Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 04-03-2024] Vào năm 2019, tôi bắt đầu kinh doanh dịch vụ lưu trú tại nhà (Airbnb), và đến năm 2023, tôi đã đón hơn 2.500 lượt khách đến từ 20 quốc gia, bao gồm Mỹ, Canada, Pháp, Đan Mạch, Ấn Độ, Nepal, Pakistan, Ba Lan, Việt Nam, Hàn Quốc, Singapore, Trung Quốc, Hồng Kong, Philippines, Ý, Đức, Mexico, Áo và Thổ Nhĩ Kỳ.

Mùa đông là mùa thấp điểm của Airbnb, vì thế vào tháng 1 năm 2020, tôi quyết định tới Florida, Hoa Kỳ để tham gia quảng bá Shen Yun trong 40 ngày. Vào đêm trước khi tôi đi thì lò sưởi ngừng hoạt động. Nhiệt độ giảm xuống khiến căn nhà trở nên lạnh lẽo. Tôi gọi cho thợ sửa chữa và anh ấy nói sẽ đến vào sáng hôm sau. Khi đến nơi, anh ấy mở bảng điều khiển nồi hơi kiểm tra và nói rằng không thấy có vấn đề gì, và đề nghị thay bảng mạch. Lúc này tôi lập tức hiểu ra nồi hơi không có vấn đề gì, mà vấn đề nằm ở chính tôi. Tôi nói với anh ấy không sao cả và anh ấy có thể đi.

Khi biết tôi sẽ vắng nhà hơn một tháng, anh ấy nói: “Trời lạnh như vậy, đường ống có thể bị đóng băng và vỡ mất. Nếu điều đó xảy ra thì anh sẽ mất hàng ngàn đô la để sửa chữa”. Tôi bảo anh đừng lo lắng, tôi có Sư phụ quản rồi. Vì nhà tôi có rất nhiều vật phẩm Đại Pháp nên khi vừa đến anh ấy đã biết tôi tu luyện Pháp Luân Công. Sau khi tiễn anh ấy đi khỏi, tôi đã xuống lầu và câu thông với nồi hơi, nói nó hãy ghi nhớ chín chữ chân ngôn, chỉ cần nó hỗ trợ tôi trong công việc hồng Pháp thì sẽ tích được vô lượng công đức.

Vào thời điểm đó, đối tác kinh doanh của tôi gọi điện tới và nói rằng một gia đình Trung Quốc muốn ở lại nhà tôi trong hai tuần vào giữa tháng 1. Đối tác của tôi không biết rằng lúc đó tôi đã quyết định sang Mỹ. Mặc dù khách hàng Trung Quốc chiếm tỷ lệ rất nhỏ trong số khách hàng của tôi, nhưng người Trung Quốc thường muốn chi ít tiền hơn trong khi có yêu cầu cao hơn về dịch vụ. Nếu họ hơi không hài lòng dịch vụ, họ sẽ để lại bình luận tiêu cực, điều này sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của chúng tôi.

Tôi thường cảm thấy e ngại khi tiếp các khách hàng Trung Quốc. Hơn nữa lần này còn xui xẻo đến mức không những tôi sắp phải đi xa mà lò sưởi còn đang gặp vấn đề. Nếu xử lý không tốt có thể sẽ gây ra rắc rối. Nhưng tôi nghĩ mình là một người tu luyện, một mặt tôi phải dùng tâm thái chân thành để đối đãi với khách hàng, mặt khác tôi tin chắc rằng tôi sẽ đi quảng bá Shen Yun, đó là việc làm chân chính nhất. Chỉ cần tôi tín Sư tín Pháp, Sư phụ nhất định sẽ gia trì cho tôi.

Tôi mua một hộp socola cho khách hàng và viết một lá thư có nội dung: “Cảm ơn gia đình bạn đã chọn căn hộ của tôi để nghỉ lễ. Thật không may tôi đã có kế hoạch đi công tác xa nên không thể chăm sóc riêng cho bạn được. Nếu bạn cần bất cứ điều gì, hãy gửi tin nhắn cho tôi và tôi sẽ cố gắng tìm ra giải pháp. Chúc cả gia đình bạn có một kỳ nghỉ lễ vui vẻ!” Đồng thời tôi nhờ người hàng xóm giúp tôi xúc tuyết trên lối đi để khách có thể ra vào dễ dàng hơn.

Sau khi sắp xếp xong những việc này, tôi lên lầu và khấu đầu trước Pháp tượng Sư phụ ba lần. Sự cố lò sưởi là khảo nghiệm tôi về phương diện tín Sư tín Pháp. Những giả tướng này không thể ngăn cản tôi chứng thực Pháp. Tôi tin tưởng vững chắc rằng chỉ cần tâm tôi đặt tại Pháp thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Tôi thu dọn hành lý và rời đi. Lúc đó tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm, giống như trút được một gánh nặng lớn.

Kỳ nghỉ của vị khách đó đã kết thúc. Khi rời khỏi nhà tôi, anh ấy đã nhắn cho tôi, nói rằng anh ấy rất vui vì có một kỳ nghỉ vui vẻ tại đây và cảm ơn tôi. Bốn mươi ngày sau, tôi trở về nhà và mọi thứ đều ổn, lò sưởi vẫn hoạt động tốt cho đến ngày hôm nay.

Thể hội sâu sắc nhất mà tôi đạt được trong quá trình này là: “buông bỏ” là chìa khóa để đề cao tâm tính. Chúng ta không chỉ là về nhận thức cần thực sự buông bỏ được những quan niệm người thường, mà trên hành vi cũng phải theo kịp. Làm các việc cần chiểu theo yêu cầu của Pháp, và cũng phù hợp với tầng lý của người thường, tôi đã chân thực cảm thụ được sự mỹ diệu khi tâm tính thăng hoa.

Tu khứ tâm sợ bẩn

Mấy ngày sau khi tôi mở cửa căn hộ cho thuê, một vị khách gọi tôi xuống lầu và nói rằng bồn cầu bị tắc. Tôi mở nắp bồn cầu và trông thấy một vũng chất thải, tôi đã suýt nôn ói.

Tôi vốn sống một cuộc sống thoải mái và ưa sạch sẽ. Tôi không nhớ ngày hôm đó mình đã dọn dẹp nhà vệ sinh như thế nào, nhưng trong một khoảng thời gian dài, chỉ cần nghĩ đến việc đó thôi là tôi liền cảm thấy buồn nôn.

Tôi nghĩ người tu luyện gặp phải bất kể sự tình gì đều không phải việc ngẫu nhiên, đó là để cho tôi tu luyện và buông bỏ chấp trước.

Sư phụ giảng:

“Mọi người có biết [đất] hoàng thổ che phủ trên bề mặt trái đất là thứ gì không? Kỳ thực chính là phân của sinh mệnh ở tầng cao hơn không gian người thường. Cho nên trong quá khứ Thần chẳng phải đã giảng rồi sao, con người ở trong thế giới dơ bẩn, chính là ý nghĩa này.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999])

Tôi biết rằng mỗi một tâm chấp trước đều giống như một cái khóa, ngăn chúng ta bước ra khỏi con người, càng không nói tới việc bước hướng về phía Thần. Mọi thứ ở đây trong con mắt của chư Thần đều là dơ bẩn, nên chẳng ích gì khi phân biệt cái này với cái kia. Tôi hướng nội và thấy rằng mình có tâm sợ bẩn. Thực ra, bẩn hay không là một vấn đề tâm lý, và đó là một chủng chấp trước. Chấp trước nghiêm trọng này chẳng phải nên loại bỏ sao? Tâm sợ bẩn thực chất là tâm không khoan dung, là tâm kén chọn, nếu không loại bỏ tâm này thì không thể đạt viên mãn. Trong quá trình học Pháp và thực tu, tôi thấy rằng chấp trước này ngày một yếu đi. Tôi tin rằng chỉ cần tôi ý thức ra được nó, cuối cùng nhất định sẽ triệt để tu khứ chấp trước này.

Thiện đãi ngay cả với người lừa gạt tiền bạc

Có lần một số vị khách đã đặt phòng chỗ tôi trong năm ngày. Vào ngày thứ tư tôi trở về nhà và nhìn thấy một con chuột xám đầy máu đã chết nằm trên sàn dẫn đến phòng của khách. Tôi cảm thấy hơi sợ hãi nên đã trở về phòng của mình và nghĩ mình sẽ dọn dẹp sạch sẽ vào rạng sáng hôm sau.

Ngày hôm sau, đối tác của tôi gọi điện tới và nói: “Xuống dưới lầu đi. Khách hàng nói rằng dưới nhà có chuột”. Tôi mở cửa và trông thấy con chuột chết nằm ngay trên bậc cửa. Tôi đi tới và hỏi khách xem họ tìm thấy con chuột ở đâu. Họ trả lời rằng nó ở dưới tủ phòng tắm. Sau đó họ yêu cầu tôi phải hoàn lại phí quản lý tính bởi Airbnb, phí chỗ ở và phí vệ sinh tổng cộng hơn $700, nếu không họ sẽ để lại bình luận tiêu cực rằng trong nhà của tôi có chuột.

Tôi mỉm cười và hỏi họ rằng có thể không hoàn lại phí quản lý do Airbnb tính không. Vị khách nói rằng anh ấy cần phải hỏi mẹ của mình. Tối hôm đó, có một số xe chở nhiều người tới. Trông họ có vẻ rất nghèo với khuôn mặt xám xịt và không có học thức, khiến tôi liên tưởng đến những kẻ gian trong các bộ phim điện ảnh Hồng Kông. Chỉ có người thanh niên nói chuyện với tôi có vẻ là người hiểu biết. Sau khi cậu ấy hỏi ý kiến của một người phụ nữ, cậu ấy đến nói với tôi rằng mẹ cậu đã đồng ý miễn phí quản lý do Airbnb thu. Như vậy tôi đã hoàn lại cho họ hơn $600. Sau khi họ nhận được tiền, chàng trai trẻ nói: “Không phải lỗi của anh. Có lẽ mấy con chuột ở đằng sau tủ quần áo”.

Tôi biết rằng không có lỗ hổng nào trên tường đằng sau tủ quần áo cả, và cũng chưa từng có một vị khách nào trước đây nhìn thấy chuột.

Trong suốt sự việc, tôi vẫn vô cùng bình tĩnh và luôn mỉm cười. Khi gia đình họ rời đi, tôi vẫy tay tạm biệt từng chiếc xe một. Chàng trai trẻ và cha cậu là những người cuối cùng rời đi. Họ lái xe rất chậm và vẫy tay chào tôi, có thể nói rằng họ đang cảm thấy có lỗi.

Tôi cảm thấy họ rất đáng thương, họ là những người thường trong xã hội thập ác bất xá này, chỉ vì kiếm chút lợi nhỏ mà đánh đổi rất nhiều đức của bản thân. Tôi là một người tu luyện đã minh bạch mọi thứ, dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải để Thiện tu xuất được từ trong Đại Pháp lưu cấp lại cho họ, để họ có cơ hội được thức tỉnh.

Sau đó, người thân của tôi nói rằng những con chuột đó đến từ phòng thí nghiệm.

Giảng chân tướng cho khách hàng

Với lượng lớn khách đến rồi đi như vậy, tôi biết họ đều là những người hữu duyên với tôi, và tôi không thể bỏ lỡ cơ hội cứu họ. Tuy nhiên tôi phải phù hợp với quy tắc của xã hội phương Tây, tôi không thể áp đặt tín ngưỡng của mình cho họ. Tôi nên làm gì đây? Tôi đặt một chiếc kệ nhỏ trước lò sưởi ở tầng dưới, trên đó đặt một tạp chí do các đồng tu biên tập và một số tờ báo đặc biệt của Epoch Times.

Đồng thời, tôi cũng mua những bông hoa sen nhỏ do các đồng tu làm, trên đó có ghi dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và địa chỉ trang web Minh Huệ. Những bông hoa sen trong suốt như pha lê này giống như những viên ngọc mỹ lệ và đã trở thành sợi dây kết thánh duyên giữa tôi và các vị khách. Tôi tặng hoa sen cho khách khi họ rời đi, ngoại trừ một số người không kịp tặng, thì hầu như tất cả các vị khách đến nhà tôi đều nhận được hoa sen. Họ rất thích thú và liên tục cảm ơn tôi.

Một lần có sáu thanh niên từ Nam Mỹ đến ở lại nhà tôi. Vì họ không đi xe hơi nên lúc rời đi rất yên lặng. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy họ đã ở bên kia đường đối diện nhà tôi. Tôi vội chạy theo, tặng hoa sen cho họ và chúc họ bình an. Họ nắm chặt bông sen trong tay và nói rằng: “Nhà của anh là năm sao”. Sau đó bạn bè của họ lại đến ở nhà tôi và mang cho tôi một chiếc cốc được trang trí họa tiết rừng xanh trông rất đẹp.

Lần khác có một gia đình người Mỹ đến ở nhà tôi. Người chồng làm thủ tục nhận phòng trong khi những người còn lại của gia đình ở lại trong xe. Người chồng trông cao to, khỏe mạnh, có khí chất đặc biệt. Tôi nhiệt tình chào đón anh ấy nhưng anh ấy lại giữ vẻ mặt nghiêm nghị và không nói gì. Đến ngày họ rời đi, tôi đã ra tiễn họ. Người chồng nói rằng nhà của tôi rất nóng. Tôi hỏi họ vì sao không nói điều đó với tôi từ sớm. Tôi không bật điều hòa trước vì có khách sợ lạnh, có khách lại sợ nóng. Sau đó tôi nói xin lỗi và đưa tặng anh ấy một bông hoa sen nhỏ bằng cả hai tay, đề nghị anh ấy treo lên xe để được bình an. Anh ấy rất vui vẻ, nở một nụ cười rạng rỡ rồi đưa cho tôi xem giấy tờ tùy thân. Hóa ra anh ấy là một sĩ quan cảnh sát ở Mỹ, chẳng trách khí chất không giống người bình thường. Anh ấy chú ý an toàn đến nỗi tôi không có cơ hội gặp vợ và các con anh.

Đối với các du học sinh Trung Quốc, ngoài việc tặng hoa sen, tôi còn giảng chân tướng cho họ và khuyên họ làm tam thoái, về cơ bản họ đều tiếp thụ. Chỉ có một sinh viên đã để lại bình luận tiêu cực và đề nghị mọi người đừng tới ở nhà tôi. Tuy nhiên đánh giá của cậu ấy không có tác dụng, số lượng khách hàng của chúng tôi không hề giảm đi thậm chí là trong thời gian xảy ra dịch bệnh.

Cảm tạ Thánh ân, tinh tấn không giải đãi trên con đường tu luyện

Công việc kinh doanh này của tôi không phải đến một cách ngẫu nhiên. Có một học viên đã đề xuất tôi làm công việc này nhưng sau đó tôi hiếm khi gặp lại cô ấy. Công việc này không chỉ giúp tôi giải quyết được vấn đề kinh tế, mà còn giúp tôi đạt được nhiều đề cao trong tu luyện, đồng thời cấp cho tôi cơ hội để giảng chân tướng cho những người hữu duyên. Và nó cũng không làm trì hoãn việc tôi tham gia các hạng mục chứng thực Pháp, như tham gia vào nền tảng Giải cứu toàn cầu, Thiên Quốc Nhạc Đoàn, quảng bá cho Shen Yun, v.v…

Nền tảng giải cứu toàn cầu là hạng mục trọng điểm mà tôi tham gia. Tôi thường gọi điện vào buổi sáng và buổi tối.

Hàng ngày tôi thức dậy vào lúc 3 giờ 10 phút sáng (2 giờ 10 phút sáng vào mùa đông) và luyện công. Sau đó tôi phát chính niệm và học thuộc Pháp trong một giờ rưỡi. Tôi thường học Pháp vào buổi sáng và tối, và dọn dẹp căn hộ vào buổi chiều.

Tôi cũng tham gia Thiên Quốc Nhạc Đoàn. Tôi nhận thấy rằng lịch trình các cuộc diễu hành không hề mâu thuẫn với công việc kinh doanh của tôi, bao gồm cả những cuộc diễu hành ngoài thành phố.

Suốt những năm qua tôi chưa từng để lỡ một cuộc diễu hành nào. Tôi cũng tham gia hầu hết các cuộc diễu hành bằng xe hơi trong thời kỳ dịch bệnh. Khi có 2 cuộc diễu hành diễn ra trong cùng một ngày, sau khi hoàn thành cuộc diễu hành buổi sáng, với sự giúp đỡ của các học viên khác, tôi nhanh chóng chạy về nhà để dọn dẹp, đón đoàn khách đến nhận phòng, sau đó lại mau chóng đến cuộc diễu hành tiếp theo.

Tôi dần nhận ra rằng làm vệ sinh cũng là một quá trình tu luyện đề cao. Ban đầu khi có một vị khách nói rằng có tóc trên sàn nhà hoặc tay nắm cửa chưa được lau, tôi sẽ hướng nội xem mình có văn hóa đảng – tâm thái làm việc qua loa hay không.

Tôi biết rằng mình là một người tu luyện, tôi nên lấy tiêu chuẩn cao để yêu cầu bản thân và làm mọi việc thật cẩn thận để làm hài lòng khách hàng. Tôi quét và lau sàn 3 lần, lau kỹ từng ngóc ngách. Miễn là thời tiết cho phép, tôi sẽ phơi gối và chăn ngoài trời để chúng có mùi thơm dễ chịu. Bất kể khách đã sử dụng khăn tắm hay chưa, thì tôi đều giặt sạch mỗi khi một nhóm khách rời đi. Vì vậy khách hàng thường đánh giá dịch vụ của tôi rất tốt, thậm chí có lần tôi còn được đánh giá là chủ nhà siêu cấp (superb landlord), nên lượng khách ra vào cũng không bị gián đoạn ngay cả trong mùa đông.

Tôi thường mất khoảng 5 giờ đồng hồ để dọn dẹp toàn bộ căn hộ, điều này khiến tôi khá mệt mỏi về thể chất. Tôi dùng thời gian này để nghe chương trình Phát thanh Minh Huệ trong khi làm việc. Đôi khi tôi cảm động rơi nước mắt trước những câu chuyện tu luyện của đồng tu, điều này đã khích lệ tôi tinh tấn hơn.

Thời gian đối với tôi là phi thường trân quý, một ngày chỉ có bấy nhiêu giờ thôi. Tôi nghĩ tôi vì Pháp mà đến, nên không thể trì hoãn làm ba việc. Vì vậy tôi giảm thiểu nhu cầu sinh hoạt của mình xuống mức đơn giản nhất có thể và nấu những món ăn đơn giản. Thực ra đây cũng không tính gì là khổ so với những người tu luyện tiểu đạo trước đây, chúng ta không phải chịu cái khổ về vật chất nào. Cái khổ thực sự là khi chúng ta phải buông bỏ chấp trước, sẽ cảm thấy oan tâm thấu cốt thật khó chịu đựng. Nhưng dù việc “buông bỏ” tưởng chừng khó khăn gian nan đến đâu, thì cuối cùng cũng sẽ thể hội được sự mỹ diệu khi tâm tính thăng hoa.

Gần đây tôi đã ngừng hoạt động kinh doanh dịch vụ nhà ở vì một số nguyên nhân. Khi tôi vẫy tay chào tạm biệt những vị khách cuối cùng, tôi rưng rưng nước mắt và thầm mong họ sớm ngày đắc được Đại Pháp vạn cổ khó gặp này.

Tôi biết có một nấc thang tu luyện mới đang chờ tôi tu lên. Tôi sẽ trân quý mọi thứ mà Sư phụ an bài cho tôi, ngày càng dũng mãnh tinh tấn, không cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/4/473190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/19/216636.html

Đăng ngày 14-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share