Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-02-2011] Bác Trí ở nhóm học Pháp chúng tôi đã 76 tuổi. Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, bác thường bị đau lưng. Ngay khi lưng bắt đầu bị đau, bác sẽ bất thình lình chuyển sang tím tái và không có khả năng làm bất kỳ việc gì. May mắn thay, bác đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997, và không lâu, tất cả các bệnh tật của bác đã biến mất. Bác trở nên tràn đầy năng lượng và làm các công việc đồng áng như một thanh niên. Sau khi gia đình bác tận mắt chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp, vợ bác cùng ba người con gái và một người con rể đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Bác Trí vốn chưa từng đến trường và bị mù chữ. Sau khi bắt đầu tu luyện, bác không thể đọc sách Chuyển Pháp Luân. Để đọc Pháp, bác liên tục nhờ các thành viên gia đình giúp đỡ. Vợ bác, con trai, con dâu, và các cháu bác đều dạy bác các ký tự. Với nhiều nỗ lực, bác đã nhanh chóng có thể đọc Pháp. Giờ bác Trí có thể đọc trôi chảy sách Chuyển Pháp Luân. Đại Pháp thực sự đã ban cho bác trí huệ. Bác thường bảo: “Sư phụ đã ban cho tôi khả năng đọc.”
Điều kỳ diệu: Xương liền lại mà không cần điều trị
Năm 2003, con lừa nhà bác Trí đã đá vào tay trái bác và làm gãy nó. Bác không để tâm về nó và khi đeo một chiếc băng treo tay, bác vẫn tiếp tục làm tốt ba việc. Con gái cả của bác đã rất lo lắng sau khi biết về chấn thương của bác và nài nỉ bác đến một bệnh viện để kiểm tra. Chị ấy đã đưa bác đến một bệnh viện tỉnh. Xem tấm phim chụp X-quang, vị bác sỹ đã kinh ngạc khi thấy rằng những chiếc xương gãy đã được nối lại với nhau chính xác. Khi vị bác sỹ biết rằng bác Trí đã không dùng bất kỳ thuốc men nào, ông thậm chí còn ngạc nhiên hơn: “Đây là một điều kỳ diệu!” Bác Trí đã mang băng đeo và tập công hàng ngày. Khi tập công, bác giơ tay cao hết mức có thể không kể là bị đau đớn đến đâu. Sau khi bỏ băng đeo ra, bác lờ đi những cơn đau và giữ tay ở vị trí đúng để tập công. Tay bác đã hoàn toàn lành lặn trong 4 tháng.
“Pháp Luân Công thật diệu kỳ”
Chạng vạng đêm Lễ hội thuyền Rồng, bác Trí đã mang 60 biểu ngữ và tôi mang theo hơn 100 cuốn sách nhỏ giảng chân tướng. Chúng tôi bắt đầu lên đường tới khu du lịch trong tỉnh mình. Mỗi năm, hơn 10.000 du khách đến thăm vùng này. Vì tôi thông thuộc khu này, bác Trí và tôi đã đảm nhận việc giảng rõ chân tướng trong vùng này. Nơi này cách làng chúng tôi khoảng 10km. Chúng tôi đã đi tắt theo một con đường mòn qua núi. Khi chúng tôi đang dọc theo một con đường nhựa, một phương tiện cảnh sát tuần tra đỗ không xa chúng tôi. Ánh đèn pha dường như đang quét qua toàn bộ khu vực. Chúng tôi nấp giữa những cây trồng chỉ cao chưa đến nửa mét. Ánh đèn quét về phía chúng tôi đang ẩn nấp và chiếu đúng chúng tôi, nhưng nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, cảnh sát đã không tìm ra chúng tôi.
Sau khi tới đích, chúng tôi treo các biểu ngữ trên các cây. Khi đến chân núi, chúng tôi đã theo còn đường mòn đi lên và treo các biểu ngữ ở các cây dọc đường mòn. Treo xong 60 biểu ngữ thì chúng tôi đến cuối con đường. Tuy vậy, chúng tôi tiếp tục đi bộ, và chỉ sau một đoạn ngắn, chúng tôi đã đến đỉnh núi như thể chúng tôi đang đạp trên không khí. Nó giống như đang trong mơ vậy – một cảm giác thật kỳ diệu.
Rồi chúng tôi đến một ngôi đền và dán các tài liệu giảng rõ sự thật. Sau khi nghỉ ngơi, chúng tôi đã sẵn sàng xuống núi theo một con đường. Tuy nhiên, ngay lúc đó chúng tôi nhìn thấy một xe cảnh sát đang đi tuần dưới chân núi, đèn pha của nó chiếu khắp nơi. Không có đường mòn hay lối nào và dốc thì đứng. Chúng tôi đã trượt xuống sườn núi và cứ lăn xuống. Khi cuối cùng đã đến chân núi, chúng tôi để ý rằng ngọn núi thực sự rất cao. Chúng tôi tiếp tục đi bộ, băng qua một ruộng ngô và lên một ngọn đồi, và tình cờ gặp một con đường. Chúng tôi rất vui mừng rằng mình đã tìm ra một lối đi.
Chúng tôi tiếp tục đi xuống theo con đường, nhưng vì nó rất dốc, bác Trí đã bị ngã vài lần. Tôi lo lắng khi giúp bác đứng dậy. Tôi đỡ tay bác khi chúng tôi đi xuống và tôi bảo bác: “Hãy đi chậm thôi.” Bác trả lời: “Đừng lo lắng. Cứ tiếp tục đi thôi.” Ngay sau khi bác nói xong thì lại bị ngã. Tôi bị choáng tiếp và vội vã giúp bác đứng lên. Bác mỉm cười trong khi phủi sạch quần áo khỏi bụi bẩn và bảo: “Đừng lo lắng. Chúng ta ở đây vì điều gì? Sư phụ đang bảo vệ chúng ta mà.” Chúng tôi đã đi bộ cả con đường để xuống núi. Mặc dù bác Trí bị ngã 7 hay 8 lần, nhưng bác không hề bị đau chút nào. Trên đường về nhà, chúng tôi đã dán các tài liệu giảng chân tướng trên các cây cột điện và trong các ngôi làng mà chúng tôi đi ngang qua. Sau khi hoàn thành việc dán tài liệu, chúng tôi đã về nhà mà không gặp bất kỳ rắc rối nào. Lúc đó trời đã gần sáng, và chúng tôi rất biết ơn vì sự bảo hộ của Sư phụ.
Cảm giác trẻ lại và bận rộn cứu người
Sau khi bác Trí bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tóc bác đã đen trở lại và bác có một làn da khỏe mạnh. Nhìn bác trẻ hơn những người cùng độ tuổi rất nhiều, và bác tràn đầy sinh lực. Những người dân làng đều nói “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt!”
Để cứu nhiều người hơn, bác Trí thường ra ngoài vào ban đêm để treo biểu ngữ và dán các tài liệu giảng chân tướng. Bác thường trèo lên tận ngọn cây để treo biểu ngữ. Một lần một biểu ngữ bác treo đã ở trên ngọn cây hai tuần liền vì những kẻ tà ác không thể nào gỡ nó đi. Không kể là khó và xa thế nào, bác Trí đều đi giảng rõ sự thật. Một đêm khi bác đến một ngôi làng để phân phát tài liệu, bác chú ý thấy ai đó đang theo sau mình. Lập tức, bác quay lại, dựng tay lên và nói: “Đứng yên.” Nhưng người đó vẫn đi theo bác. Bác quay lại và tiếp tục nói: “Đứng yên.” Lần này người đó đã dừng lại và không thể cử động. Bác Trí sau đó tiếp tục phân phát tài liệu cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Vì bắt đầu nỗ lực giảng rõ sự thật và khuyên mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, bác Trí đã nói chuyện trực diện với mọi người về vẻ đẹp của Pháp Luân Công, và khuyên mọi người thoái đảng. Để cứu nhiều người hơn, bác Trí thường đi bộ tới các chợ và trên đường bác giảng chân tướng cho những người có tiền duyên; khi đi qua những ngôi làng mà bác đã phân phát tài liệu giảng chân tướng hay khi mua đồ tại chợ, bác thường phát đĩa CD và trực diện giảng rõ sự thật. Bác thường mang về những danh sách tên những người muốn thoái xuất khỏi Đảng và các tổ chức liên đới.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/2/23/征文选登–骨伤自愈显神奇-236501.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/20/123925.html
Đăng ngày 25-04-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.