Bài viết của Kim Quang, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-01-2024] Sư phụ đã giảng rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp có thần thông, vậy chúng ta làm thế nào để có thể vận dụng thần thông cho tốt? Theo kinh nghiệm của tôi, chúng ta cần thực sự tin tưởng Sư phụ, đặc biệt vào những thời khắc then chốt. Xuất phát điểm của chúng ta cần đặt tại người khác trước. Sau đây, tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm của bản thân.
Năm 2000, tôi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị bắt và giam trong một trại tạm giam. Tôi bị thẩm vấn suốt đêm. Tôi thầm cầu xin Sư phụ: “Xin Sư phụ giúp con, con rất lo lắng. Con không muốn làm mất uy tín của Đại Pháp“. Ngay lập tức, nỗi sợ hãi của tôi biến mất. Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho những cảnh sát thẩm vấn tôi và nói với họ về một số trải nghiệm thần kỳ của các học viên Đại Pháp.
Một lần khác, lúc tôi bị giam và bị cảnh sát đánh, tôi đã không nghĩ đến việc cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Họ đánh tôi mạnh hơn và nói: “Anh có biết tại sao anh bị đánh không?” Ngay lúc đó, tôi nhớ đến Sư phụ: “Thưa Sư phụ, tại sao họ vẫn chưa đánh xong?” Với niệm đầu đó, những cảnh sát đánh tôi đã nhanh chóng chạy ra ngoài nghe điện thoại.
Một lần khác, một học viên trong cùng phòng giam với tôi bị một tù nhân phạm tội sát nhân đánh đập. Tôi không thể chỉ đứng nhìn vị học viên kia bị đánh, vậy nên tôi quyết phải dừng việc này lại. Tôi lặng lẽ niệm khẩu quyết phát chính niệm. Trước khi tôi niệm xong, người đàn ông đã bất ngờ ngã lăn xuống đất.
Trong những năm qua, tôi đã gặp phải vô số khổ nạn trong quá trình tu luyện, bao gồm cả bị bức hại và nghiệp bệnh. Nhưng ngay khi tôi nghĩ đến Sư phụ và Đại Pháp thì những khổ nạn kia sẽ biến mất và kết quả bất ngờ xảy ra. Đôi khi, tôi không thể vượt quan, sau này tôi nhận ra là vì bản thân đã đối đãi với vấn đề bằng nhân niệm.
Gần đây tôi có đến một thành phố lớn. Trên đường về, khi tôi làm thủ tục tại một trạm tàu thì một người đàn ông đeo băng tay đỏ đã ngăn tôi lại và lục túi sách của tôi, trong đó có sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Khi anh ta lấy sách ra, tôi la lớn: “Đừng đụng vào sách của tôi!” Anh ta lập tức đặt sách Chuyển Pháp Luân xuống, đứng thẳng và nói: “Tại sao anh la hét?” Tôi nói lại lần nữa: “Đừng đụng vào sách của tôi!” Anh ta hỏi: “Tại sao anh đem theo sách?” Tôi nói: “Tôi sẽ đọc gì đây nếu đi xa hết mấy ngày mà không đem theo sách?” Anh ta không nói gì nữa và giúp tôi đóng gói lại vali.
Về đến nhà, tôi ngẫm nghĩ về những gì đã xảy ra. Người đàn ông ngoan ngoãn nghe theo tôi, chắc hẳn do thần thông của tôi đã phát huy tác dụng. Lúc đó tôi không hề sợ hãi, chỉ có một niệm: Đừng đụng vào sách của tôi!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/9/470744.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/9/216145.html
Đăng ngày 11-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.