Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Giang Tây, Đại Lục

[MINH HUỆ 14-05-2022] Đã 25 năm rồi, tôi luôn có một ước nguyện ghi chép lại từng li từng tí về hồi ức Sư tôn giảng Pháp. Do văn hóa hữu hạn và trong trùng trùng can nhiễu bức hại của tà đảng, suốt thời gian rất dài, nhờ sự giúp đỡ của đồng tu, hôm nay mới được như nguyện.

Năm 1994, tôi 32 tuổi, chưa bao giờ luyện qua khí công. Một hôm, chồng tôi đem về một quyển “Pháp Luân Công”, tôi tự nhiên bị thu hút bởi nội dung trong sách và đọc một mạch hết quyển sách. Hôm sau, trong tâm vui mừng và hạnh phúc khôn tả, thân tâm nhẹ nhàng, rất thoải mái, cảm giác rất kỳ diệu. Chồng nói với tôi rằng: Pháp Luân Công là Đại Pháp Phật gia chân chính, là công Pháp tính mệnh song tu, đưa con người lên cao tầng, là cao đức Đại Pháp.

Không lâu sau, nhờ học viên Pháp Luân Công Vũ Hán giới thiệu, có ba vị học viên ở thành phố Cửu Giang đã tham gia lớp giảng Pháp của Sư phụ tại Vũ Hán, họ có duyên đắc Pháp, cảm động quay về. Họ mang phúc âm Đại Pháp về Cửu Giang, người truyền người, tâm truyền tâm, không ngừng truyền cho người hữu duyên.

1. Tham gia lớp giảng Pháp truyền công của Sư phụ ở Hợp Phì

Ngày 16 tháng 4 năm 1994, đó là một ngày vinh dự nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi, sẽ vĩnh viễn vĩnh viễn khắc ghi trong tâm tôi. Sư phụ tổ chức lớp giảng Pháp lần thứ hai ở Hợp Phì. Chúng tôi bước vào giảng đường lớn với tâm trạng vui vẻ. Lúc đó có 1.200 người tham gia, trong đó có hơn 40 người đến từ thành phố Cửu Giang, nhờ sự giúp đỡ của học viên tại địa phương, chúng tôi ngồi ở những hàng đầu, mong được nhìn thấy Sư phụ đến.

Một lúc sau bỗng nhìn thấy Sư phụ đứng trên bục giảng, từ bi hiền hòa nhìn chúng tôi một cách thân quen, giống như từ phụ (một người cha hiền hậu) vậy. Tôi cảm thấy rất quen thuộc, và tức khắc nhận định đây chính là Sư phụ của mình! Vóc dáng Ngài cao lớn, da trắng sáng hồng hào, đặc biệt rất trẻ, như người 25 tuổi, vẻ mặt phúc hậu. Sư phụ bước đến bục giảng và bắt đầu giảng bài. Lúc này ở dưới rất yên tĩnh, dường như cả thế giới điều gì cũng chẳng còn, hoàn toàn là không, chỉ còn lại sự chăm chú lắng nghe Sư phụ giảng Pháp. Sư phụ giảng (đại khái ý là): Mọi người đều có duyên phận, hy vọng mọi người ngồi đây chú ý lắng nghe. Ban đầu tôi lấy hình thức khí công giảng bài, từ lớp học này bắt đầu chân chính giảng Pháp truyền công. Xem ra chư vị bước vào lớp rất dễ dàng, một số người có duyên phận rất lớn! Vạn lý tìm, Đại Pháp này quá trân quý, cho nên nhất định phải trân trọng.

Ngày học thứ nhất, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho học viên, và một số người đang được tịnh hóa thân thể trước khi họ đến. Sư phụ lại nhấn mạnh rằng, trong chư vị có một số người mà thân thể rất khó chịu, đừng coi nó là bệnh, mà là đang tịnh hóa thân thể, đang trừ bệnh. Hy vọng mọi người đều kiên trì đến nghe giảng, bỏ lỡ một bài nào đều là tổn thất lớn. Có nữ học viên trong lớp nhìn thấy khi Sư phụ giảng Pháp, có vòng hào quang trên thân và hiển hiện hình tướng Phật, từng tầng từng tầng, một số học viên nói nhìn thấy ngón chân của Pháp thân Sư phụ, nhưng không nhìn thấy đầu của Pháp thân. Khi Sư phụ cấp Pháp Luân, tôi cảm thấy Pháp Luân đang quay thuận chiều và ngược chiều trong hai cánh tay trên thân thể mình, đôi khi cũng quay ở nhiều chỗ khác. Có lúc trong tai nghe thấy âm thanh của Pháp Luân đang quay rất nhanh. Có lần Pháp Luân quay rất nhanh, tôi thấy chóng mặt, tôi nghĩ đó là do Pháp Luân đang giúp tôi điều chỉnh thân thể! Ngay lập tức cảm giác bản thân được “Phật quang phổ chiếu” (Chuyển Pháp Luân), thân thể được bao bọc trong trường năng lượng tường hòa, từ bi và mạnh mẽ.

Ngày thứ ba, Sư phụ đích thân dạy luyện bài công pháp thứ hai. Khi luyện Đầu Tiền Bão Luân, động tác tôi không chuẩn, Sư phụ chỉ vào tôi và nhẫn nại nói rằng tay của chư vị đưa lên cao hơn một chút. Tôi nghĩ Sư phụ đang nhìn mình, trong tâm thực sự vui, và rất xúc động. Bây giờ nhớ lại thật hối hận, Sư phụ ơi Ngài vất vả quá.

Khi kết thúc chín buổi học, Sư phụ đã dùng ngôn ngữ đơn giản nhất để giảng Pháp lý vũ trụ huyền diệu thâm sâu nhất, đặc biệt chỉ ra tu luyện tâm tính mới là then chốt tăng trưởng công. Chỉ rõ việc coi trọng đề cao đạo đức, buông bỏ tâm chấp trước, mới có thể được thân thể khỏe mạnh và thăng hoa lên cao tầng. Sư phụ làm sáng tỏ nguyên nhân sinh ra bệnh, còn có thiên mục, văn minh tiền sử, chuyển hóa giữa đức và nghiệp, v.v.. Toàn bộ nội dung đều có trong quyển “Chuyển Pháp Luân”, Sư phụ giảng ra thiên cơ chưa bao giờ có ai giảng, tiết lộ những bí mật trong bí mật.

Sau buổi học, Sư phụ bảo chúng tôi viết tâm đắc thể hội về việc học. Tôi viết rằng: Trước khi con đến nghe Ngài giảng, con như đứa trẻ vô tri mê mất trên thế gian, tâm lợi ích cá nhân rất mạnh, tham lấy những lợi nhỏ khi đến đây. Sau khi nghe Ngài giảng Pháp lý bác đại tinh thâm của Đại Pháp, không những thân thể được tịnh hóa, ngay cả tư tưởng cũng được tịnh hóa. Bản nguyên sinh mệnh đều cải biến, thế giới quan phát sinh biến hóa, Sư phụ dạy chúng con làm việc gì trước tiên nghĩ cho người khác, hiểu được mục đích làm người là phản bổn quy chân, dần dần đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ, tu luyện phải chú trọng tâm tính, làm một người tốt có phẩm đức cao thượng. Cho nên con thành khẩn nhận lỗi với Sư phụ, sẽ lập tức trả lại những thứ đã tham lấy.

Còn có một chuyện, học viên các địa phương chia thành nhóm để chụp ảnh tập thể với Sư phụ. Có một số học viên muốn ngồi gần Sư phụ hơn, nên giành ngồi trên băng ghế. Không biết vì sao băng ghế dài lập tức ngã xuống đất, toàn bộ mấy người giành chỗ ngồi ấy đều ngã xuống đất, nhưng Sư phụ chỉ tĩnh tĩnh đứng bên cạnh nhìn họ mà không nói lời nào, cũng không chỉ trích. Tôi đứng bên cạnh Sư phụ, tận mắt nhìn thấy sự việc này, và điều này truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Có học viên hỏi Sư phụ, vì sao Ngài không có kiêu căng? Sư phụ nói (kiêu căng) đó là thứ tốt không? Sư phụ bình dị gần gũi, học viên nói vì sao Sư phụ tốt thế! Có một nữ học viên từ Cửu Giang xúc động nắm tay Sư phụ nói: Pháp Luân Đại Pháp quá tốt, quá tốt, quá khó đắc, con là người ở nông thôn, không có văn hóa, con có thể tu Đại Pháp không? Sư phụ nói có thể! Hãy trân quý.

Rất nhiều người đều nói lời cảm ân không dứt, thậm chí còn muốn khấu đầu trước Sư phụ. Sư phụ đều nói chư vị đừng làm vậy, tôi chỉ cần cái tâm hướng thiện của chư vị.

Vào lúc kết thúc cuối cùng, có rất nhiều điều dễ thương, những trẻ nhỏ thuần chân, một số ba tuổi, năm tuổi, sáu tuổi, một số mười mấy tuổi, tất cả ngồi thành hai hàng, đả tọa song bàn, Sư phụ nhìn thấy các bé như vậy rất vui, chạm chạm vào đầu bé này, chạm chạm vào đầu bé kia, dường như là khai trí, khai huệ và cấp gì đó cho các bé. Một số tỉnh và khu vực đã kính dâng lên Sư phụ những lá cờ gấm với dòng chữ “Cao đức Đại Pháp”, “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh”. Sư phụ vì đệ tử mà đả đại thủ ấn, bầu không khí càng thêm thù thắng, thần thánh và trang nghiêm. Sư phụ còn vì các đệ tử mà xoay Chuyển Pháp Luân lớn, ấn tượng này đã khắc ghi sâu sắc trong tâm mỗi đệ tử, Sư phụ nói một cách chân thành và sâu xa: Người tu Đạo ngàn năm, muốn đắc nhưng không đắc được, chư vị đắc được rồi, mọi người nhất định phải trân quý….

Sư phụ nhìn mọi người, mỉm cười và vẫy tay với các đệ tử, mọi người rơi những giọt nước mắt hạnh phúc đứng bên cạnh Sư phụ, rất lâu mà vẫn lưu luyến không muốn rời đi. Luôn muốn được ở bên cạnh Sư phụ thêm một chút nữa, nghe Sư phụ giảng thêm một chút nữa.

2. Tham gia lớp giảng Pháp truyền công của Sư phụ ở Trịnh Châu

Từ ngày 10 đến ngày 18 tháng 6 năm 1994, tôi lại được vinh dự tham gia lớp giảng Pháp truyền công của Sư phụ ở Trịnh Châu, lắng nghe Sư phụ giảng Pháp.

Chúng tôi ở tại một khách sạn phổ thông ở Trịnh Châu. Không ngờ là hôm sau Sư phụ cũng ở tại khách sạn này, đích thân Sư phụ làm thủ tục nghỉ lại.

Vào ngày 10 tháng 6, Sư phụ bắt đầu lớp học, địa điểm đã kín chỗ, những người ở giữa sân tự động chừa ra một đường nhỏ. Nơi này được xây dựng từ những năm 1950, có sân bóng rổ ở giữa và hơn 10 bậc xi măng ở bốn bên. Đây là sân vận động rất cũ kỹ và bỏ hoang. Trên bục ở giữa các bậc thang là một chiếc bàn cũ rất đơn giản và một chiếc ghế, mà Sư phụ đã dùng để giảng bài. Mọi người đều kính trọng chờ đợi Sư phụ đến, lúc này phía trước bắt đầu có giọng nói truyền đến, Sư phụ đến rồi, Sư phụ đến rồi. Mọi người lập tức không hẹn mà cùng lần lượt đứng dậy và vỗ tay nhiệt liệt. Tâm trạng xúc động khó biểu đạt bằng lời, bất kỳ điều gì trên thế giới cũng không thể so sánh được với tâm trạng mỹ diệu này.

Sư phụ đứng trên bục giảng nói, bây giờ bắt đầu giảng bài. Giọng Sư phụ rõ và to, mọi góc đều có thể nghe rất rõ ràng. Mỗi người đều tập trung chú ý, có thể cảm thấy một trường an tĩnh, tường hòa, năng lượng rất mạnh mẽ, chỉ có âm thanh giảng Pháp của Sư phụ vang dội trong không gian.

Vào buổi học thứ ba, khoảng 40 phút sau, bất ngờ có sấm sét, giông gió dữ dội và mưa đá ập thẳng vào cửa sổ và cửa ra vào, bang, bang, văng tứ phía, đèn bị sét đánh tắt, trời cũng lập tức tối sầm lại. Lúc đó vì tôi không muốn trẻ con chơi ồn ảnh hưởng người khác nghe giảng, nên dẫn con nhỏ ba tuổi ngồi dưới bậc thềm phía bên phải của sân bóng rổ, ở cửa căn phòng nhỏ. Đột nhiên trong đầu có một niệm: “Nhanh lên, mau đến sân bóng rổ.” Chớp mắt, nước tràn ra từ căn phòng nhỏ bên dưới, tôi nhìn xuống giật mình, nước rất sâu, nếu hai mẹ con chúng tôi không lên thì đã bị chìm rồi, thật là Pháp thân Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi. Lập tức mưa to như trút nước và mưa đá dữ dội tạo thành tiếng “ầm ầm” trên mái. Một số học viên tâm thái không ổn định, một số nói chuyện, bắt đầu di chuyển, không tĩnh lại được. Khi ấy Sư phụ điểm ngộ mọi người, nghiêm túc nói: “Năm đó khi Thích Ca Mâu Ni giảng Pháp, cũng gặp phải can nhiễu, đệ tử của ông đều không kinh động, chư vị là tu luyện Đại Pháp mà vẫn hoảng loạn sao? Ma can nhiễu là vì không muốn chư vị đắc Pháp.”

Lập tức, Sư phụ song bàn đả tọa, bắt đầu đả đại thủ ấn. Khi đó tôi nhìn không hiểu, nhưng tôi cảm thấy uy nghiêm, thần thánh vô tỉ. Tôi cảm thấy thật không tưởng tượng được, vừa mới nãy là cuồng phong bão táp, mưa đá ầm ầm, bỗng lập tức dừng lại, đèn điện cũng sáng lên. Trời trong xanh, mặt trời cũng xuất hiện, không trung sáng đẹp hơn, tất cả trở lại bình thường, Sư phụ tiếp tục giảng Pháp. Tôi thấy Sư phụ để hai chai nước khoáng trên bàn lên bậc thang xi măng phía sau (mấy ngày trước Sư phụ không có mang nước khoáng, chỉ có hôm ấy mang theo). Sư phụ giảng Pháp được một lúc, bỗng nhiên tôi nhìn thấy hai chai nước khoáng lắc động, lắc tới lắc lui, tôi không biết đó là chuyện gì. Tôi chỉ thấy Sư phụ cầm hai chai nước khoáng từ phía sau lên, sau khi ấn vào một cái thì đặt trước bàn giảng Pháp. Lúc này không thấy cái chai động đậy nữa. Khi ấy tôi cũng không biết chuyện gì, sau này mới hiểu rằng Sư phụ bắt đại ma đầu phá hoại việc truyền Đại Pháp, bỏ nó vào trong chai.

Trong tâm tôi cảm thấy nguyên lai sinh mệnh của Sư phụ chúng ta thật khác biệt biết bao, có uy đức và pháp lực biết bao! Sư phụ vì học viên mà lấy xuống rất nhiều thứ bất hảo, can nhiễu phản ánh đến bề mặt không gian này của chúng ta thật mãnh liệt. Sư phụ tịnh hóa thân thể cho đệ tử, để đệ tử có thể tu luyện, còn phải tẩy tịnh nghiệp lực khắp thân, Sư phụ vì chúng ta mà chịu đựng nghiệp lực đời đời kiếp kiếp không thể tưởng tượng được. Và chúng ta chỉ nhìn thấy bề mặt ấy là một số can nhiễu.

Điều tôi ấn tượng sâu sắc nhất là hai lần giảng Pháp vào buổi kết thúc, vẫn là lời nói chân thành và sâu xa của Sư phụ dành cho mọi người, căn dặn rằng chúng tôi truyền Chính Pháp không dễ dàng gì, không giống như bề mặt nhìn thấy đơn giản như vậy, mọi người nhất định đừng vì dễ được mà dễ mất, ngàn năm không gặp, vạn năm không gặp, qua hết thôn này là không còn quán trọ, v.v.. Lúc ấy chúng tôi vẫn không mấy hiểu, nghe không minh bạch lắm, chỉ cảm thấy trong tâm chua xót, cứ muốn khóc, lại cảm thấy lời này của Sư phụ có sức nặng ngàn cân! Trong đó có nội hàm và thiên cơ rất sâu sắc, rất to lớn.

Nhớ đến cảnh này, bây giờ tôi minh bạch, trong lời nói ấy có sự gian khổ của chỉnh thể vũ trụ chính Pháp mà chúng ta khó tưởng tượng được, vì cứu độ chúng sinh vũ trụ mà chịu đựng vô số khổ nạn khó tưởng tượng được. Bây giờ mỗi khi tôi đọc Pháp của Sư phụ:

“Chân thể niên thiểu thọ vô cương
Thân vô thời không chưởng thiên cương
Vi cứu đại khung truyền Thiên Pháp
Chúng sinh nghiệp trái nhất thân đương
Vô lượng chúng nghiệp thành cự nạn
Thanh ty ban bạch nhân thể thương
Liễu kết Chính Pháp hiển bản tôn
Hồng ân uy nghiêm trấn thập phương” (Hoàn nguyên, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Chân thể trẻ tuổi có thọ vô hạn
Thân vô thời không nắm cả thiên cương
Vì cứu đại khung nên truyền Pháp của Trời
Nợ nghiệp của chúng sinh thì một mình gánh chịu
Nghiệp của vô lượng chúng sinh tạo thành nạn lớn
Tóc xanh nay ngả muối tiêu, thân thể thương tổn
Kết thúc Chính Pháp thì hiển ra bản tôn
Hồng ân uy nghiêm trấn khắp mười phương” (Trở về [trạng thái] ban đầu)

Tâm trạng tôi khó bình tĩnh, nước mắt cứ đầy khắp mặt, không ngừng tuôn rơi.

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, cựu thế lực bại hoại lợi dụng tà đảng Trung Cộng can nhiễu và phá hoại to lớn đối với việc chính Pháp của Sư phụ, đầu độc phỉ báng và vu khống Sư phụ và Đại Pháp, tiến hành đủ mọi tra tấn cực hình, bức hại to lớn các đệ tử Đại Pháp. Nếu không có Sư tôn gia trì cho đệ tử thì ai cũng tu không thành, nếu không có Sư tôn bảo hộ thì ai cũng không thể bước đi đến ngày hôm nay, nếu không có Sư tôn chịu đựng to lớn cho chúng sinh thì thế nhân cũng không có ngày hôm nay, nếu không có Sư tôn vì vũ trụ chính Pháp, thì vũ trụ cũng bị giải thể rồi. Đệ tử không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt sự biết ơn ân Sư to lớn vô thượng, Phật ân hạo đãng.

Mỗi lần Sư phụ kết thúc lớp học, đều vung tay chuyển động đại Pháp Luân, đả xuất ra năng lượng lớn mạnh gia trì đệ tử, Sư phụ nói rằng nâng chúng tôi lên và đẩy về phía trước. Cảm kích sự kỳ vọng của Sư tôn, chúng con chỉ có ra sức hoàn thành thệ ước tiền sử của bản thân, làm tốt ba việc, trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh. Để Sư tôn hài lòng hơn một chút, ít vất vả hơn một chút, khấu bái Sư ân.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/14/忆参加师父合肥、郑州讲法传功班-384151.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/21/201416.html

Đăng ngày 07-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share