Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 01-09-2024] Tháng 3 năm 2018, tôi may mắn bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chặng đường tu luyện của tôi khá gập ghềnh—lúc tinh tấn, lúc giải đãi. Con xin cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại đã không bỏ rơi đệ tử không chịu nỗ lực như con, liên tục ban cho con cơ hội tu luyện. Thông qua học Pháp, tôi đã hiểu được rằng trong tu luyện, chỉ cần chúng ta kiên tín Sư phụ và Đại Pháp, thì quan nào cũng đều có thể vượt qua.

Tôi muốn chia sẻ một chút thể ngộ và trải nghiệm của bản thân cùng các đồng tu.

Tu bỏ tâm oán hận

Trước khi bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi rất nóng tính, không thể chịu được sự chỉ trích, hễ vừa động bị nói là liền bùng nổ. Tôi thích tiêu tiền, thích chưng diện, thích giao lưu và rất ích kỷ. Sau khi kết hôn, mâu thuẫn trong gia đình xảy ra triền miên và còn khá nghiêm trọng, giữa tôi với chồng và bố mẹ chồng thường xuyên xảy ra cãi vã. Kết quả là chồng tôi ngoại tình, có lúc anh về đến nhà, tôi cũng không hiểu mình đã nói gì sai mà bị anh đánh cho một trận. Bố mẹ chồng cũng không đứng về phía tôi; cho rằng hai vợ chồng có đánh nhau thì cũng không có gì là ghê gớm, tôi không nên chọc tức tức anh ấy, rồi còn nói những lời như “ai bảo con nóng tính”. Những lúc đó tôi vô cùng đau lòng, cũng vô cùng hận họ.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tính khí của tôi đã cải thiện, tôi bắt đầu quan tâm đến chồng và bố mẹ chồng. Làm việc gì tôi cũng nghĩ cho họ, hỏi ý kiến của họ. Tôi đảm nhận việc nhà, không so đo được mất về tiền bạc với bố mẹ chồng nữa. Sức khỏe của tôi cũng được cải thiện, tôi không cần tiêm hay uống thuốc. Mọi người trong nhà đều nhận thấy những thay đổi này và giờ đây cả gia đình đều ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi tu luyện, vật chất oán hận tích tụ từ trước thỉnh thoảng lại nổi lên, không ngừng khảo nghiệm tâm tính của tôi. Đôi khi, vừa nghĩ đến việc trước đây họ hợp lại cùng nhau bắt nạt tôi, nói những lời lẽ tổn thương tôi mà tôi tức đến mức toàn thân run lên. Thậm chí có lần, khi đang lái xe, đột nhiên vật chất oán hận đó bùng lên, khống chế tâm trí tôi, thúc giục tôi chửi rủa họ. Tôi tấp vào lề đường, đập tay vào vô lăng và khóc rống lên. Một lúc sau, khi đã bình tĩnh lại, tôi nhận ra mình lại bị mắc lừa rồi, vẫn chưa thể ức chế được vật chất oán hận này mà từ đó mất cả lý trí. Lúc đó, từ nội tâm tôi xuất một niệm mạnh mẽ, đồng thời cầu xin Sư phụ: “Thưa Sư phụ, sự oán hận này không phải là con, cảm giác đau đớn trong tâm đó cũng không phải là điều con muốn. Xin Sư phụ giúp con loại bỏ nó! Con muốn làm đệ tử chân tu của Sư phụ!” Sau khi vừa khóc vừa nói những lời này, tôi liền cảm thấy từ trong thân thể của mình, “roạt” một tiếng, như thể một khối vật chất được kéo ra. Trong nháy mắt, tâm trí tôi trở nên sáng suốt, thân thể cũng nhẹ nhõm, một chút khó chịu trong tâm cũng không còn nữa. Tôi lau nước mắt rồi cười, cười cái giả ngã vừa đập loạn, gào thét như một tên hề.

Khoảnh khắc đó, tôi đã được chứng kiến ​​sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp và cảm thấy Sư phụ đang ở ngay bên cạnh mình. Tôi ngộ ra rằng, vào thời khắc then chốt, chỉ cần tôi nhớ đến Sư phụ và Đại Pháp, nhớ được rằng bản thân là đệ tử Đại Pháp, thì kỳ thực không cần tôi phải làm gì cả. Thời khắc đó, Sư phụ chỉ nhìn xem tôi động niệm thế nào, là chính niệm hay nhân niệm. Nếu là chính niệm, Sư phụ sẽ có thể giúp tôi loại bỏ những vật chất bất hảo đó.

Hiện tại, tâm oán hận từng quấy nhiễu tôi đã không còn nữa. Khi nhắc tới những sự việc trước kia, tâm tôi bình lặng như thể những điều đó chưa từng xảy ra với tôi, cảm thấy như mình là người ngoài cuộc mà xem một vở diễn. Con thực sự biết ơn sự từ bi vô hạn của Sư phụ!

Hướng nội tìm, tu khứ tâm tật đố

Một đoạn thời gian trước, tôi nói chuyện phiếm với con trai, cháu là một tiểu đệ tử, rồi đột nhiên bàn luận về một “ngôi sao học tập” trong lớp. Tôi hỏi: “Cậu ấy có phải là học sinh giỏi nhất lớp con không? Con có thân với cậu ấy không?” Con trai tôi trả lời với giọng điệu khinh thường: “Mẹ à, thực ra cậu ấy không phải là học sinh giỏi nhất, hơn nữa, cậu ấy còn có nhiều khuyết điểm. Vả lại, con cũng không muốn làm bạn với cậu ấy”. Ngay sau đó, cháu liền kể ra các loại khuyết điểm của “ngôi sao” này, kể đến chi tiết nào buồn cười, cháu cười đến nỗi còn không nói ra lời nữa.

Nhìn cảnh tượng đó, tôi sững người: Ngữ khí nói chuyện của tiểu đệ tử sao lại biến thành cuồng vọng như vậy? Những gì nhìn thấy đều là khuyết điểm của người khác? Tôi nhận ra đoạn thời gian này tôi đã không dẫn dắt cháu được tốt, tôi ít học Pháp với cháu, chia sẻ trên Pháp với cháu cũng đã ít lại càng ít hơn, là tôi đã làm chưa tốt. Hơn nữa, tiểu đệ tử cũng chính là tấm gương phản chiếu trạng thái tu luyện của tôi. Biểu hiện ở cháu chính là tật đố, tôi cần phải hướng nội ở phương diện này, quy chính bản thân.

Thông qua việc liên tục học Pháp và hướng nội, tôi phát hiện ra bản thân đã nuôi dưỡng oán hận và tật đố với chị gái (cũng là đồng tu). Khi còn nhỏ, tôi không thông minh lắm, thành tích học tập không được như mong đợi, còn chị gái thông minh hơn tôi, thành tích học tập cũng tốt hơn tôi nhiều. Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi thi đỗ một trường cao đẳng, còn chị ấy được vào đại học chính quy. Sau khi tốt nghiệp, tôi dạy ở một trường trung học ở nông thôn, còn chị gái được mời dạy ở một trường trung học ở ngay huyện của chúng tôi. Ngay cả sau khi tu luyện, đối với ba việc mà người tu luyện cần làm, chị ấy cùng đều tinh tấn hơn tôi.

Đôi khi tôi nghĩ từ nhỏ đến lớn, cái gì chị ấy cũng đều giỏi hơn tôi, dù thế nào tôi cũng không thể đuổi kịp chị ấy, nên cứ từ từ mà theo sau chị ấy. Kỳ thực, vật chất tật đố ngập tràn trong trường không gian của tôi càng ngày càng mạnh mẽ, chẳng qua là bản thân tôi vẫn không ý thức ra được.

Gần đây, do bận rộn với gia đình và áp lực công việc, chị gái tôi thường không thể dành ra chút thời gian để tĩnh tâm lại học Pháp, luyện công và làm ba việc. Nhưng sau khi biết tình hình của chị ấy, tôi đã không trợ giúp chị ấy phát chính niệm. Khi gặp nhau chia sẻ, tôi đều chỉ trích chị ấy, cái tâm thích lên mặt giáo huấn người khác, tự cao tự đại đều bộc lộ ra hết. Hiện giờ ngẫm lại, tâm tôi lúc đó thật quá ác—một chút từ bi cũng không có, không gia trì thêm được một chút chính niệm nào cho đồng tu. Ngược lại, tôi còn quẳng vào trường không gian của chị ấy những thứ phụ diện kia, làm những việc khiến tà ác cao hứng. Chị gái tôi lúc đó hẳn đã phải khổ sở lắm.

Từ trong Pháp của Sư phụ, tôi ngộ ra rằng tâm tật đố vốn có bản chất ẩn giấu nhất định. Trước đây, từ bề mặt tôi đã nhận ra sự tồn tại của vật chất tật đố này, cũng cho là bản thân đã nghe lời Sư phụ, đã hướng nội, nhưng kỳ thực là đang tự dối mình, chưa chân chính từ Pháp mà nhận thức. May mắn thay, Sư phụ đã thông qua tiểu đệ tử để điểm hóa cho tôi, tôi mới có thể không chỉ dừng ở bề mặt mà đào sâu vào tâm tật đố này. Tôi quyết định phải tóm chắc nó, triệt để diệt trừ cái tâm này.

Kỳ thực, ẩn giấu đằng sau tâm tật đố này là danh, lợi, tình, gốc rễ là cái tư tâm vị tư vị ngã. Sau khi ngộ ra được điều này, tôi bắt đầu chiểu theo Pháp của Sư phụ, chú ý chân chính thực tu bản thân ở mọi phương diện, nhất ngôn nhất hành đều đối chiếu với Pháp để yêu cầu bản thân, nhìn nhiều hơn vào những điểm tích cực ở người khác. Người khác chính là tấm gương phản chiếu bản thân mình; hễ thấy vấn đề liền hướng nội ở bản thân. Sau khi không ngừng quy chính bản thân dựa trên Pháp, khi người khác đạt được thành tích nào đó, tôi thực tâm cảm thấy mừng cho họ; khi người khác gặp phải khổ nạn, tôi không còn mừng trong tâm như trước, mà trước tiên tôi hướng nội ở bản thân, thực sự xuất tự nội tâm muốn giúp đỡ họ.

Tôi có thể cảm nhận được vật chất tật đố trong trường không gian của mình đang dần giảm đi, đồng tu và người nhà cũng nguyện ý tiếp nhận những điều tôi nói. Quả đúng là cảnh tùy tâm chuyển, tôi đã thực sự thể nghiệm được sự kỳ diệu đó.

Trong những năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vừa qua, Sư phụ từ bi vĩ đại đã dẫn dắt tôi từng bước đến ngày hôm nay. Trong khoảng thời gian ít ỏi còn lại này, tôi sẽ nỗ lực tu tốt bản thân, làm tốt ba việc, cố gắng hết sức để cứu độ chúng sinh, hoàn thành thệ nguyện và viên mãn theo Sư phụ trở về.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/1/480971.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/1/221076.html

Đăng ngày 08-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share