Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

Chúng ta tu luyện bản thân trong thế giới trần tục giữa những điều nhỏ nhặt. Nhưng trên con đường tu luyện của một người, không có vấn đề gì là nhỏ và ngẫu nhiên.

Cuộc sống của tôi khá đơn giản. Tôi đi ra ngoài với một đồng tu để giảng chân tướng cho mọi người vào buổi sáng, học Pháp vào buổi chiều, và sau đó chuẩn bị bữa tối.

Con dâu tôi bị gãy chân và cần sự giúp đỡ. Con dâu tôi không muốn làm mẹ ruột lo lắng nên cháu và con trai tôi chuyển đến ở cùng chúng tôi. Điều đó thật bất tiện cho tôi vì tôi không thể đi ra ngoài với các đồng tu trong ngày, bởi tôi phải chăm sóc con dâu. Tôi nghĩ rằng, vì tôi là người tu luyện nên việc đối xử tốt với con dâu là điều tự nhiên. Một ngày nọ, khi tôi đang làm bánh bao cho con dâu, tôi đột nhiên cảm thương cảm cho cháu. Con bé đang bị đau đớn vô cùng nhưng phải hành động như thể không có chuyện gì xảy ra khi gọi điện cho mẹ. Con bé thật tốt bụng và không muốn mẹ lo lắng cho mình. Tôi đột nhiên cảm thấy mình thực sự nên chăm sóc con dâu thật tốt và giúp con cảm thấy tốt hơn. Đó là một cảm giác xuất phát từ tâm tôi. Không phải chỉ vì tôi là người tu luyện và nên tử tế. Tôi đột nhiên trải nghiệm được sự kỳ diệu của lòng từ bi khi tôi buông bỏ tâm vị tư.

Mười ngày sau, bà thông gia biết chuyện gì đã xảy ra và đưa con gái về nhà. Lịch sinh hoạt của tôi đã trở lại như thường lệ.

Phối hợp với các học viên

Học viên A và tôi phối hợp với nhau rất tốt, nhưng cô ấy mới chuyển đến một thành phố khác. Vì vậy, tôi đã tham gia vào một nhóm khác. Phải mất một thời gian tôi mới quen với việc đi ra ngoài với học viên B, vì cô ấy sẽ làm gián đoạn cuộc trò chuyện của tôi với những người tôi giảng chân tướng và gây ra một số cản trở.

Tôi đã chia sẻ với cô ấy cách tôi làm việc với đồng tu A rằng nếu một người giảng chân tướng thì người kia sẽ phát chính niệm. Đồng tu B nói với tôi rằng tôi tập trung quá nhiều vào kết quả, rằng khi cô ấy làm việc với một học viên khác, họ luôn nói chuyện với mọi người với nhau và mọi thứ trở nên tốt đẹp. Tôi không trả lời, nhưng đột nhiên tôi không muốn đi ra ngoài với cô ấy nữa. Khi tôi bình tĩnh lại, tôi hướng nội để thấy tại sao tôi lại ảm thấy khó chịu. Đó là vì tôi thiếu sự từ bi.

Sư phụ giảng:

“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công. Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui”. ( Cảnh giới, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi bực bội và muốn từ bỏ phối hợp với một học viên khác bởi vì tôi đã không nhận được kết quả mà tôi muốn. Tôi thật ích kỷ và thiếu từ bi!

Sư phụ giảng:

“Tâm thái của họ là như thế nào? Là ‘khoan dung’, là khoan dung rộng lớn phi thường, có thể dung [hoà] các sinh mệnh khác, có thể thật sự suy nghĩ như đang ở địa vị của sinh mệnh khác. Đây là điều mà rất nhiều người trong chúng ta vẫn chưa đạt đến được trong quá trình tu luyện, nhưng chư vị đang nhận thức dần dần, đang đạt đến. Khi một vị Thần [khác] đề xuất một cách làm nào đó, họ đều không vội vã phủ định, cũng không vội vã biểu đạt bản thân, cho rằng cách làm bản thân mình mới tốt; họ xem xem phương pháp của vị Thần kia đề xuất có kết quả cuối cùng ra sao. Các con đường đều khác nhau, con đường của mỗi người đều khác nhau, [Pháp] Lý chứng ngộ trong Pháp của các sinh mệnh đều là khác nhau, tuy nhiên kết quả rất có thể là tương đồng. Do đó họ xem xem kết quả của [vị] khác, kết quả của vị kia [nếu] cũng đạt được, thật sự có thể đạt được điều cần đạt, thì mọi người đều đồng ý; Thần đều suy nghĩ như thế cả; ngoài ra, nếu chỗ nào chưa hoàn thiện, thì còn im lặng bổ xung giúp vị kia một cách vô điều kiện, giúp vị ấy viên mãn hơn nữa. Họ đều xử lý vấn đề như thế”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002)

Sư phụ đã giảng cho chúng ta cách phối hợp với các đồng tu. Tôi cảm thấy xấu hổ vì tôi chưa đạt được tiêu chuẩn của Pháp do sự ích kỷ của tôi. Vào đêm tôi viết xong bài chia sẻ này, tôi đã có một giấc mơ rằng tôi có một bài thi. Trước khi thời gian kết thúc, tôi nhận thấy tôi đã bỏ qua một câu hỏi chiếm 30% tổng số điểm. Sau đó, tôi thấy rằng câu hỏi là bằng tiếng Anh, mà tôi không hiểu. Tôi lấy một câu trả lời của bạn cùng lớp và bắt đầu sao chép nó. Người bạn cùng lớp nói, ngay cả khi bạn vượt qua kỳ thi và vào đại học, nền tảng của bạn không vững chắc vì bạn đã sao chép câu trả lời của người khác. Sau khi tôi thức dậy, tôi nhận ra rằng thời gian đang thúc giục tôi tu xuất tâm từ bi, rằng việc sao chép câu trả lời của người khác không thể giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ. Tôi thực sự cần phải chú ý đến mọi suy nghĩ của mình, phóng hạ tư tâm và tu luyện tốt với lòng từ bi rộng mở.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/31/403180.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/24/184176.html

Đăng ngày 08-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share