Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-01-2024] Gần đây các học viên ở huyện của tôi, bao gồm cả tôi, đã lơ là trong tu luyện và không theo kịp tiến trình Chính Pháp. cựu thế lực đã nhìn thấy rõ điều này và lấy đó làm cớ để gia tăng bức hại. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã lập các trung tâm tẩy não và phát động cái gọi là chiến dịch “thanh linh” để ép buộc các học viên từ bỏ niềm tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Rất nhiều học viên đã bị uy hiếp và đe dọa, dưới sự tác động của nhân tâm và chấp trước vào tình, họ đã thỏa hiệp. Điều này đã gây ra tổn thất lớn trong khu vực của chúng tôi, tôi rất buồn khi chứng kiến điều đó.
Bản thân tôi cũng tu luyện không tốt, trong quá trình này, vì tâm sợ hãi mà đã làm việc không nên làm. Sau khi Sư phụ công bố ba Kinh văn: “Tránh xa hiểm ác”, “Tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc” và “Đối đãi chính xác với người nhà Sư phụ”, tôi đã tỉnh ngộ, trong tâm tôi cảm thấy hối hận sâu sắc, thực sự thể hội được như thế nào là sống không bằng chết.
Không từ bỏ niềm tin
Tà ác đã không buông tha tôi. Vào một ngày tháng 10 năm 2023, bảy người bao gồm các quan chức thị trấn, cảnh sát huyện và các cán bộ của làng đã xông vào nhà tôi. Họ nói rằng bản cam kết từ bỏ Pháp Luân Công lần trước ký tên chưa hợp lệ, họ muốn tôi lần này vừa ký tên vừa ghi hình lại.
Tôi không đồng ý phối hợp với họ, thay vào đó tôi đã giảng chân tướng cho họ. Vì tôi từ chối hợp tác nên ngay buổi tối hôm đó họ đã bắt cóc tôi và đưa tôi đến một trung tâm tẩy não ở địa phương. Ngày hôm sau, họ đã diễn lại trò cũ, yêu cầu con trai của tôi, vốn không phải là học viên, đến thăm và khẩn cầu tôi ký vào bản cam kết. Nếu tôi không đồng ý, cậu ấy sẽ gọi tất cả các anh chị em đang đi làm công ở nơi khác về, như vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của họ. Tà ác gần như đã đạt được mục đích khiến tôi phải nhượng bộ.
Dưới sự dẫn động của tình thân quyến và tâm sợ hãi, chính niệm của tôi đã có chút dao động. Nhưng con gái tôi (cũng là đồng tu) đã thì thầm với tôi: “Bố hãy kiên định chính niệm. Chúng ta không thể hợp tác với tà ác. Bố hãy xé tờ giấy đi.” Lúc đó tôi nhớ đến một đoạn Pháp của Sư phụ:
“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác. [Nếu] mọi người đều làm như thế, [thì] hoàn cảnh đã không đến thế này.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Những lời giảng của Sư phụ đã khiến tôi chấn động và thanh tỉnh trở lại. Tôi đã xé tờ giấy và tuyên bố rằng tôi sẽ kiên định với niềm tin của mình. Thấy không thể chuyển hóa được tôi, người của trung tâm tẩy não đã rời đi, chỉ để lại một nhân viên giám sát tôi.
Hình thành một chỉnh thể mạnh mẽ
Tối hôm đó, vợ tôi, cũng là một học viên, đã thảo luận rất lâu với tất cả các con tôi. Họ đã hướng nội để tìm ra những thiếu sót của bản thân và quyết tâm từ trong Pháp mà quy chính lại bản thân. Họ đã lập kế hoạch phối hợp cùng nhau để thỉnh nguyện yêu cầu trả tự do cho tôi.
Vợ và con gái tôi đã đến trung tâm tẩy não mỗi ngày và giảng chân tướng cho lính canh và các quan chức của trung tâm. Các con tôi sống ở các thành phố khác cũng phát chính niệm hằng ngày, đồng thời tìm kiếm thông tin trên mạng về những kẻ thủ ác và gửi lên trang web Minh Huệ để vạch trần tội ác của họ. Gia đình tôi cũng quyết định viết thư ngỏ cho phó thị trưởng thị trấn, đây cũng là người phụ trách Ủy ban Chính trị và Pháp luật và là quan chức chủ chốt của trung tâm tẩy não.
Mỗi ngày khi vợ tôi đến thăm, chúng tôi đều giảng chân tướng cho phó thị trưởng và lính canh. Chúng tôi kể cho họ nghe về kinh nghiệm tu luyện của mình và Đại Pháp dạy con người hướng thiện như thế nào. Chúng tôi kêu gọi họ không tuân theo các chính sách đàn áp được đưa ra bởi Giang Trạch Dân (người đứng đầu ĐCSTQ lúc bấy giờ và là người phát động cuộc đàn áp). Chúng tôi giải thích rằng việc tham gia bức hại các học viên một cách mù quáng sẽ không mang lại lợi ích gì cho họ, thậm chí có thể gây tổn hại cho gia đình họ. Chỉ bằng cách đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Đại Pháp, họ mới có thể nhận được phúc lành.
Mọi người trong gia đình tôi đều thực hiện nhiệm vụ được giao. Chúng tôi hợp tác với nhau và tạo thành một chỉnh thể mạnh mẽ. Sau khi thông tin của các quan chức chủ chốt của trung tâm tẩy não được công bố trên trang web Minh Huệ, mỗi người trong số họ đều nhận được rất nhiều cuộc gọi và thư giảng rõ chân tướng từ nước ngoài. Điều này đã có tác động rất lớn. Phó thị trưởng không đến trung tâm tẩy não nữa. Tôi phát chính niệm mỗi ngày và tiếp tục giảng chân tướng cho lính canh và các thành viên trong thôn ủy. Hầu hết họ đều biết được chân tướng và có thiện cảm với các học viên.
Vợ và con gái tôi đến thăm mỗi ngày để thỉnh nguyện yêu cầu họ thả tôi ra. Chúng tôi đã phối hợp cùng nhau để giảng thanh chân tướng. Chúng tôi đã gọi điện đến văn phòng của phó thị trưởng nhưng ông ấy đưa ra nhiều lý do khác nhau để không đến trung tâm tẩy não. Tà ác dường như đang suy yếu. Đối với các học viên Đại Pháp, quá trình giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh là quá trình chứng thực Pháp và phản bức hại, cũng là một quá trình loại bỏ quan niệm người thường, chấp trước và tình cảm.
Kiên định vào đức tin
Đến ngày thứ bảy, vợ và con gái tôi xuất hiện như thường lệ để yêu cầu họ thả người, lúc này tôi đang tuyệt thực để phản đối việc bị giam giữ tùy tiện. Lính canh trực ban đã gọi điện nhiều lần để đề nghị các quan chức thị trấn giải quyết tình hình. Phó thị trưởng hứa rằng ông sẽ đến cùng với trưởng đồn cảnh sát vào ngày hôm sau. Khi biết chuyện, tôi lập tức gửi thư ngỏ tới điện thoại di động của trưởng đồn cảnh sát, để ông ấy không tham gia bức hại các học viên Đại Pháp.
Khi phó thị trưởng không xuất hiện vào sáng hôm sau, người lính canh đã gọi cho ông ấy và được thông báo rằng kế hoạch đã thay đổi vì trưởng đồn cảnh sát đã ra khỏi thị trấn. Phó thị trưởng cho biết ông ấy sẽ đến vào ngày hôm sau cùng với các thành viên của Ủy ban Chính trị và Pháp luật. Tôi tin rằng trưởng đồn cảnh sát đã có sự lựa chọn đúng đắn sau khi đọc lá thư.
Phó thị trưởng nói với lính canh: “Gia đình học viên này dường như có những mối quan hệ rộng với nước ngoài. Tôi đã nhận được vô số cuộc điện thoại từ nước ngoài trong tuần qua. Chúng ta phải làm gương cho trường hợp này và không thể dễ dàng để anh ta đi.” Chúng tôi biết đó là một khảo nghiệm nhắm vào chấp trước sợ hãi của chúng tôi, vì thế chúng tôi vẫn giữ tâm bất động.
Đó là ngày thứ tám của tôi ở trong trung tâm tẩy não. Tất cả tám người lính canh trong đội đã thay nhau theo dõi tôi và họ đều đã nghe được chân tướng. Tôi cảm thấy công việc của mình ở đó đã xong và tôi không nên ở đây lâu hơn nữa, đã đến lúc phải về nhà. Tôi nói với vợ và con gái: “Ngày mai tôi sẽ về nhà. Tất cả chúng ta hãy phát chính niệm tối nay và tôi sẽ rời khỏi đây vào ngày mai.”
Vì phó thị trưởng và các thành viên của Ủy ban Chính trị và Pháp luật sẽ đến vào ngày hôm sau, tôi nghĩ mình sẽ viết xuống sự kiên định với đức tin của mình và tuyên bố những điều bản thân đã nói hoặc đồng ý trước đó đều không còn giá trị. Tôi cũng viết: “Sư phụ hảo. Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Lòng tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái khi viết xong lá thư.
Tôi đã phát chính niệm trong vài tiếng đồng hồ và cảm thấy toàn bộ thân thể mình được bao bọc trong một dòng chảy ấm áp. Nước mắt chảy dài trên mặt tôi khi tôi biết Sư phụ đang gia trì cho tôi. Đêm đó, tôi mơ thấy một sinh vật to lớn đang nằm trong một cái chảo lớn. Nó nằm ngửa, bốn chân hướng lên trên và da đã bị bong. Tôi nghĩ về giấc mơ này khi tỉnh dậy và nghĩ có lẽ nó có nghĩa là một sinh mệnh tà ác từ không gian khác đã bị Sư phụ tiêu diệt. Con xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ con.
Phủ nhận an bài của cựu thế lực
Vào ngày thứ chín, vợ và con gái tôi đến vào buổi sáng như thường lệ. Họ yêu cầu trung tâm tẩy não thả người và giảng chân tướng cho lính canh.
Con gái tôi chia sẻ với tôi giấc mơ của con trai tôi vào đêm hôm trước. Trong giấc mơ, cậu ấy thấy một cái cây lớn được bao quanh bởi một vài cây nhỏ bị bật gốc và nằm trên mặt đất. Tất cả cây đều có khuôn mặt con người. Cho rằng tất cả đều sẽ cùng chết, những chiếc cây chỉ tay và đổ lỗi cho nhau. Con trai tôi nghĩ điều này có nghĩa là trung tâm tẩy não sắp bị bãi bỏ, vì (trong tiếng Hán) “cây” có cách phát âm giống như “thua” và có thể ám chỉ trung tâm tẩy não sắp thua. Tôi cũng kể cho vợ và con gái nghe về giấc mơ của mình và họ đều mừng cho tôi. Tất cả chúng tôi đều tin rằng đó là sự khích lệ và là cách Sư Phụ nói với tôi rằng đã đến lúc tôi phải về nhà.
Tôi đã nói với gia đình rằng chúng tôi sẽ tuân thủ kế hoạch cho dù có chuyện gì xảy ra, “Sư phụ là người quyết định và hôm nay tôi sẽ về nhà.”
Đến trưa, không có ai đến. Người lính canh tỏ ra lo lắng, anh ấy gọi cho phó thị trưởng và hỏi khi nào ông ấy sẽ đến. Phó thị trưởng thiếu kiên nhẫn: “Sáng nay chúng tôi họp, buổi chiều sẽ có mặt.” Việc họ sợ đến vào ban ngày là điều hợp lý vì cái ác không thể chịu được ánh sáng mặt trời hay bất cứ điều gì tích cực, do đó những gì họ làm đều phải bí mật và ở trong bóng tối. Quả nhiên, đến buổi tối các quan chức mới xuất hiện.
Ngay khi họ đến, vợ tôi hỏi họ: “Chồng tôi đã bị giam giữ tùy tiện ở đây suốt chín ngày. Anh ấy đã không ăn gì trong vài ngày rồi. Nếu có chuyện gì xảy ra với anh ấy, tất cả các vị sẽ phải chịu trách nhiệm. Hôm nay anh ấy phải về nhà cùng chúng tôi.” Phó thị trưởng nói: “Chị phải nói chuyện với bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật về việc này.”
Tôi quay sang vị bí thư và cố gắng giảng chân tướng cho ông ấy. Ông ấy ngắt lời tôi: “Pháp Luân Công là tà giáo. Tại sao anh vẫn tin? Tôi hỏi ông ấy: “Nếu ông nói đó là tà giáo thì xin hãy cho tôi xem bằng chứng.” Ông ấy im lặng, nên tôi tiếp tục giảng chân tướng. Ông ấy đe dọa tôi: “Nếu anh không hợp tác với chúng tôi, chúng tôi sẽ phải đưa anh đến trại tạm giam. Tôi sẽ tổng hợp tất cả bằng chứng và đệ đơn kiện anh.” Tôi nói với ông ấy: “Ông không có thẩm quyền.” Ông ấy tức giận lao ra ngoài và đóng sầm cửa lại.
Tôi đưa lá thư đã viết sẵn trước đó cho phó thị trưởng và nhờ ông ấy chuyển nó cho vị bí thư sau khi đọc xong. Vị bí thư đọc thư của tôi và càng tức giận hơn. Ông ấy hét lên: “Tôi sẽ cử người đến bắt anh ngay bây giờ”.
Có hai người đàn ông tới, nói rằng họ đến từ Đội An ninh Nội địa. Họ nói Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật cử họ đến “chuyển hóa” tôi. Vợ tôi nói: “Chồng tôi đã bị giam giữ tùy tiện ở đây chín ngày. Anh ấy chưa ăn và cảm thấy không khỏe. Anh ấy cần phải gặp bác sĩ ngay lập tức. Nhưng thay vì để anh ấy gặp bác sĩ, các anh lại đến đây, các anh muốn làm gì? Muốn chuyển hoá anh ấy? Các anh là người thực thi pháp luật nhưng lại đang vi phạm pháp luật.”
Họ phớt lờ vợ tôi và tuyên bố rằng họ là những chuyên gia trong việc “chuyển hóa” các học viên. Họ nói rằng họ đã chuyển hóa được nhiều học viên và hy vọng tôi sẽ làm việc với họ.
Tôi nói với họ: “Nếu các anh đến đây để chuyển hóa, thì về lý thuyết, chẳng phải các anh nên chuyển sai thành đúng, ác thành thiện và dối trá thành sự thật sao? Nếu quả thực các anh đến để làm việc đó thì chúng ta có thể nói chuyện. Nếu không thì các anh có thể rời đi. Họ im lặng một lúc, sau đó họ bắt đầu lặp lại những lời dối trá của ĐCSTQ, tuy nhiên từng lời dối trá đề bị tôi vạch trần.
Thấy rằng không xoay chuyển được ý định của tôi, một người nói: “Vậy thì ông nên ở lại đây.” Tôi nói với anh ấy: “Ông không phải người đưa ra quyết định. Tôi không vi phạm pháp luật hay phạm tội gì cả. Các anh đã tùy tiện giam giữ tôi. Điều đó trái pháp luật và các anh đã vi phạm pháp luật rồi.” Lúc đó, tôi bắt đầu bước ra khỏi phòng, họ đã cố gắng ngăn tôi lại. Tôi nói với họ rằng bất cứ ai ngăn cản tôi đều đang phạm tội, họ đã miễn cưỡng thả tôi đi.
Vợ và con gái tôi đi theo ngay sau tôi. Chúng tôi đi thẳng đến lối vào tòa nhà nhưng cổng đã bị khóa. Chúng tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và nảy ra một ý tưởng tuyệt vời. Chúng tôi gọi số khẩn cấp 120 và xe cấp cứu sẽ đến sau vài phút. Khi nhân viên y tế gõ cổng, phó thị trưởng dường như đã bị đánh bại hoàn toàn. Ông ấy nhờ người mở cổng cho họ và ra hiệu cho chúng tôi rời đi. Các nhân tố tà ác phía sau ông ấy đã bị tiêu diệt. Các nhân tố tà ác phía sau trung tâm tẩy não cũng bị tiêu diệt. Sau 9 ngày, tôi đã có thể bước ra khỏi trung tâm tẩy não dưới sự gia trì của Sư phụ.
Kết luận
Trải qua những thăng trầm trong hành trình tu luyện của mình, tôi đã học được rằng trở ngại lớn nhất đối với việc chúng ta giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh chính là nỗi sợ hãi. Sợ bị bức hại, sợ mất đi cuộc sống gia đình, sợ mất của cải tiền bạc, địa vị và danh vọng, chúng ta có quá nhiều thứ đến mức không thể xem nhẹ mà buông bỏ. Đây là lý do tại sao một số học viên cảm thấy họ đang mắc kẹt trong một khổ nạn tưởng chừng như bế tắc, và họ bị bức hại không ngừng.
Những người đã tu luyện tinh tấn và làm tốt cả ba việc đã có một hành trình tu luyện tương đối suôn sẻ. Đó là vì họ không có tâm sợ hãi. Chúng ta không thể đạt được trạng thái không sợ hãi chỉ bằng cách chỉ nói về nó, chúng ta cần tu luyện bản thân một cách vững chắc, buông bỏ những quan niệm con người, chấp trước, tình cảm, và thậm chí cả sinh tử, giữ chính niệm mạnh mẽ và có niềm tin tuyệt đối vào Sư Phụ và Đại Pháp. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể loại bỏ được tâm sợ hãi. Chính niệm mạnh mẽ chỉ có thể đến từ Pháp.
Sư phụ giảng:
“Do vậy mới nói, rằng cá nhân trong khi tu luyện, việc chư vị không ngừng kiên trì học Pháp là quan trọng phi thường. Chư vị mà không học Pháp cho tốt, thì khi thực thi các sự việc Đại Pháp, sẽ có rất nhiều sự việc khó sắp xếp cho tốt, khó làm cho tốt. Nếu chư vị học Pháp thật là tốt, thì không dễ xảy ra vấn đề gì. Vậy mới nói, dẫu bận đến mấy cũng phải học Pháp.” (Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002])
Rõ ràng việc học Pháp vô cùng quan trọng, đồng thời chúng ta cũng cần phải làm tốt ba việc.
Nếu chúng ta không tiến lên trong tu luyện, chúng ta sẽ bị tụt lại phía sau. Tôi vẫn còn nhiều quan niệm và chấp trước người thường cần phải loại bỏ. Chúng ta phải học Pháp một cách nghiêm túc và học Pháp thật tốt. Chúng ta phải tu luyện một cách vững chắc. Chúng ta phải nỗ lực tiến lên một cách dũng mãnh và làm tốt ba việc. Chúng ta phải làm theo lời Sư phụ yêu cầu và không để Sư phụ thất vọng – Sư phụ từ bi đã làm rất nhiều điều để cứu độ chúng sinh.
Con xin cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/24/471078.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/17/215904.html
Đăng ngày 08-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.