Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-04-2024] Mấy năm trước, vì bản thân không minh bạch Pháp lý, không biết hướng nội tìm, nên tôi đã bị tà ác dùi vào sơ hở. Tôi bị chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt cóc, bỏ tù và tra tấn, khiến cho chân trái và lưng tôi bị mất cảm giác. Gia đình đã dùng tiền bảo lãnh cho tôi tại ngoại để điều trị y tế. Sau khi ra khỏi hang ổ của tà ác, mỗi khi lên xuống cầu thang chồng tôi đều phải cõng bởi tôi không thế tự bước đi được. Tôi cầu xin Sư phụ trong tâm, “Sư phụ, con không thể để cõng mãi như thế này. Con muốn tự đi lại được”. Tôi bèn cố lần lên cầu thang từng bậc từng bậc một cách chậm chạp. Dần dần, tôi đã có thể đi lại như một người bình thường.

Một ngày nọ, chân và lưng tôi đột nhiên lại mắc vấn đề đó. Sau khi thảo luận với các đồng tu, tôi nhận ra những quan niệm người thường của mình, như nóng vội, oán trách, chấp trước vào tình v.v. Sau khi tìm được những nhân tâm này, chân và lưng tôi lại trở về trạng thái bình thường.

Có lần, tôi đang đi trên đường thì chân và lưng tôi đột nhiên trở nên cứng ngắc. Tôi không thể tiến lên dù chỉ một bước, liền đứng tại đó và phát chính niệm, “Cho dù có bất kỳ chấp trước nào, ta tuyệt đối không thừa nhận bức hại và can nhiễu của cựu thế lực. Xin Sư phụ gia cường chính niệm cho con!” Tôi nhắm vào các yếu tố tà ác trong không gian khác đồng thời phát ra niệm cường đại cùng Phật Pháp thần thông: “Diệt!” Ngay lập tức, chân và lưng tôi trở lại bình thường.

Một đêm nọ tôi có một giấc mơ, tôi mơ thấy trong nhà mình có hai giàn trồng đậu que, ra quả rất sai. Tôi tò mò nghĩ làm thế nào mà những cây đậu này có thể mọc lên trong nhà mình được? Sau khi thức giấc, tôi ngộ ra Sư phụ đã điểm hóa cho tôi, rằng tôi có tâm tranh đấu ẩn giấu bởi vì từ “đậu” và “tranh đấu” là đồng âm trong tiếng Trung.

Trong nhiều năm qua, tôi đã ôm giữ tâm oán hận, tâm tranh đấu với chồng. Chúng không thể hiện ra ngoài, mà được ẩn giấu rất khéo. Chồng tôi làm việc cho chính phủ. Anh ấy từng viết các bài báo ca ngợi ĐCSTQ, và tôi đã sinh tâm phản đối anh. Đến nỗi có đêm tôi mơ thấy một lãnh đạo của ĐCSTQ lên mặt với tôi, “Chồng cô nghe tôi, chứ không nghe cô đâu!”

Tôi đã thảo luận vấn đề này với một đồng tu. Cô ấy khuyên tôi, “Viết những báo cáo đó là một phần trong công việc của chồng chị. Chị nên hướng nội về cái tình của mình đối với anh ấy, mà có thể nó đã sinh ra tâm tranh đấu, tâm oán hận của chị”. Sau khi tôi tống khứ các chấp trước của mình, chồng tôi trở nên tiếp thu hơn khi tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh. Anh ấy nói sẽ không bao giờ viết những bài như thế nữa.

Một hôm tôi bị đau đầu dữ dội. Con trai nói với tôi, “Nếu mẹ không chịu nổi thì phải đi viện đi”. Tôi bảo: “Mẹ không đi”. Sau khi chia sẻ với một đồng tu, tôi hướng nội và tìm ra chấp trước căn bản của mình, đó là vị tư. Cơn đau đầu biến mất ngay lập tức. Con trai và chồng tôi đều kinh ngạc trước uy lực của Pháp Luân Đại Pháp. Cả hai đều nói Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu!

Tôi cũng nhận ra rằng bất kỳ ma nạn nào đều là giả tướng, và là mấu chốt để đề cao tâm tính. Ngay khi tôi hướng nội tìm, thì mọi thứ lập tức thay đổi. Từ giờ trở đi, trong khoảng thời gian ít ỏi còn lại của tiến trình Chính Pháp, tôi phải để ý đến mỗi từng niệm đầu của mình và trừ bỏ các nhân tâm, nhân niệm, nhân tình. Tôi phải nắm chắc thời gian để làm tốt ba việc và cứu thêm nhiều chúng sinh.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/30/475670.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/8/218928.html

Đăng ngày 03-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share