Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-10-2024] Tôi đã bị giam giữ suốt bốn năm kể từ năm 2020 vì tôi từ chối từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con trai tôi và ba người họ hàng khác, dù không phải là học viên, nhưng ủng hộ việc tu luyện của tôi, đã đấu tranh để tôi được thả. Kết quả là ba người trong số họ đã bị bắt và bị kết án tù. Những gì đã xảy ra với họ vì cuộc bức hại đối với tôi, đã gây ra rắc rối cho gia đình họ.
Sau khi tôi được thả và trở về nhà vào sáu tháng trước, tôi cảm thấy có lỗi với gia đình mình. Thay vì học Pháp và làm tốt ba việc để đền bù cho sự mất mát mà tôi đã gây ra cho Đại Pháp, tôi đã mất đi mong muốn tu luyện tinh tấn. Tôi đã ký vào bản cam kết ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong thời gian bị giam giữ, và tôi tin rằng Sư phụ không còn chấp nhận tôi là một trong những học viên của Ngài nữa. Tôi nghĩ: “Vì tôi không thể trở thành Thần, ít nhất tôi có thể làm một người tốt. Tôi phải chăm sóc gia đình mình và ngừng ra ngoài giảng chân tướng mỗi ngày.” Tôi đưa mẹ tôi, người đã quá già không thể tự chăm sóc bản thân, chuyển đến sống cùng con trai tôi. Bằng cách này, tôi có thể giúp chăm sóc mẹ và cháu gái, và con dâu tôi có thể kiếm được việc làm.
Tôi ít khi học Pháp hay phát chính niệm. Tôi ngừng coi mình là người tu luyện, không còn đi ra ngoài giảng chân tướng nữa. Tôi đo lường mọi thứ dựa trên quan niệm của con người. Tôi phán xét con trai và con dâu, nghĩ rằng họ không phù hợp với các giá trị truyền thống. Tôi phớt lờ cảm xúc của con và tin rằng những gì tôi làm là vì lợi ích tốt nhất cho gia đình. Con trai tôi và tôi ngày càng có nhiều xung đột. Một ngày nọ, con trai tôi nói: “Mẹ ơi, mẹ đã phải chịu đựng quá nhiều khi bị giam cầm. Điều gì vẫn khiến mẹ bận tâm đến vậy?” Tôi biết cháu nói đúng, nhưng dường như tôi không thể buông bỏ được chấp trước của mình.
“…mọi người hãy nhớ kỹ câu này của tôi: Chư vị thực sự có thể coi bản thân là một người tu luyện, chư vị gặp phải sự tình gì – rắc rối gì, việc khiến chư vị trong lòng không vui nào, bất kể trên bề mặt chư vị đúng hay không, chư vị đều phải tìm xem nguyên nhân của bản thân; có phải về những vấn đề này mình có cái động cơ ấy mà rất không dễ nhận ra là sai hay không? Nếu như người tu luyện mà chỉ là buông bỏ được trên bề mặt, nhưng khi bên trong nội tâm vẫn còn bảo thủ – cố chấp một thứ gì, cố chấp vào cái lợi ích bản chất nhất kia của chính chư vị mà không để người gây tổn hại, tôi bảo cho mọi người, đó là tu luyện giả! Nội tâm của chính chư vị mà không động, thì một bước chư vị cũng không thể đề cao nổi, đó là đánh lừa chính mình. Chỉ có là chư vị thực sự đề cao từ nội tâm, chư vị mới là đề cao thực sự.”
Tâm tôi chấn động và tôi nhận ra rằng bản thân sợ cảm giác cô đơn. Một năm nọ, con trai tôi và gia đình về nhà ăn Tết Nguyên đán nhưng chỉ ở lại một ngày. Tôi trách họ không theo truyền thống và ở lại lâu hơn. Khi con trai tôi sắp đi, tôi nói: “Nếu cha con còn sống, con có đi sớm như vậy không?” Tôi chạy vào phòng khóc lóc, cầu xin Sư phụ: “Cuộc sống ở thế gian này quá khắc nghiệt. Con không thể tiếp tục tu luyện được nữa”.
Ba mươi phút sau, chuông cửa reo, là một học viên sống cách tôi khá xa. Tôi biết Sư phụ đã an bài cô ấy đến nói chuyện với tôi, và tôi lại bật khóc. Được Sư phụ từ bi bao bọc, tôi biết rằng không có lý do gì để tôi từ bỏ tu luyện.
Tôi dần dần loại bỏ chấp trước vào tình. Trong mắt tất cả họ hàng và bạn bè, con trai và con dâu của tôi là những người tốt, đối xử tử tế và tôn trọng tôi. Con trai tôi đã cáo buộc lực lượng thực thi pháp luật vi phạm pháp luật khi họ giam giữ tôi. Con trai không khuất phục trước tà ác và đấu tranh để tôi được thả. Kết quả là chính quyền đã giam giữ con trai tôi trong ba năm với tội cáo buộc bịa đặt. Không có con trai bên cạnh, con dâu tôi phải một mình chăm sóc đứa con nhỏ, trong khi cố gắng giải cứu hai mẹ con tôi. Họ hàng và các đồng tu kính nể con dâu của tôi. Tôi chưa bao giờ làm bất cứ điều gì cho con trai và gia đình của con. Con trai không phải là người bất kính với tôi, mà là tôi đã thiếu tôn trọng và không có niềm tin vào Sư phụ và Pháp. Tôi là người gây ra tất cả những mâu thuẫn này.
Hướng nội
Trong hai thập kỷ, tôi luôn tự cho mình là một người tu luyện chân chính. Tuy nhiên, lần này tôi đã trượt ngã thảm hại, đến mức tôi nghĩ đến việc từ bỏ tu luyện. Tôi cảm thấy xấu hổ vì đã không thực sự tu luyện trong 20 năm qua và rằng tôi vẫn còn nhiều chấp trước: Tôi yêu con trai mình và phụ thuộc vào gia đình của con. Tôi khoe khoang và không tu khẩu của mình. Tôi quan tâm đến những gì người khác nghĩ về mình (để giữ thể diện). Tôi tật đố và không muốn bị chỉ trích. Tôi tự kiêu, phán xét và coi thường người khác.
Tôi đã thấy cảnh tượng sau đây vào sáng hôm sau khi tôi tập công: con trai tôi sải bước về phía chính quyền để yêu cầu thả tôi, và con dâu tôi bế đứa cháu trên tay đi theo sau, vừa cương nghị vừa dịu dàng. Khi tôi nhận ra những gì tôi đã gây ra cho các con, nước mắt chảy dài trên má tôi.
Đêm đó, tôi đã viết thư xin lỗi con trai và con dâu. Tôi có thể cảm nhận được cách nhìn nhận của các con về tôi đã thay đổi, trước khi tôi đưa lá thư. Hai con trở về nhà vào Ngày Tảo mộ, trông các con thanh thản và thư thái như thể không có chuyện gì xảy ra. Khi chúng tôi ngồi ăn, tôi chân thành xin lỗi. Con dâu nói: “Chúng con cũng hành xử không tốt. Thật tuyệt khi gia đình mình có thể tiếp tục tận hưởng khoảng thời gian bên nhau.”
Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:
“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi. Biến đổi gì? Những truy cầu chấp trước những thứ xấu của mình, chư vị sẽ quẳng chúng đi.”
Càng nhẩm những lời Sư phụ giảng, tôi càng cảm thấy cảm giác cô đơn biến mất. Sư phụ đã loại bỏ những thứ xấu xa khỏi tôi. Nhờ lòng từ bi vô biên của Sư phụ, tôi đã trở lại trạng thái ban đầu khi tôi mới bắt đầu tu luyện và tôi đã tiếp tục giảng chân tướng cho mọi người.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/12/483586.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/26/221375.html
Đăng ngày 20-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.