Bài viết của Thu Liên, đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-08-2024] Năm nay tôi 70 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ trước năm 1999. Trước đây, tôi một thân đầy bệnh, nào là cứng vai, thoái hóa đốt sống cổ, đau cánh tay dữ dội, cùng những vấn đề về dạ dày và bệnh vảy nến. Tuy nhiên, không lâu sau khi tu luyện Đại Pháp, tất cả những căn bệnh này đều biến mất.

Trong quá trình tu luyện, nhiều điều kỳ diệu đã xảy ra xung quanh tôi, tôi hiểu rằng đằng sau những điều kỳ diệu đó chính là sự từ bi vô lượng của Sư phụ.

Tôi chỉ được đi học hai năm, không biết nổi lấy vài chữ, nhưng tôi rất muốn học Pháp. Ban đầu, chữ nào không biết tôi liền hỏi con trai, đôi lúc thì hỏi đồng tu. Một hôm, đột nhiên tôi cảm thấy Sư phụ đả nhập tất cả các chữ cần thiết vào đầu não tôi, từ đó tôi có thể đọc được Chuyển Pháp Luân mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.

Một đồng tu lần đầu gặp tôi thấy tôi có thể đọc Chuyển Pháp Luân khá lưu loát nhưng không biết viết nên đã hỏi tôi học đến lớp mấy. Tôi trả lời rằng tôi chỉ mới đi học được hai năm, nhờ Sư phụ đả nhập các chữ vào đầu não tôi nên tôi mới có thể học được Pháp. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

Năm 2008, con dâu tôi sinh một bé trai, nhưng một mắt của cháu không mở được. Ban đầu cả nhà chúng tôi cứ trông ngóng, mong một ngày nào đó mắt cháu sẽ tự mở được, nhưng sau nhiều ngày, mắt cháu vẫn không mở. Cả nhà tôi bắt đầu sốt ruột, đặc biệt là bà ngoại của cháu, bà lo lắng đến mức còn thốt ra những lời không hay.

Sau đó, nhà tôi đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra, bác sỹ nói: mắt của cháu cần phải làm phẫu thuật sau bốn tháng nữa. Vì vậy cả nhà chúng tôi chỉ có thể chờ đến bốn tháng nữa để đưa cháu đi phẫu thuật. Bốn tháng sau, vào một buổi chiều, con trai và con dâu đưa con đến nhà tôi, nói hôm sau sẽ đưa cháu đi phẫu thuật. Tôi đón lấy cháu, ôm cháu trước ngực và bật các bài giảng của Sư phụ, chúng tôi nghe khoảng nửa giờ, cháu vẫn ngủ. Sau đó tôi đặt cháu vào giường, khi cháu tỉnh dậy, tôi thấy cả hai mắt cháu đều mở.

Cả nhà tôi đều ở đó, đều được chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp. Cháu tôi không cần phải phẫu thuật nữa, cũng không phải chịu đau đớn gì, hơn nữa con trai tôi cũng tiết kiệm được hơn 20.000 Nhân dân tệ (khoảng 2.800 đô la). Hàng xóm của chúng tôi cũng chứng kiến điều này và đều tán đồng rằng Đại Pháp thật vĩ đại.

Một lần, cháu trai tôi bị sốt cao, chi phí nằm viện bố mẹ cháu cần chi trả lên tới 6.000 Nhân dân tệ. Sau đó, tôi thường bảo cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, từ đó cháu không còn đau ốm gì nữa.

Một hôm, trên đường trở về nhà sau khi đến viện dưỡng lão thăm chị dâu, xe điện của tôi bỗng hết pin, lúc đó còn khoảng 8km nữa mới về tới nhà. Trong lúc lo lắng, tôi đã cầu xin Sư phụ: “Thưa Sư phụ, xin Sư phụ cho con mau chóng về nhà để học Pháp”. Thật kỳ diệu, ngay khi niệm đó vừa xuất, xe điện của tôi đã hồi phục lại điện và tôi đã về thẳng đến tận nhà.

Năm 2016, tôi phải trám răng nhưng miếng trám bị lệch khiến tôi không thể nhai nổi một miếng cải bó xôi. Tôi muốn làm lại cái mới, nhưng lại nghĩ không thể làm trễ nải việc cứu người. Vì thế trong tâm tôi thầm nói với Sư phụ: “Thưa Sư phụ, hàng ngày con cần ra ngoài giảng chân tướng cứu người”. Chính niệm vừa xuất khởi, sáng hôm sau, răng của tôi đã lành hẳn, tôi có thể ăn bất cứ thứ gì! Thật kỳ diệu – Sư phụ đã chữa răng cho tôi! Tôi quá đỗi vui mừng.

Hàng ngày, tôi ra ngoài để giúp mọi người minh bạch chân tướng về Đại Pháp. Trong thời gian đại dịch, người hàng xóm đã khuyên tôi ở nhà. Tôi nói: “Tôi phải cho mọi người biết về Pháp Luân Đại Pháp để họ có một tương lai tươi sáng. Tôi không thể ở nhà được, thậm chí một ngày cũng không thể”. Sau đó, cả nhà người hàng xóm đều bị nhiễm virus, vì vậy hàng ngày tôi giúp họ mua thực phẩm.

Người hàng xóm nói với tôi: “Chị tu luyện Đại Pháp thật không uổng. Thật là tốt khi có Sư phụ bảo hộ.”

Thời điểm đó, ngày nào con trai tôi cũng gọi điện tới để hỏi thăm tình hình. Tôi nói với con trai: “Mẹ có Sư phụ bảo hộ, mẹ sẽ không bị nhiễm virus đâu”. Tôi cũng khuyên con thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Nhờ vậy, cả gia đình chúng tôi đều khỏe mạnh.

Khi tôi ra ngoài cứu người, tôi chia sẻ với mọi người: “Ôn dịch lần này là nhắm vào Trung Cộng. Trời muốn diệt Trung Cộng, đừng để bị phải chịu họa cùng nó. Người xưa thường nói, sẽ đến lúc người chết vì ôn dịch mà không có người khiêng, mang theo ấn ký của tà Đảng mà không thoái xuất thì thật quá nguy hiểm”. Thông thường mọi người nghe xong đều thoái.

Con xin cảm tạ ân cứu độ của Sư phụ, cho phép con có thể trở thành đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Thật vinh diệu nhường nào khi được trở thành một người vô tư vô ngã, có đạo đức cao thượng! Trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại, con sẽ nỗ lực làm tốt ba việc, tu tốt bản thân, cứu nhiều người hơn nữa, luôn nghe lời Sư phụ, tu luyện viên mãn và theo Sư phụ trở về gia viên.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/31/481042.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/4/221107.html

Đăng ngày 13-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share