Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-11-2019] Tháng 11 năm 2017, tôi cùng một số học viên đã đi tới khu chợ ở một ngôi làng để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi nhanh chóng hoàn thành việc phát tài liệu và chuẩn bị về nhà, thì cảnh sát phát hiện và bắt giữ bốn người trong chúng tôi.
Những người còn lại đã về nhà. Cảnh sát thẩm vấn riêng từng người chúng tôi, nhưng không ai hợp tác. Họ lại thẩm vấn tôi vào buổi chiều, nhưng tôi bất động tâm.
Tôi thầm nhẩm đọc Pháp của Sư phụ:
Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này. Lời tôi nói nghe rất huyền hoặc, sau này chư vị học lên, chư vị sẽ tự rõ. Còn có những điều khác, cao quá nên tôi không thể giảng nói. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác. [Nếu] mọi người đều làm như thế, [thì] hoàn cảnh đã không đến thế này. (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh tấn yếu chỉ 2)
Trong tâm tôi rất bình tĩnh.
Tôi nói: “Giang Trạch Dân không còn nắm quyền. Những ai theo mệnh lệnh của ông ta đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vì danh lợi cá nhân đang và sẽ bị trừng phạt. Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, đó là thiên lý.”
“Pháp Luân Đại Pháp dạy con người theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và đang được thực hành tu luyện ở trên 100 quốc gia. Các quan chức nhà nước ở Trung Quốc làm điều sai sẽ phải chịu trách nhiệm.”
Các cảnh sát im lặng nghe tôi nói.
Sau đó, trong tâm tôi nói với Sư phụ: “Sư phụ, con không nên ở đây. Xin cho con vài biểu hiện giả tướng để con có thể ra khỏi đây.”
Tôi nói với cảnh sát rằng tôi bị đau đầu. Họ cho tôi nằm xuống và gọi bác sỹ. Bác sỹ kiểm tra thấy huyết áp của tôi rất cao, nên cảnh sát đã đưa tôi tới bệnh viện.
Khi họ đưa tôi trở lại trại tạm giam, ở đó họ từ chối nhận tôi sau khi xem kết quả kiểm tra của bệnh viện. Cảnh sát lại đưa tôi về bệnh viện và ở trong đó một đêm. Vào buổi sáng, tôi đã nói chuyện với người cảnh sát canh giữ tôi về chân tướng Đại Pháp.
Anh ấy nói: “Nếu Pháp Luân Đại Pháp tốt như vậy, có lẽ bà nên tiếp tục tu luyện.”
Người cảnh sát trực ca tiếp theo, sau khi nghe chân tướng về Đại Pháp, đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và dùng tiền túi mua bữa sáng cho tôi.
Sau đó, phó cảnh sát trưởng tới, tôi đã không nghĩ nhiều mà bị họ lừa lấy số điện thoại. Họ dùng nó để tìm địa chỉ nhà tôi và các thông tin khác.
Tôi đã mượn điện thoại để thông báo với gia đình rằng họ đang đưa tôi về nhà, ám chỉ rằng cảnh sát sẽ đến lục soát nhà tôi.
Tôi yêu cầu được gặp trưởng làng trước khi họ đưa tôi về nhà. Cảnh sát đồng ý. Trưởng làng nói: “Đừng lo lắng, đây là địa phận của chúng ta.”
Ông ấy bảo người đến nhà tôi kiểm tra trước khi cảnh sát tới và đảm bảo không có gì có thể buộc tội tôi. Cảnh sát lục soát nhà tôi và tìm thấy một bùa hộ mệnh Đại Pháp. Họ muốn phạt tôi 500 tệ.
Trưởng làng nói: “Sao không bỏ qua lần này đi?”
Các học viên thoát được cảnh sát đã thông báo cho các đồng tu khác trong địa phương để phát chính niệm. Một số tới đồn cảnh sát và chụp lại thông tin lý lịch của các cảnh sát và công bố trên website Minh Huệ. Một số người gọi điện đến đồn cảnh sát để giảng chân tướng về Đại Pháp. Một số người gửi thư, và một số đến nhà tôi để chuyển các tài liệu Đại Pháp đi trước khi cảnh sát tới.
Với sự phối hợp của mọi người, không tài liệu Đại Pháp nào bị mất mát. Tôi được thả vào ngày hôm sau. Ba học viên khác được thả trong vòng 10 ngày.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/22/393433.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/7/183540.html
Đăng ngày 28-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.