Bài viết của Tĩnh Tâm, học viên Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-06-2024] Một lần tôi gặp một người đàn ông trạc 40 tuổi, có nước da hơi mai mái, và dường như giữa chúng tôi có mối quan hệ nhân duyên, vậy nên tôi bèn bắt chuyện: “Thời tiết hôm nay không bình thường nhỉ, lạnh quá đi mất. Mới hôm qua còn rõ nóng”. Anh ấy mỉm cười đồng tình.
Tôi tiếp tục: “Nhìn sương mù này, có gắng kiểm soát thế nào cũng không được. Cấm đốt lửa, rồi hạn chế ô tô bằng xe chẵn lẻ cũng không có tác dụng gì. Anh nói xem vì sao không kiểm soát được? Người ta xét nghiệm và phát hiện ra thành phần sương mù có liên quan đến khói từ các lò luyện. Nhưng thực ra, vũ trụ đang tiêu hủy vật chất bại hoại ở mức vi quan. Toàn vũ trụ đang được tịnh hóa. Trong nhân gian này của chúng ta cũng vậy, những người không có lương tri đang bị đào thải. Tại sao có quá nhiều thảm họa xảy ra cùng lúc như thế? Chẳng phải đó là để lật đổ chế độ này sao? Đến lúc thay đổi triều đại rồi!” Anh ấy mỉm cười ngầm thừa nhận.
Tôi nói, “Dân chúng đều bị lôi kéo cống hiến sinh mệnh cho ĐCSTQ. Lời thề này quá độc! Anh nên thật tâm thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Thượng thiên mới có thể bảo hộ cho anh được bình an”.
Anh ấy do dự, rồi từ chối nói: “Chị đừng nói điều này với tôi, tôi ở phía đối kháng với các vị đấy”.
Tôi tiếp tục: “Anh đã bao giờ nghĩ về luận điệu mà tòa án tối cao và viện kiểm sát tối cao sử dụng để bức hại Pháp Luân Công chưa, và đó là luật giả chưa?” Thấy anh ấy có chút kinh ngạc và bối rối, tôi nói tiếp: “Anh đang bị lợi dụng đấy”. Tôi có thể nhìn rõ ánh mắt anh ấy lộ vẻ bất an. “Trong tương lai, khi họ nhắm vào anh, họ sẽ dùng chính cái luật pháp đó để chống lại anh, rêu rao rằng anh đã phá hoại luật pháp“.
“Có bao nhiêu người từng phục vụ ĐCSTQ có được kết cục tốt đẹp? Trong Cách mạng Văn hóa, những kẻ bức hại các cán bộ kỳ cựu sau đó đã bị hành quyết bí mật ở Vân Nam, và gia đình họ chỉ nhận được thông báo ‘đã hy sinh khi làm nhiệm vụ’”.
Đến lúc này, anh ấy trở nên băn khoăn và im lặng lắng nghe. “Anh hãy nhớ, dù là hoàn cảnh nào, anh luôn phải hành động theo lương tâm mình. Bởi vì thiện ác kết cục đều hữu báo!” Anh ấy nghiêm túc gật đầu. Tôi nói: “Anh thoái Đảng Đoàn Đội đi! Thần biết là được rồi, và anh sẽ được bình an!”
Anh ấy đáp lại một cách kiên quyết: “Được!”
Tôi dặn thêm, “Anh nhớ phải sống theo Chân-Thiện-Nhẫn nhé. Hãy thành tâm niệm, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, anh sẽ được phúc báo, linh nghiệm lắm đó”.
Anh ấy chân thành cảm ơn tôi, và chúng tôi chào tạm biệt nhau. Cái cảm giác hoang mang sợ hãi mà anh ấy từng có biến mất, thay vào đó là một cảm giác bình thản và an tâm.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/6/477914.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/22/219151.html
Đăng ngày 29-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.