiểm tra các phương tiện. Đã quá muộn để quay lại. Khi cảnh sát hỏi chúng tôi đang làm gì và mở cốp xe, họ gõ vào tấm bạt bên ngoài và hỏi: Đây là cái gì? Tôi bình tĩnh trả lời: “Đều là nông cụ và đồ làm vườn; người nông thôn chúng tôi khi chuyển nhà không nỡ vứt đi thứ gì.” Cảnh sát đã cho chúng tôi đi. Có một trạm kiểm soát thứ hai, và chúng tôi cũng đã đi qua một cách thuận lợi.
Tôi vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn, vợ tôi nói: “Đừng vội, để em xuống xe xem sao.” Bà ấy thấy có hai đội xe cảnh sát đang xếp hàng ở phía xa trước mặt chúng tôi.
Chúng tôi dừng lại và tìm một nơi để phát chính niệm. Trong suốt quá trình, chúng tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì. Hơn một giờ sau, cảnh sát giải tán và chúng tôi tiếp tục lên đường và cuối cùng đã đến nơi an toàn.
Sau này tôi nghe nói rằng ngày hôm đó đã xảy ra một vụ án mạng nghiêm trọng, nên cảnh sát đã ra quân. Tất nhiên, chúng tôi không hề biết. Trên thực tế, đó là một sự an bài tà ác ở không gian khác, muốn bức hại chúng tôi. Chính Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi và các thiết bị.
Cùng nhau phối hợp và xem nhẹ tiền tài
Nhóm học Pháp của chúng tôi học Pháp mỗi tuần một lần. Chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau và cùng nhau đề cao. Mọi người đều vững bước tiến về phía trước. Vợ tôi năm nay 80 tuổi, bà ấy cũng đang đảm nhận các hạng mục Đại Pháp trong khả năng của mình. Chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau, quan tâm đến nhau và cùng nhau đề cao. Đôi khi một trong hai người an dật và chán nản, người còn lại sẽ động viên và giúp người ấy đề cao.
Vợ tôi bị đau dạ dày trong một thời gian. Các con của chúng tôi không yên tâm nên đã đưa bà đến bệnh viện. Bác sĩ chẩn đoán bà bị loét dạ dày, viêm dạ dày bề mặt, thủng dạ dày, v.v., bệnh viện không thể chữa khỏi. Khi bà về nhà, chúng tôi đã tăng cường nỗ lực học Pháp. Vợ tôi bắt đầu học thuộc lòng cuốn Chuyển Pháp Luân, sau khi học thuộc đến lần thứ ba, dạ dày của bà đã khỏi mà không cần dùng thuốc.
Chính phủ đã cấp cho chúng tôi một mảnh đất thổ cư, nhưng chúng tôi đã không bán nó (lúc đó có thể bán được 300.000 nhân dân tệ (khoảng 41.781 đô la Mỹ)). Con trai tôi nói rằng cháu muốn xây nhà trên mảnh đất đó, vì vậy chúng tôi đã cho cháu. Trong xã hội ngày nay, nơi chủ nghĩa vật chất lan tràn, chỉ có những người tu luyện Đại Pháp mới có thể xem nhẹ tiền tài một cách dễ dàng như vậy.
Nhiều người khuyên vợ chồng tôi nên ngừng làm việc trên vườn rau và ở nhà tận hưởng cuộc sống. Tuy nhiên, cả hai chúng tôi đều ghi nhớ lời giảng của Sư phụ, là những đệ tử Đại Pháp, chúng tôi không cầu an dật. Chúng tôi phải chứng thực Pháp và thực hiện lời thệ ước của mình!
Con xin cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/1/495617.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/22/229468.html



