Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-07-2025] Khi bà Lưu Ngọc Trác mãn hạn tù bốn năm vào ngày 27 tháng 6 năm 2020 chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, bà không còn là một người hoạt bát, kiên cường và sắc sảo như trước nữa.

Tra tấn thể xác, tổn thương tinh thần và thiệt hại về tài chính đã khiến sức khỏe của bà suy kiệt nghiêm trọng. Dần dần, bà mất khả năng điều khiển tay chân và đi lại. Bà cũng gặp khó khăn trong việc nói chuyện rõ ràng. Hiện tại, bà nằm liệt giường và hoàn toàn phụ thuộc vào gia đình chăm sóc và hỗ trợ tài chính.

Lần bắt giữ và án tù gần nhất

Bà Lưu, cư dân thành phố Doanh Khẩu, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt lúc 6 giờ sáng ngày 28 tháng 6 năm 2016 trong một cuộc càn quét do Ủy ban Chính trị và Pháp luật tỉnh Liêu Ninh cùng Phòng 610 chỉ đạo. Hơn 100 học viên Pháp Luân Công trên toàn tỉnh Liêu Ninh đã bị bắt trong ngày hôm đó.

Bà Lưu bị đưa ra xét xử tại Tòa án quận Trạm Tiền vào ngày 15 tháng 2 năm 2017 và bị kết án bốn năm tù cùng khoản tiền phạt 10.000 Nhân dân tệ vào ngày 26 tháng 4 năm 2017. Ngày 22 tháng 8 năm 2017, bà bị chuyển từ Trại tạm giam thành phố Doanh Khẩu đến Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh ở thành phố Thẩm Dương, sau khi Tòa án Trung cấp thành phố Doanh Khẩu bác đơn kháng cáo của bà.

Bị tra tấn trong tù

Sau khi bị đưa vào nhà tù, bà Lưu không được phép mua những vật dụng thiết yếu hằng ngày như giấy vệ sinh, đồ ăn hay thậm chí là đồ lót. Gia đình bà có thể gửi tiền vào tài khoản tù nhân của bà, nhưng bà không được sử dụng số tiền đó.

Gia đình bà Lưu nói với bà rằng họ đã gửi 600 nhân dân tệ vào tài khoản của bà vào năm 2017, nhưng bà chưa bao giờ nhận được số tiền đó. Bà đã viết thư cho trưởng trại để xin tiền mua những vật dụng cần thiết. Trưởng trại và các lính canh khác nói rằng họ không tìm thấy số tiền vì trên thẻ của bà thiếu một số thông tin. Không có tiền, bà Lưu phải mượn quần áo, giấy vệ sinh và xà phòng giặt từ bạn tù mỗi khi lính canh không chú ý.

Cai ngục Tôn Song thường xúi giục phạm nhân Vương Na nhằm vào các học viên Pháp Luân Công không chịu “chuyển hóa.” Vương dùng cán chổi chọc vào bộ phận sinh dục, đánh đập, bắt họ đứng bất động trong thời gian dài, hoặc ép họ ký vào các bản tuyên bố từ bỏ đức tin đã được chuẩn bị sẵn. Có lúc Vương cấm cả tổ xem ti vi nếu trong tổ có học viên từ chối “chuyển hóa”, nhằm kích động sự thù ghét với họ.

Để kiếm thêm thu nhập, trại giam buộc các phạm nhân và học viên Pháp Luân Công phải lao động khổ sai nhiều giờ mỗi ngày mà không được trả công. Những ai không hoàn thành định mức sẽ bị trừng phạt. Ngoài việc bị cưỡng bức lao động, các học viên còn bị tẩy não. Họ không được phép trò chuyện với nhau và luôn bị phạm nhân giám sát theo dõi. Việc đi vệ sinh của họ cũng bị hạn chế.

Bị tước lương hưu

Bà Lưu là nhân viên của một công ty tư nhân khi bị bắt năm 2016. Đến khi được thả vào ngày 27 tháng 6 năm 2020, bà đã mất bốn năm tiền lương do bị giam giữ. Vì vẫn tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công nên không ai dám thuê bà. Bà cũng không được hưởng chế độ bảo hiểm hưu trí hay trợ cấp thu nhập thấp.

Báo cáo liên quan:

Người phụ nữ ngoài 60 tuổi bị tra tấn và bị cấm mua những nhu yếu phẩm hàng ngày trong khi thụ án 4 năm tù oan sai vì kiên định đức tin

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/5/496798.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/7/228769.html