Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-09-2019] Tôi là một phụ nữ 75 tuổi đến từ tỉnh Hắc Long Giang. Sức khoẻ của tôi rất kém cho đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995, sau đó tôi đã khỏi bệnh hoàn toàn. Mặc dù tôi đã 75 tuổi, nhưng mọi người đều nói tôi trông trẻ hơn tuổi nhiều.
Người hàng xóm đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi vào năm 1994. Cô ấy hướng dẫn tôi cách ngồi thiền. Tôi đã nhìn thấy những cảnh tượng ở không gian khác bao gồm cả cung đình và những cung nữ xinh đẹp. Tôi cũng nhìn thấy hai chữ tiếng Trung xoay tròn trước mặt mình. Tôi không biết chữ và không hiểu những chữ đó có nghĩa là gì. Tôi đã hỏi gia đình tôi nhưng không ai có thể nói cho tôi biết bởi tôi không thể viết chúng ra. Sau đó tôi nhận ra hai chữ đó là tiêu đề cuốn sách Chuyển Pháp Luân.
Bởi vì tôi không thể đọc, nên tôi đã nghe đi nghe lại các bài giảng của Sư phụ Lý để học Pháp. Hơn một năm sau tôi đã có thể đọc được Chuyển Pháp Luân mà không cần ai dạy chữ. Mọi người đều nghĩ việc này quả là thần kỳ.
Trước khi tu luyện, tôi đã mắc nhiều chứng bệnh, bao gồm bệnh tim, sỏi thận, viêm động mạch não và những bệnh khác. Sau khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã trở nên khoẻ mạnh mà không cần dùng tới liệu pháp điều trị nào, và tôi rất biết ơn Sư phụ vì đã tịnh hoá thân thể cho tôi.
Sư phụ thường điểm hoá cho tôi khi tôi cần đề cao tâm tính. Một ngày nọ, tôi đi tới một cửa hàng photocopy để sao lại một số tài liệu. Người chủ cửa hàng không lấy tiền của tôi, và nói rằng họ đã kiếm được nhiều khoản tiền từ công ty của một ai đó trong gia đình tôi. Bất kể tôi nói thế nào, cô ấy cũng từ chối nhận thanh toán, vì thế tôi đã rời đi mà không trả tiền cho cô ấy.
Sau đó tôi nghe thấy một giọng nói phát ra trong đầu: “Hãy trả tiền”. Tôi biết mình đã không làm đúng. Ngay lập tức tôi quay trở lại cửa hàng và trả tiền cho cô ấy. Tôi nói với cô ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi không thể kiếm lợi từ người khác.
Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, người quản lý công ty nơi tôi làm việc đã cố ép tôi từ bỏ tu luyện. Tôi nói rằng: “Tôi sẽ từ bỏ sinh mệnh của mình trước khi từ bỏ Đại Pháp”. Sau đó họ không còn làm phiền tôi nữa.
Cảnh sát đã bắt giam tôi 5 lần vì giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2000. Một lần, một nhân viên cảnh sát hỏi tôi về nguồn cung cấp tài liệu, và nói rằng một video đã ghi lại được cảnh một người đàn ông và một phụ nữ trong nhóm của tôi. Tôi không thể bán đứng đồng tu của mình, vì thế tôi đã từ chối hợp tác với họ.
Đại Pháp đã bị vu khống, với những tuyên truyền giả dối được phát sóng trên TV. Tôi cần phải cho mọi người biết được chân tướng. Vào ngày 12 tháng 12 năm 2000, tôi đã tới Quảng trường Thiên An Môn để thỉnh nguyện quyền được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tìm thấy một địa điểm để giơ biểu ngữ của mình và tiếp tục hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Hãy trả lại thanh danh cho Sư phụ tôi”. Vì điều này mà tôi đã bị bắt.
Có rất nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp cũng bị bắt giữ vào thời điểm đó. Trại giam không đủ chỗ để giam giữ toàn bộ chúng tôi. Cảnh sát đã đưa một số học viên tới Trại giam Thông Châu, ở ngoại thành Bắc Kinh.
Tôi từ chối cung cấp tên mình cho cảnh sát, và đã tuyệt thực trong khi ở trại giam. Một học viên đã qua đời vài ngày trước trong khi bị bức thực, vì thế cảnh sát không dám bức thực tôi nữa. Họ đưa tôi tới bệnh viện và phát hiện tôi từng bị bệnh tim. Tôi đã được thả ra vào ngày hôm sau.
Sau khi trở về nhà, phòng cảnh sát địa phương đã giam tôi trong một trại tạm giam. Tôi tiếp tục tuyệt thực để phản bức hại. Bảy ngày sau tôi đã được thả.
Vào ngày 9 tháng 1 năm 2001, tôi đã bị kết án 2 năm tù trong một trại lao động vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Kết quả kiểm tra y tế trước khi vào trại lao động tỉnh cho thấy tôi bị mắc bệnh tim, vì thế trại lao động từ chối nhận tôi.
Năm 2015, tôi đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, người đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Một viên chức thành phố đã gọi điện để hạch sách tôi. Tôi nói với họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, và giải thích với họ về những tác hại mà cuộc bức hại đem tới cho xã hội. Tôi nói rằng tôi sẽ tiếp tục kiện Giang cho đến khi cuộc bức hại kết thúc. Họ đã minh bạch chân tướng, và không còn làm phiền tôi sau đó.
Tôi học Pháp mỗi ngày. Đại Pháp đã bén rễ sâu trong tâm tôi. Một số người đã lừa gạt các học viên, nói rằng họ có thể giúp các học viên đề cao trong tu luyện nếu các học viên đưa tiền cho họ. Không may là, một số học viên đã bị lừa, nhưng họ không thể lừa được tôi. Sư phụ không bao giờ nói bất kỳ điều gì về việc chu cấp tiền cho Đại Pháp, vì thế tôi từ chối liên hệ với họ. Cuối cùng, tất cả họ đều đã học được một bài học.
Tôi đã được thụ ích rất nhiều từ Đại Pháp. Tôi muốn chia sẻ những trải nghiệm của mình và bày tỏ lòng cảm ân sâu sắc của mình đối với Sư phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/2/392143.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/20/180409.html
Đăng ngày 08-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.