Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-03-2025] Là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, mục tiêu tu luyện của chúng ta không chỉ là viên mãn, mà còn gánh vác trách nhiệm cứu độ chúng sinh. Được đắc Pháp và trở thành một đệ tử của Sư phụ Lý là một vinh dự to lớn.

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ và luôn nỗ lực sống theo tiêu chuẩn của Đại Pháp, làm tốt ba việc. Trong suốt 16 năm qua, tôi đã kiên trì giảng chân tướng cho người dân trong khu vực, cũng như cho cảnh sát và các quan chức trong hệ thống tư pháp.

Giảng chân tướng cho cảnh sát

Nhiều năm trước, tôi đã bị bắt và giam giữ phi pháp vì phân phát tài liệu giảng chân tướng Đại Pháp. Nhà của tôi bị lục soát, đồ đạc cá nhân bị tịch thu. Sau khi được trả tự do, tôi đã đến đồn cảnh sát để đòi lại đồ của mình. Nhưng mục đích thực sự là tạo cơ hội để giảng rõ chân tướng về Đại Pháp cho cảnh sát.

Phòng của đồn trưởng ở trên tầng hai. Đó là một người đàn ông trung niên, ông ấy đã lịch sự mời tôi vào phòng. Tôi nói với ông ấy: “Thưa ông, tôi tu luyện Đại Pháp vì trước đây tôi mắc rất nhiều bệnh. Bây giờ tôi không còn phải dùng bất kỳ loại thuốc nào nữa. Pháp Luân Đại Pháp là pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia. Pháp môn này đã hồng truyền khắp thế giới, chỉ duy nhất tại Trung Quốc bị bức hại. Ông có nghĩ rằng điều đó là bình thường không? Những tờ rơi mà tôi phân phát, ông nên đọc chúng, vì chúng cho ông biết chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Những gì được viết trong đó đều là sự thật.”

Tôi tiếp tục giải thích rằng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là giả và Pháp Luân Đại Pháp hiện đang được người dân thực hành tại hơn 100 quốc gia. Tôi cũng yêu cầu ông ấy trả lại những vật dụng mà họ đã tịch thu.

Ông ấy trả lời: “Tôi thường xuyên truy cập trang web Minh Huệ và đã quen thuộc với những thông tin mà cô chia sẻ. Tuy nhiên, chính phủ Trung Quốc đã cấm môn tu luyện này và với tư cách là một đồn trưởng, tôi phải tuân theo.” Sau đó, ông ấy bảo tôi liên hệ với đồn phó Lưu để lấy lại đồ. Ông ấy rất lịch sự và cuộc trò chuyện của chúng tôi diễn ra rất thân thiện.

Tôi đi xuống phòng của đồn phó Lưu ở tầng dưới, trong phòng còn có cảnh sát Bảo. Ông Lưu phụ trách tất cả các vụ việc liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp và đã trực tiếp chỉ đạo việc lục soát nhà của tôi. Tôi nói rằng hành vi đó là phi pháp.

Đồn phó Lưu trả lời: “Tôi biết cô là người tốt. Nhưng tôi cũng phải làm việc để mưu sinh. Tôi thường xuyên truy cập trang web Minh Huệ. Tôi không phải là người bắt cô, xin đừng đăng thông tin của tôi lên trang web Minh Huệ.” Ông ấy nhìn cảnh sát Bảo, rồi cả hai cùng cười.

Sau đó tôi phải đến phòng làm việc của ông Lưu vài lần mới lấy lại được đồ. Mỗi lần cảnh sát Bảo nhìn thấy tôi, anh ấy đều chào tôi bằng câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Không lâu sau đó, cảnh sát Bảo đã được thăng chức làm đồn phó.

Tài là một viên cảnh sát khác, cũng đã tham gia vào vụ bắt giữ tôi. Tôi nói với anh ấy: “Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tinh thần và được chỉ đạo bởi các giá trị phổ quát Chân-Thiện-Nhẫn. Các học viên tu luyện bản thân để trở thành những người lương thiện và tốt bụng. Sao anh không thử tìm hiểu, môn tu luyện này đã hồng truyền trên khắp thế giới. Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là một màn kịch được dàn dựng nhằm phỉ báng Đại Pháp và khiến dư luận quay lưng lại với pháp môn này. Các chỉ thị của cuộc bức hại được truyền miệng từ cấp trên xuống mà không có văn bản. Khi tội ác của chiến dịch tàn bạo này bị phơi bày, ai sẽ là người gánh tội và chịu trách nhiệm?”

Cảnh sát Tài hạ thấp giọng và nói: “Dì ơi, cháu không có thù oán cá nhân gì với dì cả. Sao cháu lại muốn bắt dì? Nếu hôm đó dì nói chuyện ôn hòa, cháu đã thả dì đi ngay rồi.”

Lời nói của cậu ấy khiến tôi nhận ra: “Đúng vậy. Trong lúc nóng giận, những quan niệm người thường của tôi đã chiếm thế thượng phong, tôi đã oán giận những cảnh sát đã bắt giữ mình. Tôi đã hành xử đặc biệt thù địch với cảnh sát Tài và không xử lý tình huống bằng thiện tâm như một người tu luyện cần phải làm. Nếu tôi dùng từ bi để giảng chân tướng cho cậu ấy và nói với cậu ấy rằng tham gia bức hại sẽ phải chịu báo ứng, có lẽ cậu ấy đã không phạm tội bắt giữ tôi. Điều đó chẳng phải tốt hơn sao?”

Tôi đã học được nhiều điều trong quá trình giảng chân tướng cho cảnh sát Tài. Sau cuộc trò chuyện đó, định kiến của tôi đối với cảnh sát đã biến mất, vì tôi hiểu rõ rằng họ mới là nạn nhân thực sự của cuộc bức hại và là những người đáng thương nhất. Sau đó tôi biết được rằng cảnh sát Tài đã mắc một căn bệnh hiểm nghèo và bỏ lỡ cơ hội thăng chức làm đồn trưởng.

Tiếp cận cục trưởng Cục Tư pháp quận

Cách đây vài năm, vào một ngày nọ, tôi chuẩn bị ra khỏi nhà để đi giảng chân tướng như thường lệ. Khi đến gần ga tàu, tôi thấy một nhóm đông người đang tụ tập ở quảng trường phía trước ga. Tôi len qua đám đông và thấy các cán bộ của Cục Tư pháp quận đang dựng một gian triển lãm. Họ đang phát miễn phí những chiếc cốc giữ nhiệt, mọi người đều tỏ ra rất thích món đồ này. Tấm biển của triển lãm, được in bằng phông chữ lớn và đậm, lập tức thu hút sự chú ý của tôi: “Tuyên truyền bài trừ tà giáo.” Khi nhìn kỹ hơn, tôi thấy rất nhiều nội dung phỉ báng Đại Pháp. Chẳng phải đó là đang lừa dối người dân sao?

Tôi nhìn quanh và thấy một bóng người quen thuộc đang chỉ đạo các viên chức trẻ tuổi dỡ các thùng cốc giữ nhiệt và đặt dưới bàn thông tin, đó là vị cục trưởng Cục Tư pháp quận. Vài năm trước, tôi đã từng gặp bà ấy khi em họ tôi bị giam giữ vì tu luyện Đại Pháp.

Sau khi tất cả các thùng hàng đã được dỡ xuống, vị cục trưởng ngồi xuống bàn. Tôi tiến lại gần bà ấy và nói: “Chào bà, tôi thấy bà đang có một cuộc triển lãm ở đây.” Bà ấy gật đầu và hỏi thăm tình hình của em họ tôi. “Ôi, chuyện dài lắm,” tôi trả lời. “Vì bị bắt, cậu ấy không thể tìm được việc làm hay thậm chí là bạn gái. Thưa bà, Pháp Luân Đại Pháp tu Chân-Thiện-Nhẫn. Đây là một pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia. Bà có chức vụ khá cao trong hệ thống tư pháp và thông thạo pháp luật. Bà biết đấy, với tư cách là công dân Trung Quốc, quyền tự do tín ngưỡng của chúng ta được Hiến pháp bảo vệ. Pháp Luân Đại Pháp không nằm trong danh sách 14 tà giáo được liệt kê và không bị chính phủ chính thức tuyên bố là tà giáo. Chẳng phải triển lãm này đang nói dối và lừa gạt người dân sao?” Hai viên chức trẻ tuổi đứng gần đó nghe thấy và mỉm cười với tôi.

Vị cục trưởng trả lời: “Đây là nhiệm vụ cấp trên giao cho tôi, tôi phải thực hiện.” Tôi nói với bà ấy: “Như người ta thường nói, ‘Hoằng dương Phật Pháp công đức vô lượng’. Việc bà đang làm ở đây lại hoàn toàn trái ngược và có thể mang đến báo ứng. Triển lãm này đã sắp xếp xong rồi, bà có thể kết thúc bất cứ lúc nào bà muốn. Trời nóng như vậy, tôi tin là ngồi trong phòng điều hòa của bà sẽ dễ chịu hơn.” Bà ấy trả lời: “Một lát nữa cấp trên sẽ đến kiểm tra. Ngay khi họ rời đi, tôi sẽ dọn hết tất cả.” Sau đó bà ấy nghe điện thoại của cấp trên, tôi liền đi tới chỗ khác ở quảng trường để giảng chân tướng.

Một lúc sau, khi tôi đi qua ga tàu, gian triển lãm và mọi người đều đã biến mất, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Du hành trong không gian khác

Vào mùa thu năm 2021, sau khi ăn sáng xong, tôi lái xe máy đi đến một khu dân cư để giảng chân tướng. Trên đường đi, gặp một người đàn ông đang đi xe đạp cùng chiều, tôi liền hỏi ông ấy: “Hôm nay có phiên chợ lớn phải không nhỉ?” Ông ấy nói đúng vậy. Tôi đã nói chuyện và giảng chân tướng cho ông ấy. Khi tôi đề nghị ông ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để được bình an, ông ấy đã sẵn lòng đồng ý.

Khi đó chúng tôi đang đi cạnh nhau, nhưng đột nhiên ông ấy biến mất. “Lạ thật, ông ấy đi đâu rồi?” Trong khi đang tự hỏi, tôi chợt nhận ra mình đã tới khu dân cư mà tôi đang định đến. Tay của tôi vẫn đang đặt trên xe. “Chà, có lẽ mình đã di chuyển trong không gian khác mới có thể đến đây nhanh như vậy!”

Khi nhận ra điều này, nước mắt tôi đã trào ra và tôi cảm thấy vô cùng biết ơn. Tôi chắc chắn rằng mình đã đi xuyên qua một thời không khác. Mùa hè năm 2019, tôi đã có một trải nghiệm tương tự nhưng không dám chắc. Nhưng lần này, tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Sư phụ đã an bài cho tôi trải nghiệm một lần nữa để khích lệ tôi.

Những ai bảo vệ Đại Pháp đều được phúc báo

Đã 16 năm trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu giảng chân tướng vào mùa thu năm 2008. Bất kể mưa hay nắng, hầu như ngày nào tôi cũng đi ra ngoài. Nếu bỏ lỡ một ngày, tôi sẽ cảm thấy có lỗi vì đã phụ lòng Sư phụ.

Nhiều người dân địa phương đã biết đến tôi trong những năm qua. Một số người dân đã minh bạch chân tướng cũng giúp tôi phân phát tài liệu Đại Pháp và bảo vệ các học viên Đại Pháp. Có một phiên chợ lớn mà tôi thường xuyên đến để giảng chân tướng. Nhiều năm trước, tôi đã gặp một tài xế xe buýt ở đó, anh ấy đã tiếp nhận thông tin và biết rằng Đại Pháp là tốt. Cứ đến dịp cuối năm, anh ấy đều nhận nhiều cuốn lịch giảng chân tướng từ tôi để có thể tặng cho đồng nghiệp và hành khách của mình.

Có lần, trong khi đang phát tài liệu Đại Pháp tại phiên chợ, một học viên lớn tuổi bị một người đàn ông túm lấy và nói rằng sẽ báo cảnh sát. Học viên lớn tuổi cố gắng thoát ra nhưng người đàn ông đó không buông tay. Khi ông ấy xô đẩy người học viên lớn tuổi, nhiều người đã dừng lại để xem. Người tài xế xe buýt tình cờ có mặt ở đó và nói với người đàn ông kia: “Anh bạn, anh không muốn nhận những cuốn sách nhỏ đó cũng không sao, nhưng hãy nhìn bà cụ này, nếu anh làm bà ấy bị thương, con cái của bà ấy có để cho anh yên không? Chẳng phải anh đang tự rước họa vào thân sao?” Người đàn ông nhìn chằm chằm vào người tài xế và từ từ suy xét lại. Ông ấy đã buông tay người học viên lớn tuổi và bỏ đi.

Trong những năm qua, đã có nhiều người sau khi minh bạch chân tướng về Đại Pháp đã bày tỏ lòng biết ơn và muốn tặng quà cho tôi. Nhưng cũng có những người không lắng nghe hoặc từ chối chấp nhận những gì tôi nói. Họ tỏ ra thù địch và một số thậm chí còn báo cảnh sát. Nhưng tôi đều không để ý và không để nó ảnh hưởng đến mình. Ngay cả khi bị báo cảnh sát, nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ, tôi vẫn có thể thoát nạn một cách an toàn.

Tôi vẫn còn kém xa so với các học viên thực sự tinh tấn. Bất kể thời kỳ Chính Pháp còn lại bao nhiêu thời gian, tôi sẽ tinh tấn hơn nữa và làm tốt ba việc để báo đáp Sư phụ vì đã từ bi cứu độ và giúp tôi hoàn thành thệ ước của mình.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/16/491388.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/26/228220.html